Tư Độ trả lời, vẫn tiếp tục giương cung b.ắ.n tên.
Thân thế của Khương Bảo Lê đơn giản. Đàm Ngự Sơn nhiều kẻ thù, lúc ông giữ bí mật lẽ cũng là để đảm bảo an cho cô.
Đã , càng dám tiết lộ nửa lời.
"Nhìn xa một chút." Anh rút thêm một mũi tên: "Cần gì so đo với một lão già sắp xuống lỗ?"
"Không chứ…" Hàn Lạc nhếch miệng: "Cậu bắt nạt già còn ít ? Nghe tối hôm đó cầu vượt biển, suýt nữa đẩy xe của ông xuống biển. Giờ đây tỏ tôn trọng già, diễn cái trò gì đấy?"
Tư Độ liếc Hàn Lạc một cái đầy khó chịu, ánh mắt sắc lạnh.
"Sao, ?"
Hàn Lạc hùng hổ hét lên: "Giờ giảng hòa với ông cũng muộn. Hai như nước với lửa, đến mức lấy mạng . Đừng quên ở Hawaii ông đối xử với thế nào, cũng suýt nữa lấy mạng ông . Cậu đường lui , con đường duy nhất là đ.á.n.h tới cùng."
Lời dứt, dây cung vang lên.
Mũi tên vút qua tai Hàn Lạc, cắm phập bức tường phía .
Hàn Lạc chôn chân, mặt mày tái mét.
"Ồn quá."
Anh lập tức im bặt, dám thêm lời nào, theo bóng lưng rời đầy bực dọc của Tư Độ, lẩm bẩm:
"Con nó! Uống… uống nhầm t.h.u.ố.c ? Nóng nảy thế!"
"Hay là… thỏa mãn?"
…
Đêm diễn cuối cùng tại Thượng Hải kết thúc, chuyến lưu diễn cá nhân trong nước của Khương Bảo Lê cũng chính thức khép một cách hảo.
Mê Truyện Dịch
Cô giữa sân khấu, cúi thật sâu về phía khán giả.
Tiếng vỗ tay như sấm.
Dù ánh đèn chói chang, cô vẫn thấy Tư Độ giữa biển hỗn loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-301.html.]
Anh đeo khẩu trang đen, lặng lẽ ở hàng ghế cuối cùng, như một cái bóng thể thoát .
Sau khi tẩy trang, Khương Bảo Lê từ chối bữa tiệc ăn mừng của đoàn, vội vã xách váy chạy ngoài như chim non trở về tổ.
Người quản lý đoàn gọi cô, cô chỉ vẫy tay mà đầu : "Bạn trai tới !"
Cô chạy khỏi phòng hòa nhạc, từ xa thấy bóng đàn ông ánh đèn đường.
Áo choàng đen, vai thẳng tắp, tay xách vali, rõ ràng mới xuống máy bay.
Sống mũi của Khương Bảo Lê cay cay, cô lao lòng , ôm chặt lấy eo .
Cô tham lam cọ mặt lòng ...
Nhớ quá .
Tư Độ cô đ.â.m sầm nên lùi nửa bước, ngay lập tức siết chặt vòng tay.
Khi trạng thái ch.ó con sắp kích hoạt, Khương Bảo Lê bất mãn đẩy , ngẩng mặt lên trừng mắt: "Đi biền biệt suốt hai tháng, gì ?"
"Dạo công việc bận, dự án sứa bất tử sắp phiên bản cập nhật... đúng hơn là phiên bản thế. Dự án đom đóm biển sắp mắt, dạo ở phòng thí nghiệm theo dõi liệu cuối cùng."
"Dự án đom đóm biển?"
"Ừ, công nghệ mới, định hơn protein sứa bất tử, chi phí thấp hơn." Tư Độ nghiêm túc giải thích.
Anh thành thật một đống thuật ngữ chuyên môn liên quan đến công việc, khiến Khương Bảo Lê mà hoa cả mắt.
vấn đề chính thế!
Cô kiểu bạn gái hiền thục, càng ăn cái chiêu "bận công việc" của : "Bận đến mức đấy ? Hồi mới yêu , ngày nào chẳng tìm em, đến cả giờ nghỉ trưa cũng lén từ phòng thí nghiệm chạy gặp em. Giờ thì , yêu nửa năm, tình cảm nguội lạnh, chán đúng ? Một hai tháng gặp cũng !"
Tư Độ cô xối xả một trận, cảm thấy choáng, cũng tủi : "Dạo em lưu diễn khắp nơi, cũng từ nước ngoài về..."
Dù lạnh lùng với khác thế nào thì với Khương Bảo Lê, Tư Độ luôn ở trạng thái vẫy đuôi.
"Ồ! Em lưu diễn, thế vé máy bay đắt lắm hả? Gặp mặt một khó lắm ? Máy bay riêng hết xăng ? Tháng em biểu diễn ở Thâm Quyến, gần thế mà cũng đến... chẳng qua là yêu nữa thôi. Nửa tiếng xe cũng thấy xa đúng ?"
Phong cách nũng của Khương Bảo Lê bao giờ đổi. Cô chọc n.g.ự.c , như đạn bắn: "Vừa ở phòng thí nghiệm, giờ bảo ở nước ngoài, rốt cuộc ở ? Anh lừa em, Tư Độ, dám lừa em ."