Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 334: .

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:14:45
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có chuyện gì ?”

 

Trước giờ cô gái luôn điềm tĩnh, từng thấy cô hoảng loạn như thế .

 

Khuôn mặt Tư An Nhàn tái nhợt, lồng n.g.ự.c phập phồng: “Chị mau… mau… về nhà .”

 

Khương Bảo Lê đưa cho cô một cốc nước, Tư An Nhàn uống một , nắm chặt cổ tay Khương Bảo Lê: “Chú Lâm của trai em bắt ! Nghe ông đưa lên du thuyền ! Vừa nãy bố em gọi điện bảo chị mau đến cảng Victoria, thể… thể sắp xảy chuyện! Du thuyền của bố em đang đợi chị ở đó, sẽ đưa chị .”

 

Khương Bảo Lê vẫn kịp phản ứng, còn ngơ ngác: “Em ai cơ?”

 

“Lâm Tục Diên! Lâm Tục Diên chạy đến viện điều dưỡng Mạc Sâm thăm cô út thì chặn , của bố em ở viện điều dưỡng tận mắt thấy! Nghe ông đưa đến cảng Victoria.”

 

Tư An Nhàn thở hổn hển : “Với tính cách của trai em… chú Lâm đ.â.m lưng như , chắc chắn sẽ nổi giận. Em sợ chú Lâm sẽ gặp chuyện, chị mau khuyên Tư Độ , bố em chỉ chị mới ngăn thôi.”

 

Trái tim Khương Bảo Lê trĩu xuống, cô ném luôn cây violin, vội vàng dậy ngoài, gọi điện cho Tư Độ.

 

May mà Tư Độ máy.

 

Giọng trầm thấp của vang lên: “Bé cưng, ?”

 

“Tư Độ, chuyện dại dột, !” Giọng Khương Bảo Lê run rẩy, cô gần như hét lên: “Anh dám chuyện ngốc nghếch thử xem! Em sẽ tha thứ cho !”

 

Đầu dây bên im lặng mấy giây.

 

“Những kẻ hại , sẽ để họ yên…” Giọng Tư Độ trầm xuống.

 

“Tư Độ, đừng ngốc như thế. Anh gì ông , nghĩ thoát đều đang đấy!” Khương Bảo Lê lên xe, giọng run rẩy mang theo tiếng nức nở: “Em mất , em xin đấy.”

 

Tài xế đạp ga.

 

thấy đầu dây bên vang lên tiếng “cạch” của bật lửa.

 

Một lát , Tư Độ nhả một khói, nhàn nhạt trả lời cô: “Anh chừng mực, em yên tâm.”

 

 

Trên du thuyền, ánh nắng chiếu xuống cửa sổ trời, rọi lên gương mặt của Lâm Tục Diên, trông càng thêm thê lương.

 

Ông thẳng lưng, cảnh giác xung quanh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-334.html.]

Trên bàn bày sẵn bộ ấm chén , hương lan tỏa, khói trắng lượn lờ.

 

ông dám động , tay giấu ống tay áo cứ nắm chặt buông .

 

Tư Độ ở phía đối diện ung dung pha , khói trắng lượn lờ quanh .

 

Bên ngoài cửa sổ là tiếng sóng biển.

 

“Chú Lâm, lâu gặp.”

 

“Tư… Tư Độ, định gì?” Giọng ông run rẩy.

 

cứ nghĩ chú c.h.ế.t.”

 

Tư Độ từ từ rót , cúi đầu, ông : “Sau đó cho sửa sang mộ chú. Mỗi năm đến tiết Thanh Minh, đều thắp cho chú một nén nhang.”

 

Lâm Tục Diên căm phẫn : “Cậu… nghĩ như thì sẽ ơn ? Nhà họ Tư các đối xử với như thế, suýt nữa còn hại c.h.ế.t , sẽ bao giờ ơn !”

 

Những câu như thể chỉ để thuyết phục Tư Độ, mà còn để tự thuyết phục chính . Ông tiếp: “Cậu là kẻ thù của , các đều là kẻ thù của ! Tất cả những gì , hối hận, hối hận.”

 

đến câu cuối cùng, giọng ông yếu .

 

Thật sự hối hận ?

 

Chỉ sợ là hẳn.

 

Ông khác lợi dụng, trở thành công cụ cho , tổn thương những nên tổn thương.

 

Lâm Tục Diên kẻ ngu, dù chậm hiểu đến ông cũng nhận lừa, lợi dụng.

 

Lúc , bên ngoài du thuyền vang lên tiếng bước chân gấp gáp.

 

Mê Truyện Dịch

Tư Mạc Trì đẩy đám vệ sĩ chặn ngoài cửa, vội vã bước khoang trong.

 

Mấy vệ sĩ cũng theo , mấy ngăn cản mà .

 

Tư Mạc Trì chỉ Lâm Tục Diên, mắng xối xả: “Lâm Tục Diên, đồ ch.ó vong ân bội nghĩa! Năm xưa nếu em ba cầu xin, chẳng lén lút cứu , tha cho một con đường sống!”

 

Nói xong, ông định nhấc ghế đập Lâm Tục Diên: “Giờ trả ơn thế ? Cậu đối xử với Tư Độ như , đúng là vong ân bội nghĩa! Cậu xứng với em ba của ?”

Loading...