Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 306: .

Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:00:17
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Người trong ảnh là chú ?" Thẩm Dục Lâu nhạy bén hỏi.

 

Người đàn ông liếc tấm ảnh, thản nhiên : "Là , hai năm cạo đầu chụp đó."

 

Thẩm Dục Lâu hỏi thêm.

 

Thái độ nhiệt tình của đàn ông cũng giảm đôi chút. Nửa tiếng , chiếc taxi dừng cửa khách sạn Đông Đế. Người đàn ông bật đèn báo hiệu, nhưng Thẩm Dục Lâu... mãi chịu xuống xe.

 

Ông nghi ngờ : "Đến nơi ."

 

"Tiến sĩ Lâm." Thẩm Dục Lâu đột nhiên lên tiếng: "Sống ẩn danh bao nhiêu năm nay, ngài vất vả ."

 

Lời dứt, khí trong xe lập tức đông cứng.

 

Bàn tay đàn ông nắm chặt vô lăng, cứng đờ.

 

Bỗng nhiên, ông nhe răng , giọng điệu bỡn cợt: "Cậu nhầm , tiến sĩ gì chứ, chỉ là một tài xế taxi rách rưới thôi."

 

Thẩm Dục Lâu thong thả lấy điện thoại , mở một tấm ảnh, đưa đến mặt đàn ông.

 

Đó là bức ảnh chụp bục phát biểu. Trong ảnh, một học giả trẻ tuổi mặc vest chỉn chu đang say sưa diễn thuyết.

 

Phía là biểu tượng của Đại học Hong Kong, khán phòng chật kín .

 

"Năm đó, những buổi diễn thuyết về sinh học phân tử của ngài ở Đại học Hong Kong, buổi nào cũng kín chỗ, lúc ngài phong độ bao." Giọng Thẩm Dục Lâu đầy tiếc nuối: " bây giờ, ngài hại đến mức sống chui sống lủi ở vùng Shan , lái taxi kiếm sống, lẽ nào ngài trả thù ?"

 

Sắc mặt Lâm Tục Diên tối sầm , ông tháo dây an của Thẩm Dục Lâu, kéo mạnh cửa xe: " đang cái gì, !"

 

Thẩm Dục Lâu đẩy khỏi xe, nhưng vẫn bên cửa xe đang mở, giữ chặt cửa.

 

Lâm Tục Diên đóng cửa, nhưng đóng .

 

"Tiến sĩ Lâm, chuyện của ngài, đến đây là để giúp ngài."

 

Mê Truyện Dịch

"Tên khốn Tư Mạc Thành , năm đó ông chia rẽ ngài và vợ, những chuyện tàn ác bằng loài ch.ó với vợ ngài, còn suýt g.i.ế.c c.h.ế.t ngài..."

 

Thẩm Dục Lâu chân thành khuyên nhủ:

 

" thế của Tư Độ, bên ngoài là con của ngài, nhưng thực , mang dòng m.á.u của Tư Mạc Thành ? Những nhục nhã khổ đau ngài chịu đựng bao năm nay, lẽ nào ngài công bố tất cả những chuyện cho thiên hạ ?"

 

"Câm miệng!" Lâm Tục Diên gầm lên: " hiểu gì cả! Cậu mà biến thì đ.á.n.h c.h.ế.t đấy! Cút ngay!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-306.html.]

Lâm Tục Diên thêm gì nữa. Ông đóng cửa xe , chiếc taxi vút như trốn tránh dịch bệnh tai họa.

 

Thẩm Dục Lâu chỉnh cổ áo kéo lệch, lấy một tấm ảnh trong túi .

 

Trong ảnh là một thiếu niên môi hồng răng trắng, ánh mắt sắc như dao, đối diện ống kính với vẻ mặt lạnh lùng chán đời...

 

"Lúc đó, phận thật sự của nhỉ?"

 

"Đau lắm ?"

 

Thẩm Dục Lâu dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt thiếu niên trong ảnh, đắc ý, cũng điên cuồng:

 

"Hóa , kinh tởm đến thế ?"

 

Nửa tháng khi Thẩm Dục Lâu đến bang Shan, nhà của Lâm Tục Diên chủ thu hồi.

 

Ông chạy khắp các công ty môi giới mà chẳng hiểu , chủ nhà nào chịu cho ông thuê nữa.

 

Giờ đây, Lâm Tục Diên ngủ trong xe taxi mỗi đêm, thì ngủ gầm cầu.

 

Ông sống lang thang đầu đường xó chợ.

 

Mùa mưa ở Shan dường như bất tận.

 

Ông đậu xe trong đường hầm, mở cửa kính, khí nồng nặc mùi trái cây thối rữa mưa.

 

Ông nắm chặt một tấm ảnh trong tay. Chẳng tấm ảnh đó vuốt ve bao nhiêu mà màu sắc phai nhạt, các góc ảnh cũng sờn cũ.

 

Người phụ nữ trong ảnh đôi mắt , xinh hơn cả trời, khóe miệng nhếch lên, nụ ngọt ngào.

 

Bên ngoài cửa kính, tiếng gõ vang lên.

 

Lâm Tục Diên giật nhét vội tấm ảnh túi, bật dậy khiến đầu đập mạnh trần xe.

 

Bỏ qua cơn đau, ông cảnh giác ngoài.

 

Thẩm Dục Lâu cầm một chiếc ô đen bên ngoài xe, mặc áo vest chỉnh tề, mỉm ông .

 

Anh như một bóng ma ám ảnh.

 

"Cậu đến gì nữa?” Lâm Tục Diên hạ cửa kính xuống.

Loading...