Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 125:chương 125
Cập nhật lúc: 2025-10-01 12:42:36
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cách định giá của Úc Kim tệ, khách hàng thể tùy theo nhu cầu của để mua cơm nắm, rẻ nhất là loại chay hai văn, đắt nhất là loại thịt năm văn. Mức giá linh hoạt, khách hàng cũng nhiều lựa chọn hơn.
Tối hôm đó, Úc Kim bắt đầu ngâm ngũ cốc và các loại đậu, còn bộ lòng thì rửa sạch kho để chuẩn sẵn.
Ông hai Úc và bà Liễu đều qua phụ giúp. Những việc nặng như rửa lòng, ông hai Úc nhận hết, để mấy con những việc nhẹ nhàng hơn. Thấy cha giúp, Úc Kim dĩ nhiên từ chối.
Sợ cha rửa sạch, Úc Kim còn chỉ cho ông cách , dặn những bộ phận nào thể bỏ . Để lòng sạch hơn nữa, cô c.ắ.n răng cho thêm gần nửa chén bột mì rửa cùng. Đây là đồ để bán, thể qua loa, rửa thật sạch sẽ.
Ông hai Úc giật , ngần ngừ hỏi: “Kim Nương, lãng phí quá con?”
Lòng heo thường chỉ dùng tro bếp để rửa, đây là đầu tiên ông dùng cả bột mì để sạch. Đó là lương thực cơ mà. Dù loại bột mì mịn, nhưng đối với nông dân, đó vẫn là một sự lãng phí đáng xót ruột.
“Không ạ!” Úc Kim kiên nhẫn giải thích, “Muốn kho lòng cho ngon thì rửa thật sạch. Dùng bột mì thể rửa sạch hơn, còn mùi hôi, đây là thím Chu dạy con đấy ạ.”
Nếu là nhà ăn, chút mùi thì cố nhịn cũng xong, nhưng khách hàng thì sẽ chịu .
Ông hai Úc mấp máy môi, cuối cùng gì thêm.
Úc Châu và Úc Ngân cũng cùng phụ giúp. Cả nhà chung tay, công việc chuẩn nhanh chóng tất, Úc Kim bắt đầu bắc nồi kho lòng.
Sắp đến Trung thu, thời tiết dần chuyển lạnh, nên thể kho lòng sẵn từ tối, hôm chỉ cần hâm nóng mang huyện bán, cần dậy quá sớm.
Sáng hôm , trời còn tối đen, cả nhà họ Úc thức dậy.
Dậy sớm nhất vẫn là ông hai Úc và bà Liễu. Họ ngại khổ, ngại mệt, chỉ giúp các con thêm một tay để chúng đỡ vất vả. Hai ông bà cho ngũ cốc ngâm kỹ nồi nấu, đợi gần chín thì vớt hấp.
Tiếp đó, họ vườn nhà hái một ít rau xanh về rửa sạch, chọn những chiếc lá to bản xếp ngay ngắn rổ.
Thư Sách
Sau đó, Úc Kim và Úc Ngân cũng lượt thức dậy.
Úc Châu là dậy cuối cùng. Cô bé còn nhỏ, thương nên các chị thương, lúc xuống giường đều nhẹ nhàng để đ.á.n.h thức, cho em ngủ thêm một lát.
Lúc Úc Châu tỉnh dậy thì cơm ngũ cốc hấp xong, nồi lòng kho từ tối qua cũng hâm nóng .
Ông Úc hai theo lời con gái dặn, nhân lúc còn nóng liền đổ cơm ngũ cốc chiếc thùng gỗ rửa sạch lấy vải sạch đậy .
Tổng cộng hai cái thùng. Một thùng đựng cơm ngũ cốc hấp chín, thùng còn đựng đậu đỏ nấu nhừ và lòng kho thái nhỏ. Lòng kho đựng trong một cái hũ, cả nước kho ngập lên để lòng ngấm vị và ngon hơn.
Rau xanh, bát đũa, muỗng thìa xếp một cái rổ, cũng dùng vải sạch đậy .
Khi thứ chuẩn xong xuôi, chân trời hửng sáng.
Úc Kim và Úc Ngân cũng chuẩn cửa.
Ông hai Úc hỏi: “Kim Nương, các con xách nổi ? Có cần cha đưa bến sông thuyền ?”
Úc Ly dặn các em nên thuyền huyện, đừng tiếc mấy văn tiền. Đi thuyền nhanh, an , đến huyện sớm hơn, kịp phiên chợ sáng, sẽ dễ bán hơn.
Úc Kim nhấc thùng cơm ngũ cốc lên. Cô từ nhỏ việc nặng, sức khỏe yếu, dù thùng nặng nhưng vẫn xách nổi. Chỉ cô em Úc Ngân, tuổi còn nhỏ, thường thêu thùa nên sức yếu hơn, xách nổi.
Úc Châu : “Em thể xách cùng chị Ba.”
Úc Ngân và Úc Châu hợp sức nhấc chiếc thùng còn lên, vài bước thấy cũng khá nhẹ nhàng.
Thấy , Úc Kim để hai em cùng xách thùng đựng đậu và lòng kho, còn thì một tay xách thùng cơm, một tay xách chiếc rổ đựng bát đũa và rau.
Ba chị em rảo bước trong ánh ban mai mờ ảo bến sông ở đầu thôn.
Chú Vương lái đò ngày nào cũng xuất bến từ sớm, trời sáng chèo thuyền hướng về phía huyện lỵ. Thời buổi , chỉ dậy sớm chứ dậy muộn, dân các thôn lân cận sáng sớm huyện việc ít. Những nghề chèo đò như chú Vương cửa sớm để đưa những dậy sớm đến huyện.
Hôm nay qua thôn Thanh Thạch, chú Vương thấy ba đợi sẵn ở bến sông. Lại gần mới thấy, hóa là mấy cô con gái nhà hai họ Úc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-125chuong-125.html.]
Ba cô gái xách theo hai cái thùng và một cái rổ lên thuyền. Hai cái thùng đậy vải kín mít, bên trong đựng gì.
Chú Vương mời họ , hỏi: “Các cháu huyện ? Mấy cái thùng đựng gì ?”
Úc Ngân và Úc Châu đều ngại ngùng, im .
Úc Kim lanh lảnh đáp: “Là cơm ngũ cốc và một ít đồ kho, rau cải ạ. Chúng cháu mang huyện bán.”
Chú Vương hết sức ngạc nhiên, ngờ ba cô gái nhà hai họ Úc lên huyện buôn bán, mà còn bán đồ ăn.
Dưới ánh sáng lờ mờ của buổi sớm, chú ba cô gái hỏi họ bán thế nào.
Úc Kim kể qua một lượt, chú Vương tỏ hứng thú. Với ý ủng hộ buôn bán của mấy cô bé, chú : “Chú vẫn ăn sáng, là cháu cho chú một nắm cơm chay hai văn ăn thử xem.”
Chú quả thực ăn sáng. Những dậy sớm ngoài ăn như chú, vì dậy quá sớm nên ngại bày vẽ bữa sáng ở nhà, thường đợi đến huyện mới ăn. Dù cũng chỉ mấy văn tiền, tiền đó chú vẫn bỏ .
Úc Kim mỉm , : “Chú Vương, cháu mời chú ăn, chú ăn xong cho cháu hương vị thế nào nhé.”
Nghĩ đến việc lẽ ngày nào cũng thuyền của chú Vương, chi bằng tạo quan hệ với chú, nhờ chú mỗi ngày đưa họ sớm một chút. Vì , cô quyết định mời chú Vương một bữa.
Không đợi chú Vương gì, Úc Kim nhanh nhẹn lấy một cái bát, lót hai lá rau xanh xuống đáy, múc một lớp cơm ngũ cốc trải đều, đặt lên đậu đỏ nấu nhừ và một thìa lòng kho, đó phủ thêm một lớp cơm nữa, nén thật chặt rưới một muỗng nước kho lên cùng, cuối cùng dùng lá rau xanh gói .
Thế là xong một nắm cơm ngũ cốc bọc lá cải.
“Chú Vương, chú nếm thử ạ.” Úc Kim đưa nắm cơm qua.
Chú Vương xoa xoa tay, nhận lấy nắm cơm c.ắ.n một miếng.
Cơm ngũ cốc vốn vị khô ráp, thể sánh với cơm tẻ, nhưng nắm cơm vì thêm nước kho nên thơm, vị khô ráp cũng còn khiến khó chịu nữa. Cắn qua lớp cơm ngũ cốc thấm đẫm nước kho và lá rau xanh, bên trong là nhân đậu đỏ mềm mịn và thịt kho thơm nức. Mấy thứ hòa quyện , khiến cho cả cơm ngũ cốc cũng trở nên ngon lạ thường.
Chú Vương nhanh ăn hết một nắm cơm.
“Chú Vương, thế nào ạ?” Úc Kim hỏi.
Úc Ngân và Úc Châu cũng căng thẳng chờ đợi chú. Dù các cô thấy cơm nắm ngon, nhưng vẫn sợ khách hàng thích.
Chú Vương khen: “Ngũ cốc vốn khô, nhưng đậu đỏ thì mềm mịn, thịt kho và nước kho thơm, trộn chung cho cơm ngũ cốc cũng trở nên ngon miệng. Món buôn bán đấy.”
Chú là làng, hiểu rằng cơm nắm của ba cô bé chủ yếu bán cho những phu khuân vác. Họ ngày thường cũng ăn cơm ngũ cốc, sẽ chê cơm khô ráp khó nuốt. Quan trọng nhất là cơm nắm no lâu, bên trong còn vị thịt, mà giá cả đắt.
Chú Vương hỏi: “Món kho bên trong là thịt gì cháu?”
Thịt kho hầm mềm, thái khá vụn, nên nhất thời chú nhận là thịt gì.
Úc Kim đáp: “Là lòng heo ạ.”
Chú Vương chút sững sờ, ngạc nhiên hỏi: “Lòng heo mà cũng kho ngon thế ? Sao chút mùi hôi nào ?” Chú dĩ nhiên từng ăn lòng, mùi của nó nặng và khó khử, vì nhiều coi nó là đồ sạch sẽ, trừ khi thực sự nghèo đói, nếu sẽ ai ăn.
Úc Kim chỉ mỉm .
Chú Vương nhẩm tính trong đầu, ngũ cốc đắt, lòng heo cũng đắt, thứ đắt duy nhất là hương liệu để kho. một nồi nước kho thể dùng để kho nhiều bộ lòng, thể tái sử dụng nhiều , nên chi phí cũng cao.
Tính , buôn bán món lời nhiều, nhưng chắc chắn là lời.
Chú khen: “Không ngờ các cháu nghĩ việc buôn bán cơm ngũ cốc . Người nhà họ Úc các cháu quả nhiên ai cũng giỏi giang.”
Nụ mặt Úc Kim tắt.
Cô chú Vương nay luôn coi trọng nhà bác cả, cho rằng họ là học sách, tiền đồ, mỗi họ thuyền về làng đều lấy tiền. Lời của chú ít nhiều ý nịnh nọt. Tuy nhiên, ngoài điểm , chú Vương và nhà bác cả cũng quan hệ gì, chú và thím Ba Vương thị là cùng họ, chứ cùng họ với bác cả.
Úc Kim đáp lời , chỉ : “Chú Vương, buổi sáng chúng cháu đều sẽ huyện bán cơm nắm, phiền chú cho chúng cháu nhờ một đoạn đường ạ.”
“Không thành vấn đề!” Chú Vương đồng ý ngay.