Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 350: .

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:15:01
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Dục Lâu vịn khung cửa, cố gắng chống đỡ cơ thể lảo đảo, căm hằn Tư Độ: “Anh… tìm nguồn thận từ ?”

 

Mê Truyện Dịch

Tư Độ thản nhiên đút một tay túi áo: “ cách của riêng .”

 

“Anh… tại tìm ?”

 

Anh khẽ nhướng cằm: “Bởi vì là Tư Độ, Thẩm Dục Lâu.”

 

Thẩm Dục Lâu đột nhiên bật , nhưng trong mắt chỉ sự tuyệt vọng đến tê tái…

 

“Anh luôn một bước, lúc nào cũng …”

 

, Thẩm Dục Lâu, mới là luôn .”

 

Tư Độ bước tới, bóp lấy cằm Thẩm Dục Lâu, ép ngẩng đầu: “Cậu cứu cô , kéo cô khỏi vũng lầy. Cô thích hơn mười năm, nhớ rõ sở thích của , thích ăn gì, ghét mùi gì…”

 

Mỗi nghĩ đến đây, Tư Độ vẫn ghen đến nghiến răng nghiến lợi.

 

Dù Thẩm Dục Lâu dùng thủ đoạn hãm hại , cũng hận đến thế…

 

việc Khương Bảo Lê từng yêu khiến Tư Độ đầu nếm trải mùi vị ghen tuông.

 

“Thế nên, cảm ơn .” Tư Độ cúi , ghé sát tai Thẩm Dục Lâu, tiếp tục những lời như d.a.o đâm: “Nếu tự tay đẩy cô , lẽ cả đời , sẽ ôm nỗi nuối tiếc, cô độc rời khỏi thế giới, đến c.h.ế.t cũng nếm trải cảm giác tuyệt vời khi ôm cô ngủ mỗi đêm.”

 

Bị đ.â.m thẳng tim, khuôn mặt Thẩm Dục Lâu đau đớn đến vặn vẹo, thở cũng trở nên khó khăn…

 

Tư Độ khoan khoái thưởng thức vẻ mặt của : “Vì , dù gào thét, c.ắ.n xé như ch.ó điên thế nào, cũng thực sự tức giận. Biết tại ? Bởi vì giành thứ quý giá nhất từ tay … những thứ khác… đều quan trọng.”

 

Thẩm Dục Lâu phịch xuống nền đất lạnh buốt.

 

Tư Độ nở nụ , vỗ nhẹ lên mặt lưng bỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-350.html.]

 

Mỗi ngày Khương Bảo Lê đều đến bệnh viện thăm Thẩm Gia Thanh, nhưng gần như chạm mặt Thẩm Dục Lâu. Để phòng giở trò, cô thường xuyên tìm Đàm Ngự Sơn, nhờ ông cho theo sát “ con trai nuôi quý báu” của .

 

Đàm Ngự Sơn đưa Khương Bảo Lê mua sắm, xách đủ túi lớn túi nhỏ cho cô, phía xa còn vài vệ sĩ theo.

 

A Huy định xách giúp ông chủ, nhưng Đàm Ngự Sơn rõ là một kẻ cuồng con gái chính hiệu, ông cho ai chạm , thậm chí còn bảo A Huy lui xa.

 

“Nếu bố còn để giở trò lưng con, con sẽ giận thật đấy, thèm chuyện với bố nữa !” Khương Bảo Lê nghiêm túc cảnh cáo: “Những chuyện đây, con tin là bố . từ nay về , nếu còn như … đừng trách con trở mặt!”

 

“Sao tin là bố ? Bố thật sự gì mà!”

 

Đàm Ngự Sơn dịu dàng dỗ dành, chuyển chủ đề sang Tư Độ: “Thực , bố thấy Thẩm Dục Lâu cũng tệ. Nó một lòng một với con, năng lực cũng thua kém Tư Độ.”

 

“Sao bố bênh ? Anh bao nhiêu chuyện !”

 

Đàm Ngự Sơn một tay xách túi, tay cầm kem đút cho con gái: “Nó chuyện cũng nhắm con , nhắm Tư Độ mà.”

 

“Ai bảo nhắm con? Trước đây con liên lụy mấy , còn hại con bạo hành mạng nữa.”

 

“Điểm đúng là đáng ghét thật.”

 

“Dù nhắm Tư Độ cũng chính là nhắm con. Con và Tư Độ sắp kết hôn .”

 

Khương Bảo Lê l.i.ế.m kem, vô tình để dính một vệt khóe miệng. Đàm Ngự Sơn lập tức rút khăn giấy lau cho cô: “Ai cho phép hai đứa kết hôn? Không , bố đồng ý!”

 

“Bố~~~” Cô kéo tay áo ông, giọng ngọt ngào nũng nịu: “Bố thể chấp nhận ? Anh thật sự mà! Bố tìm hiểu thêm , bố thích Thẩm Dục Lâu thì thích Tư Độ chứ?”

 

“Bố thích khí chất bất khuất của Thẩm Dục Lâu, còn Tư Độ…” Ông lắc đầu: “Cậu sinh ngậm thìa vàng, cần tranh giành, kiêu ngạo lắm!”

 

Khương Bảo Lê hiểu , Đàm Ngự Sơn thích kiểu giống ông, từ hai bàn tay trắng vươn lên từ đáy xã hội. Cái “dã tâm” của Thẩm Dục Lâu hợp khẩu vị ông.

Loading...