Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 145:chương 145
Cập nhật lúc: 2025-10-03 07:50:33
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tối Trung Thu, huyện thành cũng nhộn nhịp kém.
Từ mười năm , khi Tuyên lão tướng quân phái đến đóng quân ở gần đó, huyện Sơn Bình dần dần còn thiết lệnh cấm ban đêm, thậm chí cửa thành buổi tối cũng đóng.
Cứ mỗi dịp lễ hội, huyện thành còn tổ chức hội hoa đăng. Rất nhiều thôn dân lân cận đặc biệt đến huyện thành xem, tối về nhà mà ngủ nhờ nhà một đêm.
Nhóm Ngô gầy thì hứng thú với hoa đăng, khó khăn lắm mới đến ngày lễ, họ rủ uống rượu.
Khi men say lên, họ quên hết kiêng dè, hò hét đ.á.n.h bạc.
Một đám tụ tập cây đa ở miệng hẻm Lạc Ngư, tiếng đ.á.n.h bạc hò hét vang xa. Người qua đường đám nhàn hán dễ chọc, đều lánh xa.
Mọi đang đ.á.n.h bạc náo nhiệt, một bóng như quỷ mị xuất hiện phía họ, đó một cước đá thẳng m.ô.n.g Ngô gầy đang chổng lên.
Ngô gầy kêu "ái da" một tiếng, nhào về phía , đ.â.m sầm Cao Sinh đối diện.
Trong nháy mắt, cả đám ngã trái ngã , bực tức kêu oai oái.
Họ đầu , đôi mắt say lờ đờ qua, khi thấy đang đắm trong ánh trăng, lập tức tỉnh vài phần.
“Ly, Ly, Ly lão đại!”
Đám say sợ đến nấc cụt, luống cuống dậy, hận thể duỗi thẳng đôi chân đang nhũn .
Đám say tỉnh táo một chút, sợ hãi Úc Ly.
Họ vò đầu bứt tai mà nghĩ, ăn Tết , Ly lão đại về nhà ăn Tết cùng nhà, còn chạy tới huyện thành? Chẳng lẽ cố ý đến bắt thóp họ ?
Lúc nàng thấy họ tụ tập đ.á.n.h bạc, một trận đòn đau là khó thoát.
Úc Ly vô cảm họ, ánh mắt lướt qua, chỉ lùn và gầy nhất.
“Ngươi, đây.”
Thấy ngón tay trắng nõn, thon dài chỉ , Ngô gầy tỉnh thêm hai phần, sợ đến nấc liên tục.
Thư Sách
Hắn lắp bắp: “Ly… Ly… Ly…”
Úc Ly mất kiên nhẫn: “Ly cái gì mà Ly? Uốn lưỡi thẳng !”
“Ly lão đại!” Ngô gầy lập tức uốn thẳng lưỡi, rụt cổ, sợ hãi đến mặt nàng: “Ngài, ngài chuyện gì ạ?”
Úc Ly : “Đi theo !”
Ngô gầy: “……”
Ngô gầy dám phản kháng, chỉ đành vô cùng bi t.h.ả.m theo Úc Ly.
Những khác ngẩn họ, lâu , cái đầu cồn ăn mòn cuối cùng cũng tỉnh táo vài phần.
Họ , do dự : “Kia, Ly lão đại đưa gã gầy thế?”
Nàng thấy họ đ.á.n.h bạc, đ.á.n.h họ ư?
Thật là thần kỳ!
“Chắc là dẫn chôn đấy chứ?” Lý Ngũ Lang nhát gan bi quan .
“Đừng xằng!” Cao Sinh vỗ một cái đầu : “Ly lão đại mà thật chôn , đời nào bỏ qua chúng , chắc chắn chôn chúng cùng luôn.”
“Chắc là chuyện gì cần thôi.”
Mọi cố gắng dùng cái đầu mù mờ suy nghĩ một lát, cảm thấy lời lý.
Họ nhanh yên tâm.
Chỉ cần Ly lão đại tức giận đ.á.n.h họ, chuyện khác cứ để mai hẵng .
Cao Sinh vẫy tay: “Được , giải tán , nhanh lên, về nhà ngủ!”
Trải qua cú dọa , họ cũng chẳng còn tâm trí nào mà đ.á.n.h bạc, chỉ sợ Úc Ly bất ngờ, khiến họ sợ c.h.ế.t khiếp.
Tốt nhất là nhanh thôi.
**
Ngô gầy Úc Ly dẫn , theo nàng, gió đêm thổi, cũng tỉnh táo hơn nhiều.
Cứ như thế một lúc, lấy hết can đảm hỏi: “Ly lão đại, chúng ạ?”
Úc Ly gì, tiếp tục bước về phía .
Nàng quá nhanh, Ngô gầy chạy mới miễn cưỡng theo kịp, chạy đến thở hổn hển, lồng n.g.ự.c nóng rát. Hắn hiểu nàng gầy gò như thể nhanh đến thế? Nàng bộ còn nhanh hơn chạy nữa.
Đến khi chạy đến sắp đứt , Úc Ly cuối cùng cũng dừng .
Úc Ly : “Ngươi chờ đấy!”
Ngô gầy ngây , còn kịp lên tiếng, thấy hoa cả mắt, nàng biến mất, lập tức hoảng sợ.
Ngô gầy quanh khắp nơi, phát hiện họ một con ngõ nhỏ. Ngõ hẹp, yên tĩnh, ánh trăng chỉ rọi một chút, khiến nơi vẻ âm u.
Chưa kịp nhớ con ngõ là , thấy tiếng thét chói tai của phụ nữ từ một nhà bên cạnh truyền đến.
Ngô gầy theo bản năng đầu theo tiếng, lúc thấy một trèo qua bức tường bên cạnh.
Là Úc Ly!
Ngô gầy đang định gọi nàng, phát hiện Úc Ly trong tay còn xách theo một đàn ông quần áo xộc xệch.
Theo ánh trăng, nhận ngay là nha dịch họ Cát.
Đây là tình huống gì thế? Ly lão đại tại nửa đêm chạy tìm nha dịch họ Cát? Chẳng lẽ đ.á.n.h một trận ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-145chuong-145.html.]
Lúc , nhà bên cạnh vang lên một tràng tiếng bước chân vội vã, tiếp đó một phụ nữ dáng vẻ phong tình, thần thái quyến rũ mở cửa.
Nhìn thấy ba ngoài cửa, nàng kinh sợ, hỏi: “Các ngươi đang gì thế?”
Nha dịch họ Cát cũng mặt mày kinh hãi, Ngô gầy, Úc Ly, vội với phụ nữ : “Văn Nương, , là quen.”
Văn Nương nghi ngờ Úc Ly, mặt rõ ràng mang theo sự hoài nghi.
Dù là quen, cũng thể xông nhà nàng bắt Nha dịch họ Cát như thế chứ?
Trời , lúc nàng đang cùng Nha dịch họ Cát uống rượu, nhỏ nhẹ dịu dàng dỗ gã đàn ông quên hết trời đất, đang định chủ đề chính thì cô nương đột nhiên xông , khiến nàng mặt mày thất sắc, còn Nha dịch họ Cát cũng tức khắc xìu xuống.
Sau đó, cô nương liền xách xìu xuống lên, trèo tường mất.
Nha dịch họ Cát lúc tâm trạng cũng sụp đổ, tại Úc Ly tìm đến tận cửa?
Hơn nữa, nàng đang ở chỗ ?
Nếu , Úc Ly đó còn nhà một chuyến, từ nhà rằng ở nhà, tìm Nha dịch họ Chu, đó từ Nha dịch họ Chu rằng đang ở chỗ , thì sẽ còn thấy kỳ lạ nữa.
Bởi vì chuyện tối qua, Nha dịch họ Chu để bày tỏ xin , bảo Văn Nương tối nay hầu hạ một đêm, Nha dịch họ Cát tự nhiên là vui sướng vô cùng.
Mặc dù vết thương còn lành, nhưng cũng ảnh hưởng nắm bắt cơ hội ngàn năm một , tận hưởng sự chăm sóc dịu dàng của Văn Nương.
Cơ hội như , cứ thế tan biến, Nha dịch họ Cát thật sự khó chấp nhận, nhưng thể chấp nhận.
Cái tâm tình đó, khỏi là khó chịu đến mức nào.
Úc Ly để tâm đến Văn Nương, với Nha dịch họ Cát: “Đi thôi!”
Nha dịch họ Cát luống cuống mặc gọn bộ quần áo xộc xệch, hỏi: “Đi ạ?”
Đương nhiên là câu trả lời, bởi vì Úc Ly rời .
Ngô gầy và Nha dịch họ Cát đều nàng lợi hại, dám lời, vội vàng đuổi kịp bước chân nàng.
Cuối cùng chỉ còn Văn Nương ở cửa, ngây ba cứ thế rời .
Nàng vô cùng hoang mang, cô nương rốt cuộc là ai, tại Nha dịch họ Cát đối xử như mà vẫn theo nàng? Lúc khi cô nương xông , nàng cũng kịp thoáng qua, thấy đó là một tiểu nương tử vô cùng xinh , làn da ánh đèn trắng đến gần như phát sáng.
Nha dịch họ Cát quen cô nương xinh đến thế ư?
Có một tiểu nương tử xinh trẻ tuổi như , Nha dịch họ Cát cần gì còn đến tìm ?
nghĩ đến cô nương xách Nha dịch họ Cát lên như xách một chiếc túi, còn thể xách theo trèo tường, thể thấy nàng thường. E rằng Nha dịch họ Cát tâm tư gì cũng dám.
Cho đến khi biến mất, Văn Nương đầy bụng nghi hoặc đóng cửa .
Thôi, họ thì . Thiếu một Nha dịch họ Cát cũng chẳng , mai gọi Nha dịch họ Chu qua đây, hỏi thăm tình hình một chút.
**
Úc Ly dẫn hai đến một nơi yên tĩnh chân tường thành.
Hai nghi hoặc nàng, nàng dẫn họ tới đây gì.
Ngay đó, hai nàng tóm lấy gáy áo, phát hiện cơ thể họ bay lên –– , là nàng xách bay lên .
Nàng dường như khinh công!
Hai cảm nhận rõ ràng, nàng xách họ, chân đạp tường thành mà vọt lên, cứ thế nhẹ nhàng nhảy khỏi tường thành.
Bức tường thành dường như chỉ là vật trang trí.
Chờ hai chân chạm đất, hai mãi mới phản ứng , trong miệng phát tiếng kêu ngắn ngủi.
“Câm miệng!” Úc Ly quát.
Tiếng kêu nghẹn nơi cổ họng, hai im lặng ngậm miệng, sợ hãi nàng.
Nửa đêm, nàng cổng thành, ngược đột nhiên xách họ trèo tường ngoài, nơi vắng thế , thật khó để họ nghĩ đến khả năng “giết diệt khẩu”.
Nàng sẽ thật sự g.i.ế.c họ chứ?
Úc Ly về phía họ, hỏi Nha dịch họ Cát: “Gần đây phỉ khấu ở ?”
Nha dịch họ Cát: “……”
Hắn đầu tiên ngây , đó vẻ mặt khó tin. Hôm nay là Tết Trung Thu, ngày lễ như , cô tìm phỉ khấu ư? Tìm họ gì? Cô còn đ.á.n.h phỉ khấu ?
Ngô gầy , đột nhiên nhớ điều gì đó, hối hận đến tự tát miệng.
Ban ngày đáng lẽ nên nhiều lời!
Nàng lọt tai lời , giờ còn diệt phỉ… Cô tuy lợi hại, nhưng chuyện diệt phỉ là trách nhiệm của quan phủ, của cô chứ!
“Ly lão đại…” Ngô gầy thủ thỉ: “Ngài sẽ diệt phỉ đấy chứ? Có quan phủ lo , cần ngài bận tâm…”
Nha dịch họ Cát , cũng bất chấp kinh sợ, phụ họa: “ , đúng , chuyện cần ngài nhọc lòng!”
Úc Ly lạnh mặt, với giọng điệu chính nghĩa: “Tất cả những nhân tố đe dọa sự sinh tồn của nhân loại, đều tiêu diệt!”
Hai : “……”
Nàng đang lời gì ? Cái gì gọi là “Nhân tố đe dọa sự sinh tồn của nhân loại”?
Là đám phỉ khấu trong núi ? Thế nhân loại đó là chỉ bách tính ư?
Úc Ly vô cảm, bảo họ mau chóng chỉ đường.
Hai thật sự còn cách nào, dám phản kháng nàng, chỉ thể mặt mày đau khổ, do Nha dịch họ Cát chỉ phương hướng.
Nha dịch họ Cát quả thật gần đây phỉ khấu ở , bên quan phủ cũng .
Mặc dù , nhưng diệt phỉ cần trả một cái giá quá lớn. Huyện Sơn Bình chỉ là một huyện thành nhỏ, vũ khí lượng giới hạn, với nhân lực, vũ khí… của huyện thành, căn bản thể tiêu diệt đám phỉ khấu đó một cách thuận lợi.
Do đó, chỉ cần đám phỉ khấu đó chuyện gì quá đáng, quan phủ đều thường mặc kệ.
Nha dịch họ Cát còn : “Giờ muộn , nếu chúng qua đó, e rằng đến rạng sáng mới tới nơi, như …”
Sau khi trời sáng, đám phỉ khấu đó sẽ khó đối phó.
Hắn Úc Ly mạnh, nhưng dù mạnh đến nàng cũng chỉ một , đối đầu với đám phỉ khấu cùng hung cực ác , nàng chắc chắn sẽ tổn hại. Quan trọng nhất là, nếu cùng nàng, nhỡ chuyện gì, cũng khó mà thoát !
Úc Ly phương hướng, liền dẫn hai khởi hành.
Hai : “……”