Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 319: .

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:14:30
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tài xế bình tĩnh đáp: "Cô Khương, xin cô đừng căng thẳng, gặp cô."

 

Nghe , Khương Bảo Lê giật , cảnh giác hỏi: "Ai gặp ?"

 

Ngay lúc , chuông điện thoại vang lên.

 

Màn hình hiện lên hai chữ: "Đàm Việt".

 

Cô nghi ngờ tài xế, máy.

 

Đoán tài xế chắc chắn là của ông, Khương Bảo Lê khách khí nữa mà gọi thẳng tên: "Đàm Ngự Sơn, ông gì? Ông đang đưa ?"

 

"Con nhóc thối, lễ phép."

 

Khương Bảo Lê vốn nhanh nhảu, cũng chẳng kính già yêu trẻ: "Thế ông phái lừa lên xe thì lễ phép ?"

 

Đàm Ngự Sơn thở dài: "Bảo Lê, đừng sợ, chú hại cháu . Chú đưa cháu là vì... cháu giúp chú dựng ảnh cho con gái chú, giờ xong . Chú mời cháu đến xem."

 

" đang việc gấp, thời gian , ông mau bảo tài xế đưa về!"

 

"Không ."

 

"Đàm Ngự Sơn!"

 

Giọng đàn ông ở đầu bên trầm xuống: "Chú cháu , gặp ai. Câu trả lời của chú là , cháu thể gặp nữa."

 

"Ông... ông quyền gì mà quản ? Ông là bố ?" Khương Bảo Lê tức đến phát run, chẳng lựa lời mà nữa: "Ông xía chuyện của nhiều quá đấy!"

 

"Bố chính là bố của con."

 

Lời dứt, gian trong xe lập tức chìm im lặng.

 

Cô ngây gần nửa phút, bật : "Ông đang đùa đấy ?"

 

"Nói qua điện thoại tiện.” Giọng Đàm Ngự Sơn dịu : "Đợi con đến nhà, bố sẽ giải thích rõ với con. Ngoan nào, đừng chuyện nguy hiểm, đừng để bố..."

 

Giọng ông nghẹn : "... chịu nỗi đau mất con thêm nữa."

 

Cuộc gọi kết thúc. Khương Bảo Lê bất động xe.

 

Cảnh vật bên ngoài cửa kính mờ dần trong mắt cô.

 

Đầu óc cô rối bời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-319.html.]

 

Chuyện gì đang diễn thế ?

 

Nửa tiếng , taxi chạy khu biệt thự cao cấp ven hồ.

 

Xe chạy con đường nhựa quanh co, hai bên là hàng cây ngô đồng kiểu Pháp thẳng tắp.

 

Xe dừng cổng biệt thự ven hồ của Đàm Ngự Sơn. Người quản gia mặc vest chỉnh tề kính cẩn mời Khương Bảo Lê trong:

 

"Mời cô theo , ngài Đàm đang đợi."

 

Đây là thứ hai cô đặt chân đến căn biệt thự xa hoa .

 

Bước qua cánh cổng sắt chạm khắc đầy tinh xảo, ánh mặt trời, mặt hồ xanh biếc lấp lánh. Trong vườn, đài phun nước với tượng điêu khắc trắng kiểu Âu sang trọng hiện .

 

Bên hồ, tòa biệt thự cổ điển sừng sững.

 

Khương Bảo Lê theo chân quản gia lên tầng hai, gặp Đàm Ngự Sơn trong thư phòng.

 

Ông mặc chiếc áo trắng thoải mái, ghế, khí chất vẫn uy nghiêm nhưng đôi mắt đỏ hoe.

 

Thấy Khương Bảo Lê, ông nhấn nút, căn phòng lập tức hiện lên hình ảnh ba chiều.

 

"Berry." Giọng ông khàn đặc, gọi cô: "Lại đây xem, đây là con gái bố, giống con y như đúc."

 

Trong hình ảnh ba chiều, một bé gái mặc chiếc váy màu vàng nhạt đang đuổi bắt bướm trong vườn, tiếng trong trẻo như tiếng chuông ngân.

 

Rồi cô bé lớn dần, trở thành hình dáng của cô. Cô bên hồ lúc nãy, tao nhã kéo violin.

 

Khương Bảo Lê nhíu mày: "Vốn dĩ những hình ảnh thu thập theo hình dáng của , đương nhiên là giống ! Ông già, ông lẩm cẩm ?"

 

Mê Truyện Dịch

Nói xong, cô chợt nhận điều gì đó: "Sao ông tên tiếng Anh của là Berry?"

 

Cô nhớ rõ từng với Đàm Ngự Sơn chuyện .

 

"Vì Berry là tên gọi mật mà bố đặt cho con." Giọng Đàm Ngự Sơn run rẩy: "Con là con gái bố mà!"

 

Khương Bảo Lê vẫn tin: "Ngài Đàm, hiểu nỗi nhớ con của ông nên mới giúp ông dựng hình ảnh ba chiều . Thẩm Dục Lâu nhận ông bố nuôi, nghĩa là cũng . Ông và Tư Độ là kẻ thù của , xét ở góc độ nào đó, ông cũng là kẻ thù của . nên gặp ông nữa."

 

"Không bố nuôi, con là con gái ruột của bố." Đàm Ngự Sơn chỉ suông sẽ thuyết phục cô, bèn lấy bản báo cáo ADN trong tủ , đưa cho Khương Bảo Lê: "Con xem báo cáo giám định . Nếu con vẫn tin, chúng thể xét nghiệm nữa."

 

Khương Bảo Lê đưa tay nhận, ánh mắt vẫn dõi theo hình ảnh ba chiều.

Loading...