Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 352: .

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:15:03
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Bảo Lê tin một chút nào.

 

Tư Độ thậm chí để lão Hoàng lái xe mà tự cầm lái, cùng Khương Bảo Lê đến biệt thự ven hồ.

 

Trên đường , Khương Bảo Lê tò mò hỏi: “ mà, nghĩ cách… cứng rắn như để ‘chinh phục’ bố em? Anh sợ bố tức giận, quyết đội trời chung với ?”

 

Tư Độ cầm vô lăng, ánh mắt thẳng: “Bọn đội trời chung nhiều năm . Trước đây từng nghĩ, nên theo ông , từ bỏ Tư Thị, từ bỏ họ của . chuyện của em trai em, mới tỉnh ngộ, thể thế. Khi còn gì, sẽ chẳng giữ em. Với như bố em, nếu khúm núm nịnh bợ như Thẩm Dục Lâu, ông sẽ càng xem thường. Chỉ khi khiến ông thật lòng nể phục, ông mới thực sự tin tưởng giao báu vật của … cho .”

 

Khương Bảo Lê bĩu môi: “May mà nghĩ thông suốt đấy. Em lấy một kẻ trắng tay !”

 

Tư Độ mỉm : “Yên tâm, dù rời khỏi nhà họ Tư, cũng dư sức nuôi em cả đời. đủ cao mới xứng với tiểu thư nhà họ Đàm.”

 

Cô thấy ngọt ngào trong lòng, liền véo nhẹ dái tai : “Ngoan quá~”

 

Tư Độ và Khương Bảo Lê cùng bước biệt thự.

 

Quản gia dẫn họ qua con đường đá quanh co dẫn đến bên hồ. Ven hồ trồng đầy hoa mẫu đơn cắt tỉa gọn gàng, thỉnh thoảng vài con cò trắng lướt qua mặt nước.

 

Đàm Ngự Sơn đang bục gỗ, sạch con cá diêu hồng câu cho chảo rán.

 

Mê Truyện Dịch

Tiếng dầu sôi xèo xèo.

 

Ông mặc áo sơ mi tối màu, bắp tay lộ rõ cơ bắp, phong thái vẫn điềm tĩnh như xưa.

 

Tư Độ ghé sát tai Khương Bảo Lê, bất chợt : “Bố em nhiều tóc bạc hơn đấy.”

 

“Tự hào lắm hả?” Khương Bảo Lê liếc một cái, giọng vui: “Chẳng nhờ công lao của ai đó .”

 

Tư Độ : “Có lẽ em cũng góp phần nhỏ.”

 

“Anh đủ đấy.”

 

“Lần ông sẽ đuổi nữa chứ?”

 

Cô nắm lấy tay : “Dù cũng đuổi cả trăm . Lần ông chủ động mời đến ăn cơm, chắc sẽ chuyện gì .”

 

“Vậy bố vợ thích ăn cứng ăn mềm.”

 

“Không nữa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-352.html.]

 

Ban đầu Khương Bảo Lê còn lo lắng, với phong thái mạnh mẽ của Tư Độ, nếu gặp mặt bố cô, liệu hai lời qua tiếng .

 

Bất ngờ , khi gặp mặt, Đàm Ngự Sơn chủ động bắt chuyện với : “Tư Độ, cá c.ắ.n câu , kéo cần lên .”

 

Giọng điệu tự nhiên, chút khách sáo, cứ như gọi con cháu trong nhà. Hoàn cảnh tượng mắt to trừng mắt nhỏ, đối đầu gay gắt như trong tưởng tượng của Khương Bảo Lê.

 

Tư Độ ngoan ngoãn giúp ông kéo cần, động tác thu dây gọn gàng, thành thạo.

 

Đuôi cá diêu hồng quẫy mạnh mặt nước, những giọt nước lấp lánh b.ắ.n lên tung tóe.

 

Khương Bảo Lê thấy thuần thục như , mà giờ cô từng thấy câu cá, bèn tò mò gần: “Anh câu cá ?”

 

“Học .” Anh thu dây đáp.

 

“Sao em ?”

 

“Mới học thôi, bố em thích câu cá mà.”

 

“Anh chắc chắn bố em sẽ để câu cá cùng ông hả?”

 

Tư Độ về phía Đàm Ngự Sơn đang pha nước chấm ở đằng xa: “Thẩm Dục Lâu , ông cô đơn lắm.”

 

“Em cũng thường xuyên ở bên bố mà, là cô đơn!” Khương Bảo Lê phục.

 

“Ông thiếu một con trai thể cùng uống rượu, cùng đ.á.n.h cờ. sẽ sớm thôi.”

 

Mắt Khương Bảo Lê cong lên thành vầng trăng khuyết: “Trước giờ em từng thấy dẻo miệng như đấy.”

 

Trước đây Tư Độ luôn độc mồm độc miệng, lời sắc lẹm. mấy năm gần đây, những góc cạnh gây tổn thương khác dần mài giũa mềm mại hơn.

 

"Tư Độ độc địa lời tổn thương khác đây mất ?"

 

"Có lẽ vì em mặc áo giáp mặt , nên cần “ tay” nữa chăng?" Tư Độ cho cá xô.

 

là em cay nghiệt đấy hả?" Khương Bảo Lê bốc một nắm rong biển đất ném về phía .

 

"Anh ." Tư Độ nghiêng tránh .

Loading...