Nàng ?
Nàng cái gì? Sao khiến cả một mảng núi sụp đổ?
Úc Ly giải thích nhiều. Nàng cúi nhặt lên một hòn đá trông cứng rắn đất, đó bóp nát nó ngay mặt họ.
Bột mịn tuôn rơi từ tay nàng. Gió đêm thổi qua, bay về phía , tan biến trong trung.
Làm xong việc đó, nàng : “Sức lớn.”
Cảnh tượng trực quan: hòn đá trong tay nàng, tựa như một nắm bột phấn, nhẹ nhàng bóp là nát.
Mọi ngây ngốc tay nàng, thậm chí còn nghi ngờ nàng nhặt hòn đá, mà chỉ là một nắm bột phấn thôi.
Tuyên Hoài Khanh theo bản năng dùng chân nghiền một hòn đá ở gần đó, nó cứng, chân thể nghiền nát.
Vậy là sức nàng thật sự lớn, lớn đến mức thể sụp đổ cả sơn thể ?
Chắc là như ?
Đồ lão đại tự nhận là kiến thức rộng rãi, lúc cũng nhịn nuốt nước bọt thầm.
Hắn cẩn trọng hỏi: “Ly Nương, cô sụp đổ chỗ đó gì?”
“Cho bọn chúng chạy khỏi phòng.” Úc Ly chỉ đám sơn phỉ đất: “Ta lười gọi từng đứa , nên khiến chúng tự động chạy .”
Thế nên, chuyện giống hệt như họ suy đoán.
Núi đá đột nhiên sạt lở, kẻ nào rõ sẽ tưởng là động đất. Người ngủ say đến mấy cũng sẽ hoảng hốt chạy khỏi nhà, đó nàng phục kích tóm gọn một mẻ.
Chẳng cần tìm kiếm từng phòng nữa.
Thư Sách
Ngô Gầy và nha dịch Cát c.h.ế.t lặng.
Họ vốn Ly lão đại đáng sợ đến mức nào, giờ một sự nhận thức trực quan hơn.
Lúc , họ cuối cùng cũng thể an tâm mà phục tùng, tuyệt đối phản kháng. Sau , nàng bảo họ hướng Đông, tuyệt đối hướng Tây; nàng bảo họ ngủ, tuyệt đối dám mở mắt.
Đồ lão đại và Tuyên Hoài Khanh nhanh chóng bình tĩnh trở .
Mặc dù sức mạnh của nàng vẻ quá đáng, nhưng thế gian kỳ nhân dị sĩ ít, thêm một Úc Ly sức mạnh phi thường cũng chẳng .
Hơn nữa, Úc Ly cứu mạng Tuyên Hoài Khanh, hai tự nhiên chấp nhận chuyện .
Tuyên Hoài Khanh thậm chí còn kinh ngạc thốt lên: “Úc cô nương, sức nàng thật sự quá lớn.”
“Cũng tạm.” Úc Ly nghiêng đầu , lấy một vật tham chiếu ví dụ: “Chỉ cần đ.á.n.h thắng mãnh thú trong núi là .”
Mọi : “……” Nàng hiểu lầm gì về thực lực của mãnh thú trong núi ? Với sức mạnh như thế , mãnh thú thấy còn kẹp đuôi chạy trốn chứ?
Bên , đám thị vệ do Tuyên Hoài Khanh dẫn đến lục soát trong phòng, tìm một ít dây thừng, trói đám phỉ khấu đất .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-149chuong-149.html.]
Đây là đầu tiên họ diệt phỉ thuận lợi đến thế, ai nấy đều thể tin nổi, liên tục về phía Úc Ly, chút tò mò về phận nàng.
Chờ họ phát hiện Tuyên thiếu gia và nàng quen , liền dẹp bỏ sự tò mò, tìm hiểu nữa.
Ngô Gầy và nha dịch Cát cũng gọi đến hỗ trợ.
Vì dây thừng trong trại cướp đủ, hai liền cởi quần áo của đám cướp , xé thành từng sợi xoắn thành dây thừng để trói chúng.
Phương pháp là do nha dịch Cát học từ Úc Ly –– đầu tiên gặp, Úc Ly xé quần áo để trói tay chân .
Đồ lão đại liếc hai . Lúc gặp họ chân núi nghĩ nhiều, nhưng giờ “Ly lão đại” trong miệng họ là Úc Ly, khỏi thấy kỳ lạ.
Hắn hỏi: “Ly Nương, cô quen họ bằng cách nào? Sao họ gọi cô là Ly lão đại?”
Hai Ngô Gầy đang việc gần đó cứng đờ cả .
Úc Ly thành thật: “Bởi vì đ.á.n.h phục bọn chúng, nên chúng gọi như .”
Đồ lão đại: “……”
Tuyên Hoài Khanh thì giật mở to mắt, quan sát nàng, sang hai .
Đồ lão đại nhạy bén hỏi: “Bọn chúng gì?”
Nếu , tự dưng nàng đ.á.n.h họ gì?
Tuyên Hoài Khanh cũng nhận vấn đề, vui về phía hai Ngô Gầy. Hắn tuy quen thuộc với Úc Ly, nhưng nàng say rượu còn nhớ đến chuyện diệt phỉ –– hơn nữa diệt phỉ thành công –– thể thấy nàng là cô gái nhân hậu, thiện lương, trừ hại cho dân. Chắc chắn nàng sẽ vô duyên vô cớ đ.á.n.h .
Hai Ngô Gầy mồ hôi lạnh vã , suýt nữa quỳ xuống.
Họ phận nhóm hề tầm thường, căn bản dám mạo phạm, sợ đối phương những chuyện họ từng . Nhỡ họ trả đũa Úc Ly, họ tuyệt đối thể phản kháng.
Nha dịch Cát Đồ lão đại gọi thanh niên là “Tuyên thiếu gia”, đoán phận của .
Họ Tuyên hiếm gặp, hơn nữa nhóm xuất từ quân đội, khó tránh khỏi nghĩ đến Tuyên gia của Tuyên lão tướng quân. Thanh niên hẳn là thiếu gia trong Phủ tướng quân.
Một quý nhân như , là mà một nha dịch như tuyệt đối thể tiếp cận đắc tội .
Hắn ngờ Úc Ly quen quý nhân như , hèn gì nàng hành sự táo bạo đến thế.
Trước mặt thiếu gia Phủ tướng quân, Huyện lệnh huyện Sơn Bình quả thực chẳng là gì, càng cần đến một kẻ hèn mọn như Quản sự Thôi.
**
Úc Ly trả lời, rõ là vì say rượu, đơn thuần chuyện.
Đồ lão đại hỏi tiếp: “Ly Nương, cô tại dẫn họ cùng diệt phỉ?”
Hắn thấy kỳ lạ, nàng dẫn hai gì. Hắn hoài nghi hai gì đó, lẽ là lợi dụng lúc nàng say rượu...