Tư Độ ung dung vẫy tay, vệ sĩ lập tức xông lên ngăn Tư Mạc Trì .
“Nhà họ Tư các ai cả.” Lâm Tục Diên đỏ bừng mặt, gân xanh cổ nổi lên: “Tư Mạc Thành g.i.ế.c , cứu , nghĩ sẽ ơn ? Các đều cùng một giuộc, chẳng ai cả!”
Tư Mạc Trì tức đến mức nước bọt b.ắ.n tung tóe: “Cậu… cho dù ơn, vong ân bội nghĩa? Bây giờ Tư Mạc Thành cũng chẳng khác gì c.h.ế.t, mối hận trong lòng … cũng nên nguôi chứ!”
“Cậu hai.” Tư Độ bỗng lên tiếng, chậm rãi ngước mắt Tư Mạc Trì: “Cậu ngoài .”
“Tư Độ, cháu… đừng chuyện dại dột.”
“Ra ngoài.”
Tư Mạc Trì tính khí cháu , cũng chẳng .
Không ai thể thuyết phục cháu , ngoại trừ…
Ông thở dài, rời khỏi khoang tàu, vội vàng lấy điện thoại gọi cho con gái: “Bố bảo con tìm , tìm ?”
Giọng của Tư An Nhàn vang lên trong điện thoại: “Berry đến .”
“Xuất phát khi nào?”
“Mười phút .”
“Được.”
Mê Truyện Dịch
Tư Mạc Trì nắm chặt điện thoại, boong tàu, sốt ruột chờ đợi.
…
Bên trong khoang cuối cùng cũng yên tĩnh trở .
Tư Độ lặng lẽ Lâm Tục Diên: “Những tổn thất mà chú gây cho tập đoàn thể cứu vãn. Lâm Tục Diên, bây giờ chỉ hỏi chú một câu, chú hối hận ?”
Lâm Tục Diên hôm nay khó thoát, đưa lên thuyền thế , còn mong chuyển biến gì nữa?
Ông lấy hết can đảm, cố gắng ngẩng đầu lên, giọng khàn đặc: “Muốn g.i.ế.c thì g.i.ế.c , đừng ở đây mà chuyện tình với , … gì mà hối hận.”
“Tình ?” Tư Độ khẽ: “Hai chữ tình , còn tồn tại trong từ điển của từ lâu . Vì chuyện tình với chú?”
Tất nhiên Lâm Tục Diên nhớ rõ chuyện những năm đó, Tư Uyển đối xử với Tư Độ thế nào. Bà thấy , chỉ mong c.h.ế.t quách .
Không, chỉ mong, bà thực sự như … Bà c.h.ế.t, bao giờ cho gọi một tiếng “”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-335.html.]
Những oán hận thể trút lên đàn ông , bà đều trút hết lên đầu Tư Độ.
“Người chú trả thù là Tư Mạc Thành. Ông đang ở bệnh viện, chú thể cầm d.a.o phòng bệnh đ.â.m c.h.ế.t ông , ngăn cản.”
Tư Độ nghiêng về phía , ánh mắt như tử thần khóa chặt lấy ông : “Tại chú chọn tổn thương , tổn thương tập đoàn, là ai sai khiến chú, ai… đưa chú đến viện điều dưỡng Mạc Sâm? Gã hứa với chú điều gì?”
Tim Lâm Tục Diên đập loạn lên.
Ông nghĩ đến giao ước Thẩm Dục Lâu xé bỏ, nghĩ đến Tư Uyển ở ngay mắt mà xa tận chân trời, nghĩ đến lẽ cả đời … ông còn cơ hội gặp bà nữa.
Nước mắt lăn dài má, ông cúi đầu, nghẹn ngào, bả vai run rẩy…
Nước mũi và nước mắt chảy đầy mặt, ông đến mức gần như thở nổi, giọng đứt quãng:
“ chỉ gặp cô , chỉ ở bên cô . Năm xưa nếu Tư Mạc Thành bắt , đưa cô !”
“Thẩm Dục Lâu… hứa với , sẽ giúp đưa cô rời khỏi đây, đến một nơi ai chúng , từ đầu.”
“ chỉ ở bên cô .”
Tư Độ dậy, bước từng bước tới gần ông , ông từ cao xuống.
Đôi mắt đen láy chút thương xót.
“Chọn hợp tác với Thẩm Dục Lâu là tự cắt đứt đường lui của .”
Anh vỗ nhẹ lên mặt ông : “Không thể trách ai .”
…
Taxi dừng ở cảng Victoria.
Khương Bảo Lê vội vàng trả tiền, mở cửa xuống xe.
Cảng Victoria vốn vắng vẻ, lúc đông nghịt .
Không ít phóng viên tụ tập ở bến cảng, từng chiếc thuyền nhỏ nối đuôi khơi, đều để đuổi theo du thuyền của Tư Độ.
Lần , chỉ phóng viên mà còn mấy chiếc xe của sở cảnh sát đậu ở bến cảng.
Tiếng còi cảnh sát chói tai hòa lẫn với tiếng bàn tán ồn ào, vang dội khắp nơi…