Dù Khương Bảo Lê nũng nịu, van xin mè nheo thế nào, Đàm Ngự Sơn cũng hề xiêu lòng.
Ông chiều cô hết mực, những “viên đạn bọc đường” từ một bố cưng chiều con gái cứ thế oanh tạc cô mỗi ngày.
hễ nhắc đến Tư Độ, ông chỉ hai chữ: “Không .”
Ông can thiệp chuyện tình cảm của con gái, họ chung sống thì cứ sống, mỗi ngày lên vài tin tình ái, tùy họ...
hễ chạm đến chủ đề “kết hôn” thì đừng hòng. Đặc biệt khi Đàm Ngự Sơn chính thức công khai phận của Khương Bảo Lê, đón cô về nhà họ Đàm, giờ đây ngay cả sổ hộ khẩu Khương Bảo Lê cũng lấy nổi.
Cô lén lấy trộm mấy , thế là Đàm Ngự Sơn thẳng tay khóa cuốn sổ két sắt.
Muốn lấy ? Không cửa !
Mỗi Khương Bảo Lê than thở chuyện với Tư Độ, đều bình thản : “Không , cần lén lút khiến vui. Anh hy vọng chúng thể nhận lời chúc phúc chân thành từ bố em.”
Bởi suy cho cùng, Khương Bảo Lê yêu quý bố Đàm Ngự Sơn .
Nửa năm qua, những “viên đạn bọc đường” của ông chinh phục cô, giờ cô mở miệng là “bố em, bố em”… khiến Tư Độ cũng ghen tị.
Vì , mong cô một hôn lễ hảo, tất cả chúc phúc.
“Không thể nào .” Khương Bảo Lê nghiêm túc với : “Bố ghét . Dù Thẩm Dục Lâu bao nhiêu chuyện , bố vẫn thích hơn .”
“Anh sẽ khiến ông thích .”
“Thôi …” Cô tin, bởi cô quá hiểu : “Anh Thẩm Dục Lâu, đầu gối dễ dàng quỳ xuống. Hồi đó để lấy lòng bố em, ngày nào Thẩm Dục Lâu cũng chạy đến biệt thự, câu cá cưỡi ngựa với ông. Chỉ vì bố em thích cờ vua, còn đặc biệt tìm thầy học… Những chuyện , ?”
“Vì em, thể tất cả. sẽ theo cách đó.”
“Hả?”
Tư Độ xuống, buộc dây giày trắng tuột cho cô: “Anh cách riêng để chinh phục ông .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-351.html.]
Mê Truyện Dịch
Khương Bảo Lê c.h.ế.t cũng ngờ, “chinh phục” mà Tư Độ …
Lại đúng là “chinh phục” theo nghĩa đen!
Trong ba năm tiếp theo, Tư Thị và Đàm Thị mở một cuộc chiến thương mại dai dẳng.
Trong cuộc chiến khốc liệt , Thẩm Dục Lâu trở thành nạn nhân lớn nhất.
Tư Độ nắm trong tay bằng chứng g.i.ế.c Quảng Lâm năm xưa. Khi cuộc chiến thương mại lên đến đỉnh điểm, công bố bằng chứng truyền thông, giống hệt cách Thẩm Dục Lâu thao túng Lâm Tục Diên để tiết lộ thế của năm đó...
Một quả b.o.m hạng nặng như thế phát nổ, lập tức tạo sóng to gió lớn. Thẩm Dục Lâu tù, cổ phiếu Thẩm Thị lao dốc phanh.
Những năm qua, lợi ích của Thẩm Dục Lâu và Đàm Ngự Sơn liên kết chặt chẽ, giờ tập đoàn nhà họ Thẩm sụp đổ, tập đoàn nhà họ Đàm đương nhiên cũng tổn thất nặng nề.
Hơn nữa, Đàm Ngự Sơn ngoài sáu mươi, còn khí phách ngang tàng như xưa.
Ông vốn ở trạng thái nửa lui về ở ẩn, dồn hết tâm sức cho cô con gái cưng nên cũng còn tâm trí đấu với Tư Độ...
Dưới sức ép liên tục của Tư Thị cùng những đợt tấn công nũng nịu ngừng của Khương Bảo Lê, cuối cùng, Đàm Ngự Sơn cũng nhượng bộ.
Cuộc chiến thương trường kéo dài ba năm, đầu tiên Đàm Ngự Sơn chủ động mời Tư Độ đến biệt thự bên hồ dùng bữa tối.
Khương Bảo Lê Tư Độ sưu tầm đủ thứ trân bảo khắp thế giới, từ đồ cổ Ý thời Trung Cổ đến các vật phẩm quý hiếm, thậm chí cả bức tranh sơn thủy thời Minh mà bố cô ao ước bấy lâu.
Quà cáp chất đầy một xe, cử mang đến tận biệt thự.
Khương Bảo Lê : “Vét cạn gia sản chứ gì?”
“Vẫn .” Bên cửa sổ xe, Tư Độ chỉnh cà vạt. Sau khi chắc chắn diện mạo vấn đề gì, mới sang với cô: “Anh đợi ngày lâu .”
“Không chứ... ngày nào cũng chọc tức bố em. Ba năm nay tóc ông bạc ít, đừng giả vờ lễ phép nữa ?”
“Công việc là công việc, chuyện riêng là chuyện riêng, thể lẫn lộn.” Tư Độ mở cửa xe cho cô, tay chắn thành xe, đỡ cô : “Bỏ qua phận đối thủ, tôn trọng chú Đàm.”