Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 330: .

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:14:41
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Bảo Lê mạnh mẽ gạt tay : “Thẩm Dục Lâu, thể đừng như con nít ? Cái gì cũng , cái gì cũng đòi, thế giới thể lúc nào cũng chiều theo ý , gì là nấy !”

 

Cô mở cửa xe, thèm đầu trong.

 

Thẩm Dục Lâu bỗng nhiên quỳ xuống, bờ vai run lên, mưa lớn xối xả mặt, là nước mưa nước mắt:

 

“Bé Lê, sai , thật sự sai …”

 

Khương Bảo Lê dứt khoát lên xe.

 

Lão Hoàng khinh bỉ liếc đàn ông trong gương chiếu hậu bên trái, cố ý đạp mạnh chân ga, b.ắ.n nước mưa lên .

 

Bóng dáng càng lúc càng nhỏ, cuối cùng biến mất trong màn mưa.

 

Khương Bảo Lê đầu lấy một .

 

 

Sau khi về nhà, nhân lúc Tư Độ về, cô chui thư phòng, mở máy tính của .

 

Cô tìm kiếm hơn nửa tiếng, cuối cùng cũng tìm bản ghi âm cuộc chuyện giữa cô và Thẩm Dục Lâu khi tổng kết nhiệm vụ ở quán .

 

Từng câu từng chữ, rõ ràng như mới hôm qua.

 

“Nhiệm vụ là nhiệm vụ, em phân biệt rõ ràng.”

 

“Tư Độ đa nghi cẩn thận, diễn cho giống một chút, sẽ tin ?”

 

“Ở bên cạnh thêm một ngày, một phút, em đều… cảm thấy ghê tởm, mỗi hôn em, em đều súc miệng.”

 

“Cho nên, hai ngàn vạn đủ, tăng thêm tiền.”

 

 

Một nữa , Khương Bảo Lê vẫn cảm nhận nỗi tuyệt vọng thấu xương của Tư Độ khi .

 

Ngực cô nặng trĩu, đau nhói.

 

Sau khi lấy đoạn ghi âm, việc đầu tiên cô là chạy tìm cô bạn Tô Cảnh từng du học ở Anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-330.html.]

 

Tô Cảnh chuyên về truyền thông, ít nguồn lực trong tay.

 

Khi cô ôm máy tính xuất hiện ở studio của Tô Cảnh, đối phương đang chỉnh video, Khương Bảo Lê ý định của , cô suýt nữa ném luôn con chuột máy tính trong tay.

 

“Con nó, còn c.h.ử.i đủ ?”

 

Tô Cảnh nghiến răng xoay ghế , tức tối : “Giải thích? Giải thích cái gì? Dù giải thích thế nào, cư dân mạng cũng tin . Mấy hùng bàn phím chỉ tin điều họ tin thôi. Hơn nữa, thế chẳng khác nào tự tế sống cho , sẽ c.h.ử.i c.h.ế.t đấy.”

 

“Không , .” Khương Bảo Lê nghiêng đầu tựa tường kính, nhẹ nhàng: “Tớ sợ c.h.ử.i , da mặt tớ dày , miễn nhiễm hết .”

 

“Cậu định bia đỡ đạn cho ?” Tô Cảnh đếm từng ngón tay: “Đến lúc đó, nào là xanh, nào là đào mỏ, mấy cái mác đủ để lên top tìm kiếm đen mấy vòng nữa! Không ngờ si tình đến , dám giúp đến mức ?”

 

“Sao giúp? Anh cầu hôn tớ , là chồng tương lai của tớ, tiền của chồng cũng là tiền của tớ.” Khương Bảo Lê xoay chiếc nhẫn kim cương ở ngón áp út: “Cổ phiếu ngày nào cũng rớt, tớ mà xót.”

 

Khương Bảo Lê cố tỏ ham tiền, Tô Cảnh nhạo.

 

Tô Cảnh trợn trắng mắt: “Ôi chao, còn về nhà chồng lo quản chuyện tiền nong ?”

 

“Cái gọi là… đặt lợi ích chung lên hết.” Khương Bảo Lê ôm lấy cánh tay Tô Cảnh, nũng nịu: “Giúp tớ mà, là tuyệt nhất đó!”

 

Tô Cảnh chịu nổi kiểu mè nheo nhõng nhẽo của cô, đành giúp cô chỉnh sửa video. Trước khi , cô còn dặn dặn : “Cậu đăng tối thứ Bảy, tám giờ nhé, lúc đó lượng xem nhiều nhất. Đăng xong thì liên hệ ngay với tớ, tớ sẽ giúp tìm các tài khoản marketing để đẩy mạnh và lan truyền.”

Mê Truyện Dịch

 

“Được!”

 

Tối cuối tuần, khi trời tối hẳn, Khương Bảo Lê nhẹ nhàng lén lút rời khỏi phòng ngủ.

 

Sau cơn ân ái, lúc chắc là Tư Độ ngủ say.

 

Cô bước chân trần thảm, như một con mèo nhỏ lén lút ăn vụng cá.

 

Một lặng lẽ chui thư phòng, mở máy tính lên, chuẩn đăng tải video.

 

Video tải lên, đợi hơn mười phút mà thanh tiến trình vẫn dừng ở 0%.

 

Lúc cô mới phát hiện, mạng ngắt.

 

Khương Bảo Lê đang định lấy điện thoại để bật chia sẻ mạng di động, thì điện thoại ai đó giật lấy.

Loading...