Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 105:chương 105

Cập nhật lúc: 2025-09-30 03:37:51
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Bà  nội Úc lao bếp quá nhanh, lúc Úc Cầm và Vương thị đầu chỉ kịp thấy một bóng biến mất.

Cả hai đều chút cạn lời.

Bao nhiêu năm qua, bà cụ Úc mưa gió trong nhà họ Úc, cái giọng lanh lảnh của bà thể mắng đến suy sụp. Chỉ khác né tránh bà, chứ đời nào chuyện bà trốn khác?

Thế mà bây giờ, mỗi thấy Úc Ly, bà như chuột thấy mèo.

Bà chỉ hận thể trốn ngay lập tức.

Cảnh tượng cũng khiến Vương thị vô cùng cảm khái.

Nếu là mấy tháng , bà nào dám nghĩ bà cụ cũng ngày sợ , mà đó còn là cháu gái của nhị phòng. Đối với mấy đứa cháu gái , bà cụ chẳng bao giờ coi chúng gì, ăn nhiều một miếng cũng mắng, cứ như thể đang đùa giỡn với mấy món đồ chơi nhỏ .

Thấy Úc Ly đầu sang, Vương thị cứng mặt, chào hỏi: “Ly, Ly Nương, con khỏe ?”

Úc Cầm gì, lảng sang phía đang phơi quần áo.

vẫn còn nhớ chuyện Úc Ly suýt đ.á.n.h .

Người nhà họ Úc đều chuyện Úc Ly ngất xỉu hôm đó. Bà cụ xong, miệng còn lẩm bẩm cầu trời cho nó luôn cho khuất mắt, nhưng cũng chỉ dám lí nhí, dám la lối om sòm.

Úc Ly chỉ ngất chứ sắp chết, bà cụ vẫn dám chọc .

Chắc đến ngày cô thật sự c.h.ế.t , bà cụ mới dám vênh váo trở .

Ông cụ Úc và của đại phòng thì chỉ mong Úc Ly xảy chuyện. Chỉ cần Úc Ly còn sống ngày nào, họ ngày đó dám hành động thiếu suy nghĩ, cuộc sống bí bách kể xiết.

Ai ngờ, cô chỉ ngủ hai ngày tỉnh .

Biết tin , họ thất vọng não nề.

Tiếp đó tin đồn rằng sức khỏe Úc Ly suy kiệt nghiêm trọng, nghỉ ngơi cho , nếu sẽ sống bao lâu.

Tại suy kiệt? Chẳng là vì lúc lấy chồng việc quá sức ở nhà họ Úc .

Không ít chuyện , mỗi khi thấy nhà họ Úc, đều bóng gió chỉ trích họ đây coi cháu gái gì, ánh mắt lộ rõ vẻ khinh thường.

Chuyện cũng khiến một vài gia đình trong thôn coi trọng con gái giật cảnh giác.

Họ cũng thật sự thương con gái , chỉ là nhà nghèo nên ưu tiên con trai , con gái đành xếp , thứ gì thừa mứa mới đến lượt chúng.

Sợ con gái cũng sẽ lao lực đến suy nhược như Úc Ly, yểu mệnh, những nhà bắt đầu đối xử với con gái hơn hẳn, gì ăn cũng chia cho chúng vài miếng chứ dồn hết cho con trai nữa.

Khi khác bắt chuyện, Úc Ly thường sẽ dừng trả lời một cách lịch sự, chứ cố tình lơ .

với Vương thị: “Cảm ơn thím ba quan tâm, cháu khỏe nhiều , dạo đang bồi bổ sức khỏe.”

Lời cũng là để cho những qua xung quanh thấy.

Bây giờ cô dị năng sinh mệnh, thể dùng nó để chữa trị cơ thể. Chẳng bao lâu nữa, cơ thể cô sẽ khỏe mạnh. Đến lúc đó, nếu cô khỏe lên quá nhanh, chắc chắn sẽ khiến khác để ý.

Nay là đang bồi bổ, cơ thể cô khỏe lên, đổi gì, cũng sẽ quá kinh ngạc.

Quả nhiên, một bà thím đang gùi một sọt rau lợn hỏi: “Ly Nương, con bồi bổ sức khỏe thế nào ?”

Cụm từ “bồi bổ sức khỏe” khá mới lạ, trong thôn hiểu lắm.

“Đại phu kê t.h.u.ố.c cho con, là t.h.u.ố.c bổ ạ.” Úc Ly đáp, “Sáng tối uống một chén, là uống nửa năm chắc là .”

Bà thím le lưỡi, uống t.h.u.ố.c bổ? Mà còn uống nửa năm? Thế thì tốn bao nhiêu bạc?

Một bà thím khác hỏi: “Ly Nương, một thang t.h.u.ố.c bổ hết bao nhiêu tiền con?”

Bà nghĩ đến đứa con gái gầy gò ở nhà, lỡ nó cũng suy nhược như Ly Nương thì cũng tìm t.h.u.ố.c cho nó uống mới .

Úc Ly : “Một thang chắc hai ba trăm văn ạ.”

Lời dứt, tất cả mặt đều hít một lạnh.

Một thang t.h.u.ố.c bổ mà tận hai ba trăm văn? Lại còn uống hơn nửa năm?

Đây là uống tiền chứ t.h.u.ố.c thang gì nữa?

Nhà nông quanh năm suốt tháng bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, chờ đến mùa thu hoạch, nộp thuế xong, phần dư may bán chút ít, cộng thêm lúc nông nhàn thuê mướn, cả năm cũng chỉ kiếm chừng bốn năm lạng bạc.

Một lạng bạc là một nghìn văn, một thang t.h.u.ố.c mất hai ba trăm văn, ai mà uống cho nổi?

lẩm bẩm: “Thuốc bỏ nhân sâm linh chi mà đắt thế?”

Họ nhân sâm là thứ cứu mạng, chỉ một củ sâm thôi quý kể xiết, nếu ai đào nhân sâm núi thì thể đổi đời ngay tức khắc.

Tiếc là thứ quý giá như nhân sâm dễ tìm.

ạ.” Úc Ly khẳng định, “Thuốc bổ rễ nhân sâm, như mới bổ.”

Phó Văn Tiêu , t.h.u.ố.c bổ cô uống đúng là thêm rễ nhân sâm, là do Chu thị yêu cầu đại phu thêm , hề tiếc tiền.

Nghe , đều cô với ánh mắt ngưỡng mộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-105chuong-105.html.]

Thuốc bổ rễ nhân sâm mà do Chu thị cho thêm ? Chu thị đúng là một chồng quá , đây là coi con dâu như con gái ruột mà nuôi còn gì?

Nhìn kỹ Úc Ly, họ kinh ngạc nhận , cô đổi.

Thư Sách

Vẫn là con đó, nhưng trông còn gầy gò ốm yếu nữa, khuôn mặt da thịt, da dẻ cũng trắng trẻo hơn, mái tóc vốn khô vàng như cỏ dại giờ cũng đen nhiều.

Tuy trông vẫn gầy, nhưng là kiểu gầy trơ xương.

Cô mặc một chiếc váy màu xanh lam nhạt, thản nhiên đó, toát một khí chất khó tả, vô cùng đặc biệt, thu hút ánh của .

ngỡ ngàng thốt lên: “Ly, Ly Nương, con hình như cao lên thì ?”

Thật chỉ cao lên, mà còn xinh hơn nhiều.

Đây mới đúng là dáng vẻ của một thiếu nữ mười bảy, mười tám tuổi, như một nụ hoa chớm nở, cần trang điểm cầu kỳ cũng đủ sáng mắt.

Các bà thím lúc mới để ý, khuôn mặt của Úc Ly xinh đến thế.

Xem đôi lông mày kìa, dài rậm, như tranh vẽ; đôi mắt sáng ngời, lòng đen lòng trắng phân minh; sống mũi cao thẳng, đôi môi cũng vặn, làn da tuy trắng nõn như các cô nương huyện nhưng cũng vết nám sạm vì nắng, trông mịn màng và tươi tắn.

Úc Ly gật đầu, “Mẹ chồng con nấu ăn ngon quá, dạo con ăn nhiều nên cao lên ạ.”

Tuổi mười bảy vốn là tuổi ăn tuổi lớn. Trước nguyên chủ ăn ngon, ngủ yên, còn lao động nặng nhọc, vai đè đến gù cả , nên vóc dáng cũng cao.

Bây giờ đổi thành Úc Ly, thể là do linh hồn nhập , cũng thể là do ở nhà họ Phó ăn uống đầy đủ, thêm việc thức tỉnh dị năng, chiều cao cứ thế mà tăng vọt.

Úc Ly ước chừng, nguyên chủ chỉ cao mét năm, cô dùng dị năng điều dưỡng cơ thể, thể cao đến mét bảy.

Vùng thôn Thanh Thạch thuộc phía nam của triều Đại Khánh, phương nam thường cao lớn. Đàn ông hiếm ai cao mét tám, đa phần chỉ từ mét sáu đến mét bảy.

Úc lão nhị và Liễu thị đều thấp, con cái của họ tự nhiên cũng sẽ lùn.

Chỉ cần dinh dưỡng đầy đủ, nghỉ ngơi hợp lý, mấy chị em Úc Kim cũng sẽ thấp .

Mọi xong ai nấy đều hâm mộ.

Họ nhà họ Phó tiền, nhưng giàu đến mức nào thì thật sự rõ.

Lúc khi Úc Ly gả qua đó xung hỉ, ai cũng thấy thương cho cô vì gả cho một bệnh tật.

bỏ qua chuyện đó, chỉ riêng việc nhà họ Phó tiền thôi là một nơi để nương tựa . Giờ thấy nhà họ Phó mua t.h.u.ố.c bổ cho Úc Ly điều dưỡng cơ thể, một thang t.h.u.ố.c hai ba trăm văn mà cũng sẵn lòng cho cô uống nửa năm, đồ ăn ngon như , nuôi đến mức .

Họ đều nhớ dáng vẻ của Úc Ly khi gả . Bây giờ thấy cô nhà họ Phó nuôi nấng như , thể thấy nhà họ Phó chỉ giàu mà còn phúc hậu.

Sao là một nơi để nương tựa chứ.

Nếu Phó Văn Tiêu bệnh tật, chắc trong thôn tranh gả con gái qua đó để hưởng phúc .

Trong lúc Úc Ly chuyện với , Vương thị đang phơi quần áo trong sân cũng đầy vẻ hâm mộ.

Nhà họ Phó thật sự giàu , giàu còn hào phóng, thương con dâu như con gái. Chẳng trách Ly Nương đến nhà họ Phó tự tin như , dám cả gan về nhà đẻ gây chuyện.

Nếu bà mà gả nhà họ Phó, chắc chắn còn quá đáng hơn cả Úc Ly. Không chỉ bắt nhà họ Úc mau chóng chia nhà, mà còn moi thêm chút bạc từ hai ông bà già mang của hồi môn.

Vương thị nghĩ, lúc chính bà Chu thị chợ ngói mua một nha đầu về xung hỉ, về với chồng, mới thúc đẩy cuộc hôn nhân .

Úc Ly gả nhà họ Phó, cũng thể coi là công lao của bà ?

bà cũng dám mặt Úc Ly kể công, sợ cô đ.á.n.h cho.

Các bà thím hiếm hoi vây quanh Úc Ly chuyện, Úc Ly cũng kiên nhẫn trả lời, hề tỏ khó chịu.

Điều khiến họ ngạc nhiên, ngờ tính tình cô dễ chuyện như . Trước cô luôn cắm đầu việc, ngày nào cũng đầu tắt mặt tối, đến thời gian thở cũng , tự nhiên cũng chẳng lúc nào chuyện với trong thôn, thành đều thuộc với cô.

Cuối cùng, thấy trời trưa, còn nên mới dần giải tán.

Úc Ly cũng trở về nhà họ Phó.

Trước cổng nhà họ Úc nhanh chóng còn một bóng .

Bà cụ Úc từ trong bếp ló đầu , thấy Úc Ly còn ở đó, miệng lẩm bẩm c.h.ử.i mấy câu. Vì tiếng quá nhỏ nên Vương thị và Úc Cầm đều rõ bà c.h.ử.i gì.

Úc Cầm trông vẻ thất thần, việc cũng lơ đãng.

Vừa thấy Úc Ly, cô xinh đó, thong dong, trầm tĩnh, toát một khí chất độc đáo, khiến khó mà dời mắt.

cảm thấy như còn nhận Úc Ly nữa, thậm chí thể nhớ nổi dáng vẻ của Úc Ly ngày xưa.

Nhìn , mặc bộ quần áo vải thô mà sẽ bao giờ đụng tới, xám xịt, chỉ để tiện việc, cả trông cũng lấm lem, bơ phờ.

bỗng dưng .

Rõ ràng như thế , ngày nào cũng việc cực khổ, mệt mỏi, còn bà nội mắng là lười tham ăn, chẳng việc gì hồn…

Vương thị nét mặt phức tạp : “Ly Nương gả nhà họ Phó đúng là gả đúng chỗ . Chỉ tiếc là  Phó thư sinh sức khỏe , nếu mà cơ thể khỏe mạnh thì…”

Bà cụ Úc trong lòng vui, gắt gỏng : “Một thằng bệnh tật, dám gặp ai, ?”

thừa nhận, lúc vì hai mươi lạng bạc thách cưới mà thúc đẩy cuộc hôn nhân , để cuối cùng khiến nhà họ Úc nông nỗi .

Không những tiền thách cưới một xu cũng lấy , mà nhà họ Úc còn buộc chia nhà.

 

 

 

 

 

Loading...