Bed Friend (Đừng Đùa Với Lửa) - Chương 5: Hoạ vô đơn chí
Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:11:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đã một tuần trôi qua kể từ ngày diễn buổi tiệc chào đón Mai.
Tuần vô cùng tồi tệ đối với tui. Đầu tiên là vô tình lái xe đụng trúng hỏng đèn hậu, cả cốp xe cũng móp méo và mang xe đến trung tâm sửa chữa. Hơn nữa, bầu khí giữa và King vẫn căng thẳng và áp lực. với một lời nào kể từ hôm cãi cầu thang thoát hiểm. giả vờ thờ ơ, cố gắng mặt , cố gắng tránh cơ hội ở riêng với , đôi khi cảm thấy ánh mắt đen tối và giận dữ của King từ phía , nhưng quan tâm, chỉ tập trung công việc.
gì để với cả.
“Nè! Người bán cơm nhà vườn ớt ?! Sao cay thế! Ai ăn chắc đau bụng c.h.ế.t mất! Còn mặn nữa! Bán thế mà cũng bán ?!”
Hôm nay Jade ăn trưa ở văn phòng với , phàn nàn và lấy ớt từ hộp cơm thịt băm xào lá quế với vẻ mặt nhăn nhó.
Đang giờ nghỉ trưa. Hôm nay nay đặt cơm hộp về ăn. Đã mấy ngày ăn ở căn tin gần công ty. Jade thỉnh thoảng sẽ ăn ở công ty cùng , thỉnh thoảng ăn với King và Mai. Cậu định rủ ăn tối giờ , nhưng từ chối vì ảnh hưởng đến kế hoạch của Mai, ý đồ theo đuổi của Mai rõ ràng, nhưng chỉ Jade là phát hiện .
Đầu tuần tới giờ, thấy Jade gượng gạo bao nhiêu . Nhìn hai bạn nhất của chiến tranh lạnh, thật khó cho ! Dù , cũng hề ép hỏi xảy chuyện gì. Trước đây, mỗi khi gặp rắc rối, Jade luôn lo lắng cho . Cứ hỏi hỏi nhiều , khi cảm thấy hơn, sẽ lặng lẽ xuống lắng những lời phàn nàn của .
Điều may mắn nhất mà từng gặp trong đời là một bạn như Jade.
"Cay lắm ? Đổi với tao ?" hỏi khi thấy liên tục gắp ớt . Jade liếc hộp cơm nhạt màu của và chỉ lắc đầu.
"Không, mày ăn ." Nói xong, tiếp tục ăn hộp cơm đầy ớt mặt. Mặc dù mỗi miếng cơm đều uống một ngụm nước đá, còn liên tục than vãn, nhưng chẳng mấy chốc hộp cơm rang thịt băm húng quế hết sạch. Tóm , quen Jade lâu như , hiếm khi phàn nàn về đồ ăn dở. Mà cho dù thế nào nữa, cũng sẽ ăn hết mà chừa một hạt cơm nào.
chắc liệu bạn thực sự đói chỉ lãng phí.
"Tao vệ sinh một lát ." Nói xong với Jade đang ăn nốt thìa cơm cuối cùng, dậy, vứt hộp cơm thùng rác nhà vệ sinh. kịp thì thấy đàn ông đang rửa tay trong nhà vệ sinh. ngạc nhiên, định sang một bên để nhường đường cho ai đó ngoài , nhưng lúc ngẩng đầu lên.
"Muốn thì , tao ngoài liền đây." Nghe giọng điệu đều đều lạnh lùng của đối phương, ánh mắt sắc bén vẫn chằm chằm , hề bình tĩnh như vẻ mặt lạnh lùng . phòng vệ sinh, cố gắng mặt , và khi định ngang qua, đàn ông đột nhiên cản đường.
"Thật đấy, mày định chuyện với tao đến bao giờ!" Anh hỏi một cách khó chịu, đàn ông cao hơn 10 cm và thể hỏi .
“Chúng thì chuyện gì để chứ?”
“Chính mày là chuyện kết thúc ở đây. Nếu mày thực sự chuyện kết thúc, tại cả tuần nay mày lờ tao !”
“Thường thì tao chẳng gì để với mày cả.”
" mày sẽ phớt lờ tao như thế ! Nếu mày chuyện kết thúc, màu trở là chính !" Câu trả lời của khiến nheo mày, và vội vàng rời khỏi nhà vệ sinh, loáng thoáng thấy tiếng c.h.ử.i thề và tiếng bước chân từ phía .
quen nhiều năm . Từ những gì về , King là nóng vội. Anh bao giờ thực sự nghĩ đến việc ngủ với ai, nên thích cảm giác hiện tại, nhưng giống , thừa nhận thể con cũ. Chỉ cần thấy khuôn mặt , thể nghĩ về chuyện đó, ít nhất thì đó cũng là chuyện thể giải quyết chỉ trong một tuần.
bàn, nhanh chóng mở phần mềm và tiếp tục việc. Jade hỏi King ăn trưa , nhưng chỉ trả lời một tiếng "ừ" đơn giản trong cổ họng.
Không chỉ tức giận, mà cũng tức giận, và vẫn thể vượt qua chuyện điên rồ đó.
"Anh Uea, em mua sinh tố dưa hấu cho nè, cũng uống !" Mai mang theo một cốc sinh tố dưa hấu to để "hối lộ" .
Cảm ơn xong, lấy ống hút cho cốc. Không quá ngọt, nhưng sảng khoái. Hớp một ngụm sinh tố miệng, cảm giác hồi hộp cũng vơi phần nào. Quay thấy Mai tranh thủ tới chuyện với Jade, khỏi nhếch mép.
Được thôi! Thấy vất vả mua sinh tố tặng , sẽ cộng thêm điểm cho nhé!
***
Nếu bạn hỏi về những điều phiền toái và khó chịu nhất mà từng gặp trong sự nghiệp của , chắc chắn sẽ trả lời là những việc vô trách nhiệm.
Mongkhon, thấy mấy đang thu dọn đồ đạc nhanh như gió, rõ ràng giờ đến lúc tan tầm. Vừa nãy, Mongkhon báo với chúng rằng ch.ó cưng của đang bệnh nặng ở bệnh viện thú y, rằng nó sắp c.h.ế.t và cần gặp nó cuối, giao việc cho Jade.
"Cảm ơn nha! Mai sẽ mời em cà phê." Anh Mongkhon vỗ vai Jade, vẫn tin nổi công việc ở bỗng dưng đổ lên đầu . cứ với ánh mắt khinh bỉ, khi và thấy vẻ mặt , chỉ ngượng nghịu vội vã rời khỏi văn phòng. Còn , chỉ bạn với ánh mắt thương hại.
Không là chúng hẹp hòi, nếu đồng nghiệp của chúng thực sự vội, tất nhiên chúng sẽ ngay lập tức giúp đỡ, nhưng vấn đề đây đầu tiên Mongkhon tìm lý do để trốn việc, lúc thì nhà bệnh, lúc thì vợ chồng cãi , hoặc ch.ó bệnh hoặc ch.ó chết. chuyện xảy bao nhiêu trong năm. tin rằng ngày cả bọn trẻ mẫu giáo cũng sẽ ngay là đang xạo.
“Sao thế? Chó của c.h.ế.t nữa ? Đây là thứ ba trong năm . Nhà Mongkhon bao nhiêu con ch.ó ?”
Jade đáng thương khỏi thở dài, miễn cưỡng trả lời đàn em bên cạnh: “Anh cũng ... Anh nghi ngờ gia đình cả một trang trại nuôi chó.”
"Em giống chị, để sếp mắng, Jade, em luôn cứ giúp ." Chị Faii như rap, vẻ mặt bất mãn.
“Không chị Faii ơi, đều mà, nếu giúp , đổ cho chúng em vì giúp .”
Bạn lắc đầu mệt mỏi, mỗi chuyện gì xảy với Mongkhon, xui xẻo luôn là Jade, vì giải thích với là thích điều , và năng lượng tiêu cực mà tạo khiến dám đến phiền . Vì , nhờ Jade giúp đỡ, vì Jade dễ tính hơn. cố gắng mặt Jade từ chối Mongkhon, nhưng cuối cùng chúng đều thất bại vì Mongkhon thực sự nắm bắt tâm lý sợ hãi của chúng . Ai sẽ sếp mắng vì thành công việc? Anh rõ rằng chúng sẽ c.ắ.n răng thành công việc phút cuối.
"Để tao phụ mày." dậy khỏi chỗ và về phía Jade, đang mở máy tính của Mongkhon để xem các tập tin công việc của .
“Ôi, bạn dễ thương nhất của !”
“Gửi cho tao tệp qua email .”
Có lẽ điều duy nhất thể là giúp bạn chút việc! Khi đồng hồ điểm 5:30, các đồng nghiệp trong phòng lượt rời khỏi, chỉ còn , Jade và Mai tiếp tục thành công việc của Mongkhon, còn các lập trình viên như King vẫn đang ghế chờ chương trình thử nghiệm. lúc đó, điện thoại đột nhiên rung lên, và khi thấy tên hiển thị đó, khỏi chớp mắt.
Tuần đóng học phí cho Donkao mà? Sao gọi nữa thế?! “Mẹ hả?” miễn cưỡng nhấn nút trả lời, nhưng giọng bên là .
"Xin chào, quý khách là nhà của bà Tida ? Đây là cuộc gọi từ bệnh viện. Bà Tida thương ở chân vì vị xe tông. Xin mời gia đình bệnh nhân đến bệnh viện.”
Khi tin bà thương, tê dại, may mắn , đầu dây bên rằng vụ t.a.i n.ạ.n nghiêm trọng, lòng an tâm hơn nhưng vẫn còn sợ hãi.
"...Được , sẽ đến sớm nhất thể." Nói xong, cúp máy, và nhấn nút lưu công việc, bắt đầu thu dọn đồ đạc bàn nhét ba lô.
"Có chuyện gì thế Uea?" Jade sang .
“Mẹ tao xe tông và hiện đang ở bệnh viện.”
“Mày thật đấy ?”
"Không nghiêm trọng lắm, nhưng bây giờ tao nhanh chóng đến bệnh viện thanh toán viện phí." tiếp tục thu dọn đồ đạc với đôi tay run rẩy, bạn cau mày hỏi .
"Vậy mày đến đó bằng gì? Hôm nay mày lái xe theo mà?.”
"Tao taxi", trả lời.
“Để Mai đưa mày ! Như đỡ tốn tiền hơn.”
“Không , tao tự ..”
"Giờ kẹt xe dữ lắm. Đi taxi thì tốn bao nhiêu mới đủ. Để Mai chở mày nhé! Được , Mai?
thấy Jade hào hứng kéo tay áo Mai. Dù Mai bối rối hành động của Jade, nhóc vẫn dậy theo phép lịch sự.
“Được ạ...”
"Không cần .."
"Chờ , để tao đưa đến đó." Một giọng trầm thấp vang lên, giọng đến từ chủ nhân của chiếc bàn phía , King. Anh tắt máy tính, lấy chìa khóa xe, chằm chằm đang im lặng.
"King, mày việc ?" Jade liếc sang trái, về phía màn đêm, nhận thấy hai chúng đang .
"Xong ." Anh đáp với Jade, nhưng mắt vẫn rời khỏi mặt một giây. Jade chớp mắt, định giữ nguyên ý định ban đầu.
“…”
“Nếu mày để Mai đưa Uea thì mày về nhà ?”
"Tao tàu điện!" Jade vội vàng trả lời.
"Để Mai ở với mày , như em lòng vòng. Bệnh viện của Uea gần nhà tao, tao sẽ đưa Uea ."
“ mà…”
"Công việc của mày vẫn xong, để Mai ở giúp mày, tao sẽ đưa Uea đến bệnh viện." Người đàn ông cao lớn ngắt lời Jade, bước tới chỗ , giọng đều đều hỏi: “Tao đưa mày ?”
ngẩng mặt lên, và đ.á.n.h giá xem nên đồng ý . Thực sự ở riêng với , nhưng bây giờ còn lựa chọn nào khác.
"Được , phiền mày ." nhẹ nhàng trả lời , mặc dù đề nghị giúp đỡ, từ chối lòng của một cách thô lỗ, ít nhất thể tiết kiệm một ít tiền taxi. À, và hai chúng sẽ cùng 'qua đêm' trong công ty, vì chúng thể nhân cơ hội để cố gắng trở về mối quan hệ như .
"Không gì." Nói xong, King khỏi phòng . đeo ba lô lên vai, sang Jade thở dài .
“Xin , tao thể ở giúp mày ...”
"Không , sắp xong , nhanh thăm mày !" Ngược , đối phương an ủi . vỗ nhẹ vai , cố gắng động viên.
“Hẹn gặp ngày mai.”
"Cẩn thận nhé!" Giọng Jade vang lên từ phía . quẹt thẻ tan tầm, khi mở cửa văn phòng bước , thấy King đang thang máy, giữ cửa thang máy cho .
"Vào !" Anh với .
cùng , ở góc thang máy. Khi cửa thang máy đóng , bầu khí giữa chúng ảm đạm như .
Nói chung là từ lúc thang máy, cả hai chúng đều một lời, ngay cả lúc King chở đến bệnh viện. Tuy thích im lặng, nhưng im lặng như thế chỉ khiến bầu khí thêm phần u ám, ngột ngạt. Xe cộ giờ đông, đường xá kẹt cứng, nên chỉ thể lặng lẽ ngắm cảnh vật bên ngoài cửa sổ, còn King thì tập trung lái xe mà hề trêu chọc .
"Cảm ơn mày đưa tao ." Sau một tiếng rưỡi, là đầu tiên phá vỡ sự im lặng. Khi xe dừng bệnh viện, tháo dây an .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bed-friend-dung-dua-voi-lua/chuong-5-hoa-vo-don-chi.html.]
“Mày tao đợi mày ?”
“Không , tao tự về .”
Không ngoảnh , mở cửa xe bước . vội vã chạy đến quầy thông tin bệnh nhân. Y tá đưa cho phòng bệnh của và bảo đến đó. cảm ơn vội vã chạy phòng bệnh.
“Lâu quá đấy!”
Khi mở cửa phòng bệnh, câu đầu tiên từ chính là câu , ngạc nhiên, thấy sinh đang khó chịu giường bệnh.
"Chuyện gì xảy với ? Sao xe tông?" Giả vờ quan tâm đến những gì bà , hỏi.
“Mẹ chỉ gặp gỡ bạn bè nhưng khi băng qua đường thì xe tông. Bác sĩ mắt cá chân của bong gân và bầm tím một chút ở mông. Chiếc xe đáng ghét đó thấy đường gì hết!”
Mẹ vẫn còn phàn nàn.
Ánh mắt rời khỏi khuôn mặt bà, thấy bà kẹp một tấm nẹp giữa hai chân. Mọi thứ khác đều bình thường, nỗi lo lắng khiến tim đập thình thịch dần vơi .
"Sao con về muộn thế, gần 8 giờ 30 , y tá gọi con lâu mà!" Bà nheo mắt giận dữ .
“Con kẹt xe.”
"Thấy gọi lâu như thế mà máy. Mẹ cứ tưởng con đợi đến lúc c.h.ế.t chứ!" Nghe bà mỉa mai, hít một thật sâu hỏi.
“Vậy gọi điện về nhà ?”
"Mẹ gọi . Donkao đang cắm trại ở Waifu, còn bố thì Chiang Mai dự hội thảo. Nên gọi điện nhờ con đến." Lời bà khiến nghiến răng thứ ba trong ngày để kìm nén cơn giận.
Bố ư? Người đàn ông đó là bố !
“Bác sĩ bảo ngủ bệnh viện một đêm ?”
“Ôi! Mẹ ngủ ở bệnh viện ! Nhanh trả tiền viện phí . Mẹ về nhà. À mà ! Nhớ đưa tiền taxi nhé! Mẹ tự về ." Bà đuổi khỏi phòng bệnh. Sau đó, thấy cầm điện thoại di động chơi game.
Sau khi hít một thật sâu, ngoài hỏi y tá về viện phí. Sau khi thanh toán tất cả hóa đơn, đỡ bà lên xe lăn và đẩy bà phía tòa nhà bệnh viện, đợi taxi. Lối của bệnh viện ghế cho bệnh nhân và nhà , khi sắp đến nơi, như c.h.ế.t lặng, vì đàn ông cao lớn đang đó chờ .
Anh vẫn về ?
"Ai đấy?" Câu hỏi của vang lên đúng lúc King dậy và bước về phía . mím môi đáp .
“Đồng nghiệp của con, xe Uea đang sửa nên Uea đến đây bằng xe của .”
"Đồng nghiệp thôi ? Không yêu mới của con ? Người giàu?" Mẹ lớn đến nỗi những xung quanh khỏi ngoái . sững sờ ở phía , hai tay cầm xe lăn siết chặt.
Mẹ luôn thích những lời mỉa mai để chế giễu .
Bà luôn bất mãn với xu hướng tính d.ụ.c của và cho rằng sai trái. Mỗi khi ở chỗ đông , bà to những lời , chỉ để hổ. Đó là một trong những lý do ghét về nhà. chịu đựng những lời lẽ cay nghiệt từ sinh .
“Chào dì.”
Giọng trầm ấm của King vang lên, , tuy khuôn mặt biểu lộ cảm xúc gì nhưng cũng thấy những lời đó giống như những khác.
"Chào con." Anh miễn cưỡng chấp nhận lời chào của , khi quan sát King từ đầu đến chân, bà hỏi: “Con là yêu của Uea ?”
"Con là bạn của Uea." King đáp theo đúng phép lịch sự.
Mẹ gượng , vẻ mặt bà cho thấy rõ ràng bà tin những gì King . Sau đó, bà sang đang xe lăn và lệnh.
“Gọi taxi nhanh lên !”
định rời thì giọng của King vang lên.
"Mày ở đây , tao gọi taxi cho." Trước khi kịp , bước .
Không lâu , một chiếc taxi màu vàng -xanh lá cây đỗ ở cổng bệnh viện, và King bước khỏi xe.
“Mau đưa tiền taxi nhanh lên!”
Khi đỡ lên xe, thấy giọng lạnh lùng và thúc giục của . mở ví lấy 300 bath. Sau khi bà sốt ruột cầm lấy tờ tiền từ tay , bà vẫy tay đóng sầm cửa .
yên chiếc taxi rời khỏi bệnh viện.
"Về thôi, tao lái xe đưa mày về", King .
Đôi bàn tay to lớn nắm lấy cổ tay và kéo về phía bãi đậu xe. uể oải bước theo bước chân . Nghĩ đến đây là đầu tiên gặp gần nửa năm, khỏi thở dài. Mỗi gặp gia đình, cảm xúc của càng nặng nề, buồn bã hơn. "Mẹ mày ?" Giọng trầm ấm cố gắng bắt chuyện với .
“Mắt cá chân của bà bong gân, nhưng nghiêm trọng.”
"Tốt .”
Tiếp theo là sự im lặng đè nén bầu khí trong xe. ngơ ngác đèn đỏ nhấp nháy qua cửa sổ xe, nhỏ giọng hỏi.
"Mày thấy ?" chằm chằm khuôn mặt King khi rời mắt khỏi con đường phía và .
“Cái gì?”
“Những gì tao .”
“Ừ.”
“Xin , tao lúc nào cũng thế với tao”, buồn bã .
Về chuyện gia đình, cả Jade và King đều chỉ rằng lý do chịu về nhà là vì bố dượng, còn thích vì thích con trai, nhưng lẽ họ nghĩ tới sự mâu thuẫn của hai chúng phát triển đến mức bà trắng trợn sỉ nhục mặt .
"Sao mày xin ? Mày gì sai ." Anh , ánh mắt sắc lẹm, lên tiếng. “Người xin là tao.”
“Tại ?”
“Mẹ của mày sẽ thế nếu tao đến tìm mày.”
"Mày."
nghẹn lời một lúc lâu, điều đó thực sự liên quan gì đến việc King đến gặp , nếu hổ, ngay cả khi chỉ đó im lặng một , bà cũng sẽ như .
“Ngoài , tao cũng xin mày về những gì xảy đêm đó.”
nghĩ rằng chủ đề về sự việc đó, cơ thể vô thức căng cứng, khi sắp ngắt lời thì vô tình thấy đôi mắt chứa đầy cảm giác tội và hối tiếc, chút ngạc nhiên.
“Đêm đó tao say quá, và thực sự cố ý với mày! Nếu , tao thế! Nhìn thấy cảnh giữa chúng , tao thấy tệ...”
"....."
“Tao mày nhắc đến chuyện , nhưng tao buồn lắm! Tao mày thích tao, nhưng tao luôn coi mày là bạn, Uea! Thấy mày phớt lờ sự tồn tại của tao, khiến tao càng thấy tội nhiều hơn.”
Câu của King khiến ngừng thở, thừa nhận là cảm thấy khó chịu, thậm chí còn đến gần mặt , nhưng mặt khác rằng sai ngay từ đầu là King, mà là , cứ liên tục uống kiểm soát để say đến mức thể tự dậy nên chuyện đó xảy .
“Không của mày, là tao, tao vì ngăn cản bản .”
Nghĩ đến chuyện đêm đó, giọng dần khàn . hít một thật sâu tiếp: “Tao xin .”
"......."
“Tao bao giờ nghĩ đến việc đổ cho mày, tao chỉ nhắc đến chuyện đêm đó. thật lòng mà , tao vẫn thấy mặt mày.”
Vẻ mặt King trở nên nghiêm túc hơn, mặt và : “ những lời tao đó, tao thật lòng tha thứ cho mày, mày cần lo lắng.”
lúc , đèn giao thông chuyển sang xanh, King rời mắt khỏi và tập trung lái xe. cho địa chỉ căn hộ của từ đầu, và cả hai chúng đều một lời nào trong suốt quãng đường còn . Chiếc xe đỗ ở ngã tư căn hộ, khi tháo dây an , khẽ cảm ơn . Ngay khi định mở cửa bước khỏi xe, King nắm lấy tay , đôi mắt lấp lánh. “Tao thực sự xin mày”, lặp . gật đầu.
"Ừ, cảm ơn mày chở tao về." đáp khẽ, gỡ tay , mở cửa bước khỏi xe. lê trở căn hộ, bước thẳng đến dài mệt mỏi ghế sofa.
mối quan hệ của với King thể nào trở về như , nhưng mệt mỏi và cứ nghĩ mãi về quá khứ.
Chuyện đó thể đổi , đây đầu tiên trong đời gặp chuyện may - từng hẹn hò với nhiều , và chia tay trong đau khổ. Dù nào cũng , vẫn thể tự vực dậy và bước tiếp, ít nhất thì King vô tội, giống như những khác, tan nát trái tim mà chẳng chút hối hận nào.
thở dài và từ từ nhắm mắt . Sự mệt mỏi tích tụ nhiều ngàykhiến vô thức chìm giấc ngủ, cho đến khi tỉnh dậy, gần 10 giờ tối. Sau khi thức dậy và tắm rửa, giường để chuẩn công việc cho ngày mai.
Sáng hôm .
Như thường lệ, ở sảnh chờ, cầm điện thoại chờ thang máy. Lúc , cảm thấy một đàn ông cao lớn, lặng lẽ bên cạnh, mùi bạc hà thoang thoảng xộc mũi, cần đoán cũng là ai.
và bắt gặp ánh mắt của King. Một bầu khí ngượng ngùng bắt đầu lan tỏa. Sau khi hít một thật sâu, hỏi.
“Nhìn cái gì?”
"...Tao đồng nghiệp của ?" Một giọng khàn khàn vang lên khi cửa thang máy mở , lẩm bẩm bước thang máy: “Sáng sớm mày đến chọc tao ?”
Chỉ và King trong thang máy. King trả lời, cũng gì, chỉ những con liên tục nhảy múa màn hình. trong gian yên tĩnh , bầu khí ngượng ngùng giữa chúng như dần tan biến, những điều đè nén bấy lâu trong cũng dần nguôi ngoai, cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm.
Mấy ngày nay vô cùng mệt mỏi, chỉ buông xuôi thứ và bước tiếp. Còn chuyện đêm đó, chỉ là một sai lầm trong đời ... thế thôi.