Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 133:chương 133

Cập nhật lúc: 2025-10-02 09:05:53
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Hắn cảm thấy một thỏa, đối phương đ.á.n.h , sợ một đối phó .

Úc Kính Đức từ chỗ em trai út Úc Ly sức khỏe lớn, sợ nha dịch Chu hại, còn đặc biệt nhắc nhở một tiếng.

Nha dịch Chu tuy nghĩ một phụ nữ thể sức lực lớn đến , nhưng để bảo đảm, quyết định dẫn thêm hai nữa.

chỉ là Thanh Thạch thôn nhà họ Phó một chuyến, hù dọa một chút là .

Thấy hai vẫn từ chối, nha dịch Chu đành : “Nếu hai ông bằng lòng cùng Thanh Thạch thôn một chuyến, thể cho Văn Nương hầu hạ hai ông một đêm.”

Hai vốn kiên quyết từ chối bỗng nhiên mắt sáng rực.

Văn Nương là tình cũ của nha dịch Chu, nàng là quả phụ, một hình phong lưu thướt tha, từng sách, một loại phong thái trí thức, mê hoặc đàn ông. Bản tính đàn ông là hèn, thích phụ nữ lẳng lơ trong xương cốt, họ giường giữ lễ tiết, nhất là thể hiểu chữ nghĩa.

Văn Nương chính là như , phong thái trí thức và nét quyến rũ phong lưu của nàng khiến đàn ông mê đắm thôi. Vì nha dịch Chu từng cứu Văn Nương, khi Văn Nương trở thành quả phụ, nàng vẫn luôn qua với nha dịch Chu.

Những đàn ông từng gặp Văn Nương ít lấy lòng nàng, nhưng nàng thái độ mập mờ, từ chối mời, đồng ý cũng cự tuyệt, trừ khi nha dịch Chu mở lời, nàng mới chịu ở bên một đêm. Hai Cát và Bành quan hệ với nha dịch Chu, tự nhiên cũng Văn Nương, và giống như phần lớn đàn ông, họ để tâm đến Văn Nương, ít thèm nàng. Đáng tiếc Văn Nương đối với họ cũng như những đàn ông khác, nàng bầu bạn khó.

Lúc , nha dịch Chu khi xong việc sẽ để Văn Nương hầu hạ họ một đêm, khiến động lòng. Nói như , dường như Thanh Thạch thôn một chuyến cũng đáng giá.

Cuối cùng hai vẫn đồng ý, hỏi khi nào thì .

“Cứ ngày Tết Trung Thu ,” nha dịch Chu , “Chờ tan ca, chúng sẽ , buổi tối kịp về, đến lúc đó đến chỗ Văn Nương, bảo nàng vài món ăn nhỏ, chúng cùng uống chén.”

Hai Cát và Bành tất nhiên vui vẻ đồng ý.

---

Việc kinh doanh cơm nắm ngũ cốc của Úc Kim quỹ đạo, các nàng bán chợ sáng, thường thì thể bán hết khi chợ sáng kết thúc. Sau đó hai con thu dọn đồ đạc, cùng với Úc Ly giao hàng xong cùng về nhà.

Có Úc Ly cùng, họ bộ về thôn, như cũng an . Úc Kim cảm thấy, chị cả ở đây, dù gặp cướp bóc, cũng cần sợ hãi.

Đôi khi chợ sáng kết thúc mà cơm nắm vẫn bán hết, họ cũng bán tiếp, thể mang về nhà ăn bữa trưa. Đương nhiên, phần lớn thời gian vẫn bán hết, đặc biệt là khi Úc Ly ở đó.

Mỗi Úc Ly đến, Úc Kim sẽ cho nàng một cái cơm nắm lớn vô cùng chắc chắn, để nàng ở đó ăn. Vì nàng ăn ngon miệng quá, những ngang qua thấy đều kìm mua một cái nếm thử, nhanh là thể bán hết.

Điều khiến Úc Kim vui mừng là, mỗi ngày đến chỗ quản sự bến tàu nhận thẻ bài, đối phương chỉ thu nàng năm văn tiền. Sau nàng mới , hóa theo quy tắc thông thường, bán hàng ở chợ sáng bến tàu chỉ cần nộp năm văn phí quản lý, lúc quản sự thấy nàng là lạ, cố ý bắt nạt mới, nên mới thu thêm tiền của nàng.

Úc Kim chút tức giận.

nhanh nàng còn tức giận nữa.

Bởi vì quản sự đột nhiên chỉ thu phí bình thường, mà còn tiền thu thêm đây, cùng với tiền ăn cơm nắm ngũ cốc ở chỗ nàng. Lúc đó quản sự chê đó là cơm nắm ngũ cốc, nên ăn nhiều, chỉ lấy một cái cơm nắm thêm nhiều thịt kho, ăn xong còn chê vị thô ráp.

Úc Kim khi đó tức giận, nhưng nghĩ “hòa khí sinh tài”, hơn nữa đắc tội , nên cố nhịn xuống. Lúc thấy còn tiền cho nàng, vô cùng bất ngờ.

Thấy Úc Ly, Úc Kim liền kể chuyện với nàng, chị cả : “Chị cả, , là chị...”

Nàng thể nghi ngờ. Mình chỉ là một ở nông thôn, quyền thế ở huyện thành, quản sự bến tàu dựa đột nhiên tiền cho nàng, còn thu phí bình thường? Chắc chắn là xảy chuyện gì, khiến dám tùy tiện thu phí nữa, còn tiền thu thêm và tiền cơm nắm đây.

Úc Ly gật đầu, kể chuyện gặp hai nha dịch Cát và Bành cho nàng . Úc Kim giật , chút lo lắng : “Chị cả, họ...”

“Yên tâm, cứ coi như quen họ là ,” Úc Ly bình tĩnh , “Dù gặp đường, em cũng cần để ý.”

Úc Kim lời chị, đồng ý, về chuyện khác.

“Chị cả, ngày mốt là Tết Trung Thu, ngày mai chúng cùng huyện thành mua ít bánh trung thu, hoa quả ăn Tết .”

Xưa nay những ngày lễ , Úc Kim tâm trí nào để ăn Tết, nhưng hiện tại cuộc sống khác . Nhà họ Úc phân gia, còn vợ chồng Úc lão gia tử và đại phòng đè nén. Gần đây nàng huyện thành ăn, mỗi ngày đều kiếm tiền, trong tay cũng tiền dư, liền đối với bản , đối với nhà một chút.

Vừa lúc Tết Trung Thu sắp đến, nàng mua chút đồ ăn ngon cùng nhà đón một cái Tết Trung Thu sung túc.

Nghe nàng đột nhiên nhắc đến Tết Trung Thu, Úc Ly khựng , đó gật đầu đồng ý.

Càng gần đến Tết Trung Thu, mấy ngày nàng thường xung quanh nhắc đến Tết Trung Thu. Mọi việc, thường xuyên về những chuyện liên quan đến Tết Trung Thu, dường như đột nhiên, khắp phố lớn ngõ nhỏ đều tràn ngập khí lễ hội.

Điều khiến nàng cảm thấy mới mẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-133chuong-133.html.]

Thời mạt thế, nhân loại suýt nữa tuyệt chủng, lo ăn từng bữa. Mọi sớm còn ăn Tết truyền thống nào nữa. Dù nhân loại thành lập căn cứ an , nhưng đối với những chiến binh gen như họ, hề khái niệm ngày lễ, phần lớn thời gian trôi qua trong các khóa huấn luyện và học tập. Chờ nàng lớn lên, khỏi thành bao vây tiêu diệt dị chủng và vật ô nhiễm, càng đề cập đến việc đón Tết.

Thế giới định, hòa bình, sống cuộc sống yên , họ bận rộn, bước theo dấu chân của các thế hệ.

Úc Ly thích cuộc sống bình dị .

Mọi đều quỹ đạo cuộc đời riêng, từ sinh đến c.h.ế.t , trải qua một kiếp bình thường.

Trong cuộc sống bình dị như , thỉnh thoảng sẽ những điều bất ngờ khác biệt.

Cũng giống như mỗi ngày lễ đặc biệt, vui vẻ và náo nhiệt, khiến từ trong lòng vui mừng vì ăn Tết, chúc mừng nó, cách chúc mừng chính là ăn ngon uống .

Úc Ly trong lòng cũng mong chờ Tết Trung Thu.

Đây là ngày lễ đầu tiên nàng đến thế giới , khiến nàng mong đợi.

Buổi tối, Úc Ly lấy chiếc hộp đựng bạc , lấy một ít bạc vụn bên trong. Bạc vụn cho túi tiền, nàng đầu hỏi: “Tiêu ca nhi, ngày mốt là Tết Trung Thu, ngày mai cùng nhị huyện thành mua ít đồ ăn Tết, ăn gì ?”

Phó Văn Tiêu với mái tóc rối bù dựa lưng giường, chờ nàng lên giường ngủ, : “Gì cũng , nàng mua gì ăn nấy.”

Đây cũng là lời thật lòng, thể , ăn gì cũng cảm thấy ngon, thấy cái gì cũng . Ba năm qua chữa khỏi gần hết cái tật kén ăn đây của .

Úc Ly : “Được, cứ theo ý mà mua nhé.”

Nàng nhiều thứ mua, mua thì thoải mái, đặc biệt là đủ loại đồ ăn ở huyện thành, sẽ bao giờ ngán.

Thư Sách

Hắn lên tiếng, để nàng tự quyết định là .

Úc Ly cất bạc còn , cùng lên giường ngủ.

Nàng kéo tay , truyền cho một chút dị năng.

Gần đây nàng đều dùng dị năng để tự chữa trị cơ thể ban ngày, chờ buổi tối dị năng hồi phục, liền dùng để chữa cho .

Không còn cách nào khác, dị năng của nàng thực sự quá ít, hơn nữa thể Phó Văn Tiêu ở mức bệnh nguy kịch, thực sự hư hỏng nặng, nên quá trình điều trị sẽ dài.

Hắn từng tham gia khoa cử, kỳ thi huyện mùa xuân năm , thử một .

Như nàng cho thể khỏi nhà mùa xuân năm , nếu trường thi, với tình trạng cơ thể của , e rằng nửa đường sẽ khiêng ngoài.

Hai dựa sát , gần đến mức nàng thể ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c đắng . Úc Ly cảm thấy chắc cũng mùi t.h.u.ố.c , ai bảo nàng cũng đang uống thuốc, hai bữa ăn đều uống một chén, uống nhiều đến mức dường như trong xương cốt cũng toát mùi thuốc.

Mùi cũng khó ngửi.

Chờ dị năng tiêu hao hết, Úc Ly ngáp một cái.

Nàng bắt đầu mơ màng sắp ngủ, : “Ngày mai truyền cho thêm hai nữa, ngày mốt thể cùng chúng ngoài sân ngắm trăng ăn bánh trung thu...”

Trung thu là ngày đoàn viên, ở đây phong tục cả nhà ngắm trăng, thể bỏ rơi .

Để thể cùng họ ngắm trăng Trung Thu, nàng quyết định mấy ngày sẽ ưu tiên chữa cho .

Phó Văn Tiêu gì, cảm nhận luồng ấm áp dễ chịu đang lan tỏa trong cơ thể. Giống như ấm nàng, khiến lưu luyến.

Hóa nàng chữa bệnh cho là đang “truyền” ? Không cái truyền là gì...

Nhận thấy nàng ngủ say, Phó Văn Tiêu kéo một cái chăn, đắp lên nàng.

Gần đến Trung Thu, thời tiết ban đêm ở Thanh Thạch thôn bắt đầu se lạnh, buổi tối ngủ đắp chăn .

Sau khi đắp chăn cẩn thận cho nàng, Phó Văn Tiêu xuống, tựa nàng ngủ say.

Nửa đêm, Phó Văn Tiêu đột nhiên tỉnh giấc.

Phát hiện bàn tay đặt cổ, đợi nó rụt về, vươn tay ôm lấy đang nửa đè và véo cổ .

Úc Ly: “...”

“Ly Nương, ngủ?” Hắn mơ màng hỏi.

Úc Ly : “Chàng buông .”

Nàng cố kỵ thể yếu, tùy tiện đẩy , sợ thương đến thể gầy yếu của .

Trong bóng tối, Phó Văn Tiêu cong môi , chậm rãi buông nàng .

Thấy nàng cuộn chăn dịch ngoài, hai cuối cùng tạo một cách, trong lòng còn chút tiếc nuối.

Úc Ly sợ ở gần quá, kìm véo trong lúc ngủ mơ, lúc gần như nép sát mép giường ngủ.

Lần nữa chìm giấc ngủ, nàng mơ màng nghĩ, dường như ngày càng khó hiểu, tỉnh dậy dám ôm nàng ngủ, gan lớn thật...

Loading...