Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 139:chương 139

Cập nhật lúc: 2025-10-02 15:30:13
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

 

Hoàng hôn cuối cùng biến mất, một vầng trăng sáng từ phía Đông dâng lên.

Sắp đến Tết Trung Thu, ánh trăng đêm nào cũng sáng vằng vặc, giúp vật trong đêm.

Úc Ly gốc cây, hình ẩn trong bóng râm. Nếu nàng cất tiếng, dễ bỏ qua nàng.

Ba rõ mặt nàng, nàng đang biểu lộ cảm xúc gì. Hình bóng nàng chìm trong bóng tối chỉ khiến họ càng thêm sợ hãi.

Úc Ly : “ tin các ngươi, nhưng sẽ theo dõi các ngươi.”

Theo dõi họ?

Ba ngây , một luồng hàn khí xộc thẳng tim, khỏi rùng . Nỗi sợ hãi lan khắp , khiến họ thể nên lời.

“Được , các ngươi .” Úc Ly .

Ba nhúc nhích, thận trọng nàng, như thể đang xác nhận nàng thật sự cho phép họ .

Họ đ.á.n.h một trận đau đớn, đ.á.n.h đến sợ hãi, cộng thêm lời uy h.i.ế.p dứt của nàng, khiến họ lạnh gáy.

Úc Ly thấy họ động đậy, : “Còn chuyện , các ngươi thế nào chứ?”

Nếu Úc Kính Đức và đồng bọn nàng quỳ xin như , thì hãy để họ quỳ.

Ba điều, liền đáp: “Ngài yên tâm, chúng hiểu , nhất định sẽ bắt họ đến quỳ xin ngài!”

Chuyện liên quan đến Trần Trọng Tuân và hai em Úc Kính Đức.

Còn chuyện Trần Trọng Tuân là biểu của ông nha dịch Chu, ba để tâm. Họ t.h.ả.m như thế , còn thời gian bận tâm đến tình thích nữa? Quan trọng là cho nàng nguôi giận .

Nha dịch Chu đầy bụng oán hận, cảm thấy mấy hãm hại.

Nếu nàng đáng sợ như , mới mặc kệ họ ân oán gì, chắc chắn sẽ tránh xa.

Úc Ly cuối cùng cũng hài lòng, hào phóng cho phép họ dậy.

 

 

 

 

 

 

Ba vịn , nhăn nhó lên, chỉ thấy chỗ nào đau.

Đặc biệt là nha dịch Chu, còn đá bay một cú, ngã xuống đất tưởng chừng gãy cả xương. Vai cũng trật khớp, một cánh tay rũ xuống một cách bất thường.

Thư Sách

Từ nhỏ đến lớn, họ bao giờ chịu khổ lớn đến , đau đến mức chịu nổi. Nha dịch Cát và Bành ngờ, Úc Ly đ.á.n.h hôm là đau nhất, còn đau hơn.

Có lẽ vì họ trực tiếp tìm đến tận nhà nàng, thậm chí còn hù dọa nàng, nên nàng mới xuống tay tàn nhẫn như .

Úc Ly về nhà.

Ba theo nàng bước nhà họ Phó, đóng cổng . Sau một hồi lâu, xác nhận nàng sẽ nữa, họ mới thận trọng rời .

Họ cố gắng chịu đựng đường . Vì trời quá tối, còn thuyền trở về, họ đành bộ về huyện thành.

Mãi đến khi rời khỏi thôn Thanh Thạch, họ mới dừng và hít từng lạnh "tê tái".

Ba vã mồ hôi lạnh. Khi mồ hôi thấm qua những vết thương sưng đỏ chằng chịt, cảm giác đau đớn vô cùng, như thể những lưỡi d.a.o mềm dẻo cứa thịt, muối xát lên .

Họ phịch xuống lề đường, nghỉ ngơi.

Lúc họ quá căng thẳng, dám kêu đau mặt Úc Ly. Giờ rời khỏi thôn Thanh Thạch, xác nhận nàng sẽ xuất hiện nữa, họ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nha dịch Bành đau đến chịu nổi, trong lòng tức hận, oán trách: “Chu Thọ, chuyện đừng gọi chúng nữa. Chúng tuyệt đối sẽ chuyện như thế nữa.”

Nếu Chu Thọ gọi họ chuyến , họ chịu cái khổ .

Thật sự đau c.h.ế.t !

Nha dịch Cát cũng nghĩ . Hắn đ.á.n.h đến sợ hãi.

Hắn cũng sợ Úc Ly ngày thiến hết đàn ông trong nhà họ như thiến lợn. Con trai duy nhất của còn lấy vợ sinh con, cha tuổi cao, cũng thể để ông chịu khổ khi về già.

Tất nhiên, là một đàn ông bình thường, càng ... còn tiếp tục đàn ông.

Nha dịch Chu còn khổ sở hơn họ: “Tao nào dám, nếu tao mà ...” Nói đến đây, hỏi hai : “Các ngươi quen cô bằng cách nào?”

Hắn ngờ, thôn Thanh Thạch ẩn chứa một đáng sợ như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-139chuong-139.html.]

Nếu thì tuyệt đối đến đây.

Nhớ phản ứng của Cát và Bành , nha dịch Chu khỏi đoán mò: hai từng nàng đ.á.n.h ?

Vì họ quỳ xuống quá thuần thục, còn kéo cả quỳ theo.

Đàn ông chỉ lạy trời, lạy đất, lạy cha , thể quỳ một cô gái trẻ tuổi?

Hắn vẫn luôn nghĩ , thấy hai quỳ xuống như thế, còn kinh ngạc vô cùng, nào ngờ ngay đó họ kéo quỳ theo.

Chuyện là một cú sốc lớn đối với nha dịch Chu.

Cát và Bành lời , thần sắc khựng .

Dù hôm nay ba em đồng cảnh ngộ, nhưng họ định cho . Nếu , sẽ dính líu đến chuyện quản sự Thôi thương. Càng ít , nguy cơ bại lộ càng ít.

Nếu , công sức họ vất vả cho quản sự Thôi câm chẳng là vô ích ?

Nha dịch Cát : “Trước đây chúng lỡ đắc tội với nàng, nàng đ.á.n.h một trận, nên...”

Lời mơ hồ, khiến thể tự do suy đoán. Nha dịch Chu tự cho là hiểu: cùng lắm là họ thấy cô gái nhà họ Úc xinh , lẽ chuyện gì đó nên phạm tay nàng.

Chuyện vẻ vang, trách hai họ nhiều.

Trải qua trận hành hung , nha dịch Cát và Bành đều cảm thấy, họ dám cái trò ức h.i.ế.p dân lành hù dọa nữa.

Sau , ai dám bảo họ hù dọa các cô gái nhỏ, họ chắc chắn sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t kẻ đó!

Họ cuối cùng cũng quyết định, sẽ đổi triệt để, sống an phận .

 

Giải quyết xong ba vị khách mời ngoài cửa, Úc Ly trở sân, đang định tiếp tục luyện thể thuật thì thấy Chu thị tới.

“Ly Nương.”

Chu thị mái hiên, ngẩng đầu chờ đợi. Thấy nàng trở , bà vội vàng hỏi chuyện .

Úc Ly : “Không Mẹ, là ở huyện thành đến tìm con. Con chuyện với họ một lát là họ .”

Chu thị nghi ngờ nàng: “Thật sự ?”

“Không ạ!”

Sau khi hết đến khác xác nhận chuyện gì, Chu thị cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

Môi bà mấp máy, khẽ : “Ly Nương, nếu gặp , con nhất định bảo vệ bản .”

Úc Ly gật đầu: “Đó là điều đương nhiên ạ.”

Tuy những lời , nhưng Úc Ly vốn là lời.

Nàng cam đoan: “Mẹ yên tâm, sức con lớn lắm, nếu , con nhất định sẽ bảo vệ !”

 Chu  thị sẽ nhiều món ngon, còn thêu thùa, nàng thật sự nỡ rời xa bà, nhất định sẽ để bắt nạt bà. Còn hai em Phó Yến Hồi, Phó Văn Tiêu, đó đều là nhà của bà, nàng tự nhiên cũng sẽ bảo vệ họ.

Chu thị cong môi , tâm trạng vốn nặng trĩu cũng nhẹ nhõm phần nào.

: “Không cần con, con bảo vệ bản .”

Mấy ngày nay, ngày nào bà cũng thấy Úc Ly luyện thể thuật trong sân. Dù bà hiểu, nhưng cũng nhận cô con dâu dường như hề đơn giản. Như , bà thấy yên tâm .

Nói chuyện với Chu thị một lát, thấy thời gian còn sớm, ngày mai còn dậy sớm huyện thành, Úc Ly đơn giản luyện nữa. Nàng cầm quần áo rửa mặt, về phòng nghỉ ngơi.

Phó Văn Tiêu trong phòng chờ nàng. Thấy nàng gội đầu xong, lấy khăn lau tóc giúp nàng.

Hắn lau hỏi: “Ly Nương, xảy chuyện gì ?”

Úc Ly liền kể chuyện lúc nãy cho . Nàng sợ chồng yếu đuối lo sợ nên với bà, nhưng với Phó Văn Tiêu thì nàng hề e dè.

Người dù trông thể yếu ớt, nhưng tính tình hề nhu nhược, hơn nữa khả năng tiếp nhận còn mạnh.

Chỉ cần cách tiếp nhận hành vi khác thường của nàng là . Ngay cả khi nửa đêm nàng vô thức bóp cổ tỉnh dậy, vẫn thể yên lộ vẻ gì, cho thấy tâm lý chịu đựng vô cùng mạnh mẽ.

Không cần lo lắng sẽ dọa sợ .

Sau khi xong, Phó Văn Tiêu thần sắc nhàn nhạt.

Chỉ là khi mở miệng, thấy sự lạnh lẽo trong giọng , nàng đang giận.

“Chuyện nàng định xử lý thế nào?” Hắn hỏi.

Úc Ly chớp chớp mắt, hiển nhiên : “Bọn họ quỳ xin như , cứ để họ quỳ xin .”

Phó Văn Tiêu: “...”

Úc Ly : “Đợi thêm Trung Thu, sẽ tìm họ.”

là điều thất lễ. Người tìm đến tận nhà gây sự, chắc chắn thể bỏ qua. Dù cũng cho họ nàng lợi hại cỡ nào thì họ mới dám giở trò nhỏ nữa.

Nàng bao giờ sợ khác trả thù. Có năng lực thì cứ đến, năng lực thì chịu đựng, đạo lý đơn giản.

Phó Văn Tiêu trầm mặc một lát, khẽ.

Khi nàng ngước mắt qua, tiếp tục lau tóc cho nàng, ôn tồn : “Tốt lắm, cứ như .”

bắt nạt nàng, tức giận.

nếu nàng bắt nạt những đó... thì đó chẳng là điều họ đáng nhận ?

Loading...