Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 185: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:06:51
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa khỏi cửa, liền thấy gọi .
Lục Hằng ngạc nhiên ngẩng đầu, thấy Phúc Nha.
Phía còn nhiều nhà họ Ngô.
“Ôi chao, đây là... chuyện gì ?”
“Lục đại nhân, đến tìm A Cẩn chơi.”
Vẫy tay từ biệt gia đình, Phúc Nha bước đến bên Lục Hằng.
Nàng ngẩng đầu .
Lục Hằng nhướn mày.
Biết nàng ngẩng đầu khó chịu, đặc biệt xổm xuống.
“Vậy quá , A Cẩn đang ở trong phòng, sẽ sai đưa , ?”
Hắn định đến nha môn .
Không ngờ Phúc Nha lắc đầu.
Nàng kéo ống tay áo của .
“Ta chuyện với ngài.”
Có chuyện với ?
Hắn nghiêng đầu con phố tuy đến mức qua tấp nập.
thực sự cũng nơi thích hợp để chuyện.
Lục Hằng liền dẫn Phúc Nha phủ.
Sau khi cho tả hữu lui xuống, tiếp tục hỏi.
“Nơi đây ai sẽ đến.”
Muội cứ việc .
Phúc Nha gật đầu, đó kể cho Lục Hằng về hai con Hạ thị xuất hiện cửa nhà .
Đồng thời nàng cũng đưa nghi vấn của một cách hợp lý.
“Ngài nghĩ, lời bà là thật ?”
Nhìn chằm chằm gương mặt đầy nghi hoặc của Phúc Nha.
Lục Hằng suy nghĩ một lát, vội vàng kết luận.
“Ta tạm thời thể trả lời , đợi điều tra . Nếu tra , sẽ cho .”
Vậy thì .
Phúc Nha thẳng nhờ Lục Hằng giúp đỡ, nhưng tự hiểu ý.
Thế thì còn gì bằng.
“Cảm ơn Lục đại nhân.”
Lục Hằng phất tay.
“Không gì .”
“Vậy tìm A Cẩn chơi!”
Giải quyết xong mối họa lớn trong lòng ( ).
Phúc Nha nhanh chuyển sự chú ý.
Nàng đầu hiếu kỳ ngắm phủ Lục.
Tuy đến vài , nhưng vẫn từng dạo chơi nhiều.
Nhìn cái gì cũng thấy mới lạ.
“Được. Đưa Ngô tiểu thư tìm đại tiểu thư.”
Lục Hằng tiện tay gọi một thị nữ đến.
Dặn dò nàng chăm sóc Phúc Nha thật .
Nàng thị nữ cung kính cúi hành lễ.
Nàng cúi đầu rũ mắt, dám ngó lung tung.
“Vâng.”
Phúc Nha theo thị nữ, xuyên qua trùng điệp sân viện.
Qua bao nhiêu lầu gác.
Cuối cùng cũng đến một sân viện u tĩnh.
Trên tường viện dây hoa tường vi leo bám.
Vì mới đầu xuân, chỉ vài chồi xanh.
Hoa vẫn nở.
Trông đặc biệt tràn đầy sức sống.
Phúc Nha tưởng tượng cảnh hoa nở rộ, hẳn là sẽ .
“Muội, đến đây là việc gì?”
lúc đại nha Nguyệt Kiến bên cạnh Lục Linh Cẩn ngoài mang thức ăn.
Vừa thấy thị nữ quét dọn ở cửa đang dẫn Phúc Nha đến.
Thị nữ úp bàn tay xuống, chỉ Phúc Nha.
“Là bằng hữu của đại tiểu thư, Lục đại nhân bảo đưa đến.”
Nguyệt Kiến Phúc Nha, trong đầu suy nghĩ một lúc.
“À, là Ngô tiểu thư.”
Nguyệt Kiến từng gặp Phúc Nha .
Dù Phúc Nha cũng đến vài .
Là đại nha của Lục Linh Cẩn, nàng luôn ở bên cạnh hầu hạ.
Nên gặp nhiều .
“Đến tìm đại tiểu thư chơi ? Đại tiểu thư mới thức dậy, mời theo .”
Phúc Nha gật đầu, nắm tay Nguyệt Kiến, theo trong.
Thật lòng mà , đến phủ Lục bốn năm , đây vẫn là đầu tiên đến sân viện của Lục Linh Cẩn.
Trong sân viện cũng giống như bên ngoài.
Trồng nhiều hoa cỏ.
Một cảnh tượng tràn đầy sức sống.
Nếu đến cuối xuân, những loài thực vật đều nở rộ hết, cảnh tượng hẳn sẽ .
Phúc Nha khỏi nghĩ đến.
Nơi nào nhiều cây cối.
Nơi đó muỗi và côn trùng sẽ nhiều.
Nàng rùng , trong sân viện của nha đầu Lục Linh Cẩn , nhiều muỗi và côn trùng .
“Đại tiểu thư, xem ai đến ?”
Lục Linh Cẩn mới thức dậy, nàng ngáp, đầu .
“Ai ?”
Quay đầu liền thấy Phúc Nha mặc một bộ y phục màu hồng phấn.
Trên đầu còn đội một chiếc mũ lông mềm màu hồng.
Trông thật đáng yêu.
“Chào tỷ A Cẩn~”
“Phúc Nha! Muội đến đây!”
Nàng lập tức vứt đôi tất đang cầm trong tay, nhảy xuống giường.
Rồi chạy về phía Phúc Nha.
Đại nha khác là Tinh Hồi nhất thời giật thót tim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-185.html.]
“Tiểu thư! Mau mang giày , mang giày !”
Bên ngoài lạnh lắm, thể mang giày mà chạy xuống đất chứ?
“Không , .”
Lục Linh Cẩn thờ ơ phất tay.
Bên ngoài tuy lạnh, nhưng trong phòng nàng đốt than bạc, ấm áp hơn nhiều.
Chỉ là chân trần chạm đất một chút thôi, .
“Muội đến đây?”
Không cãi Tinh Hồi và Nguyệt Kiến.
Lục Linh Cẩn đành lên giường.
Nàng kéo Phúc Nha nàng cùng.
từ chối.
Mèo Dịch Truyện
“Ta từ bên ngoài đến, y phục sạch sẽ lắm, nên sẽ lên giường .”
Lục Linh Cẩn cũng miễn cưỡng.
Nàng khẽ nhấc đầu ngón tay.
Nguyệt Kiến lập tức hiểu ý, mang đến cho Phúc Nha một chiếc ghế mềm.
“Ta đến tìm chơi, hoan nghênh ?”
Thật chủ yếu vẫn là đến tìm Lục Hằng để giải quyết việc thế của hai con là thật .
Tiện thể ghé thăm Lục Linh Cẩn.
loại chuyện thể ?
Sẽ khiến khác đau lòng lắm.
“Đương nhiên hoan nghênh !”
Nha hạng hai đang mang tất cho Lục Linh Cẩn.
Nàng tự nhiên giơ tay lên, Tinh Hồi cẩn thận mặc y phục cho nàng.
Rất nhanh ăn mặc chỉnh tề.
Nguyệt Kiến thấy , : “Vẫn là Ngô tiểu thư đến tác dụng, bình thường chúng gọi đại tiểu thư dậy, ít nhất cũng nán một khắc đồng hồ...”
Lục Linh Cẩn đỏ mặt.
“Ngươi gì !”
Tuy đó là lời thật, nhưng thể như !
Tinh Hồi lập tức cảnh cáo Nguyệt Kiến một cái.
Nha đầu , trò đùa của chủ tử mà cũng dám đùa ?
May mà Lục Linh Cẩn để ý.
Nàng kéo tay Phúc Nha, đắc ý giới thiệu: “Muội xem, vị cô nương bên cạnh đây, chính là Hữu nhụ nhân đại danh đỉnh đỉnh đó, còn mau bái kiến?”
À!
Ra đây chính là Hữu nhụ nhân!
Người phận quan .
“Bái kiến Hữu nhụ nhân...”
‘Xoạt!’ Một đám quỳ rạp xuống đất.
Mặc dù chuẩn , nàng vẫn khỏi giật vì động tác quỳ xuống dứt khoát, chút chậm trễ của bọn họ.
Quả nhiên là thời cổ đại...
Đầu gối đáng tiền.
“Mau dậy, mau dậy.”
Ta dám nhận .
Tuổi còn nhỏ nhiều quỳ bái như , giảm thọ nữa.
“Đa tạ Hữu nhụ nhân.”
Nếu đầu tiên quỳ bái, Phúc Nha còn tưởng bọn họ quỳ bái đến mười mấy .
Lời cảm tạ đều chỉnh tề nhất quán như .
Chẳng lẽ đây chính là tác phong nghề nghiệp của nha cổ đại ?
Vậy thì thật lợi hại.
“Ọc ọt~”
Tiếng gì ?
Lục Linh Cẩn nghi hoặc cúi đầu bụng .
Trời ạ, là bụng nàng kêu chứ?
Thật...
Thật thục nữ chút nào!
Vừa định xin , thất lễ .
Liền thấy cả khuôn mặt Phúc Nha đỏ bừng.
Nàng khẽ : “Xin , ăn sáng...”
Nên bụng mới kêu.
Ồ, hóa bụng kêu .
Vậy thì .
Lục Linh Cẩn hăng hái trở .
“Không , Nguyệt Kiến, mau truyền thiện!”
Đã chuẩn sẵn sàng .
Chỉ cần ngoài một tiếng là thể dọn lên ăn ngay.
Nguyệt Kiến cúi hành lễ, cung kính lui .
“Chúng cùng ăn nhé? Ta cũng ăn mà.”
“Được thôi!”
Phúc Nha gật đầu xong, bỗng nhiên nhớ .
Ta tự tỉnh dậy thấy ở xe bò .
Vậy nên chuyện ai đó đ.á.n.h răng cho nàng.
Chẳng lẽ đ.á.n.h răng liền ăn sáng ...?
Không !
Nàng về phía Lục Linh Cẩn.
“A Cẩn tỷ tỷ, bụng chút thoải mái...”
“À, . Kia, Hải Đường, ngươi đưa rũ nhân nhà xí.”
Một cô nương mặt tròn khẽ khom gối.
“Dạ, rũ nhân theo nô tỳ.”
Nhà xí trong viện nàng xa lắm.
Ngay ở góc.
Phúc Nha bước , còn đóng cửa.
Hải Đường : “Rũ nhân, nô tỳ đợi ngài ở ngoài cửa.”
Phúc Nha: ...
Thật cần thiết.
“Ngươi, ngươi cứ ở cách xa năm trượng chờ là .”
“...Dạ.”