Đàm Ngự Sơn như cảm nhận đang , bèn đầu .
Hai từ xa, tim Khương Bảo Lê đập mạnh, cô vội vàng né tránh ánh mắt của ông, giả vờ thấy ông, thẩm chí còn trốn góc khuất phía bên tàu.
Cô bất lịch sự, nhưng ai bảo vị đại gia là Đàm Ngự Sơn cơ chứ.
Từ lâu cô ông là kẻ thù đội trời chung của Tư Độ, vụ xả s.ú.n.g ở Hawaii thể liên quan đến ông.
Dù ấn tượng của Khương Bảo Lê về Đàm Ngự Sơn , cô cảm thấy ông là một bề vô cùng thú vị và đáng kính.
... nhất nên giữ cách.
Chuồn là thượng sách.
A Huy tưởng Đàm Ngự Sơn sẽ đuổi theo trò chuyện với cô một lát, bởi lâu gặp, ngày nào ông cũng nhớ cô. Ông thường lặng lẽ đến phòng hòa nhạc xem cô tập luyện mà dám để ai .
"Ngài Đàm, dạo ngài ít gặp cô chủ quá."
Đàm Ngự Sơn nhẹ nhàng thở dài: "Con bé đang yêu đương, gặp một ông già như gì, huống chi..."
Nghĩ đến chuyện ở Hawaii, ông thực sự... hối hận thôi.
Ông vốn do dự về chuyện nhận con, giờ càng thêm e dè.
...
Để trốn tránh sự lúng túng trong xã giao tiếp, Khương Bảo Lê lên tầng hai của du thuyền, nơi ít khách hơn.
Gió biển mặn mòi thổi qua mặt, tiếng ồn ào phía dần xa.
Thẩm Dục Lâu và Kiều Mộc Ân khỏi khoang trong, định lên boong tàu chụp ảnh thì gặp ngay cô.
Sắc mặt Kiều Mộc Ân tối sầm ngay lập tức, cô như con thỏ dồn chân tường, hết cô liếc sang Thẩm Dục Lâu bên cạnh.
Lúc nãy khi bàn bạc chi tiết đám cưới, Thẩm Dục Lâu tràn ngập cảm giác u ám c.h.ế.t chóc, giờ thấy Khương Bảo Lê, bỗng phấn chấn hẳn:
"Sao em lên đây?"
"Chỗ ?" Khương Bảo Lê về phía khoang trong lưng họ: "Em “ám ảnh xã hội”, vắng nên lên đây trốn tạm."
Thẩm Dục Lâu do dự: "Tư Độ cùng em ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-288.html.]
"Anh còn ở phòng thí nghiệm, sẽ đến muộn một chút."
"Em thể nghỉ ngơi ở tầng ba." Thẩm Dục Lâu ân cần đưa cho cô thẻ phòng: "Sẽ ai phiền ."
"Ồ, !" Khương Bảo Lê nhận lấy thẻ phòng, ánh mắt lướt qua gương mặt căng thẳng của Kiều Mộc Ân.
Dù quá khứ nhiều ân oán, nhưng giờ cô là vợ Thẩm Dục Lâu...
Cô nở nụ rạng rỡ, hào phóng và đắn: "Váy cưới hợp với chị, đồ cao cấp của Isabella đúng là danh bất hư truyền."
"Cảm ơn." Kiều Mộc Ân nhếch môi màu san hô lên nở một nụ gượng gạo.
Khi đoàn cùng cô dâu chú rể xuống tầng, ở góc cầu thang, Kiều Mộc Ân liếc mắt hiệu cho Lục Lệ Tư - bạn trong đội phù dâu.
Lục Lệ Tư hiểu ý, cầm ly rượu vang lặng lẽ tách khỏi nhóm phù dâu, thẳng lên tầng hai nơi Khương Bảo Lê đang .
Khương Bảo Lê tìm ban công ngắm cảnh biển nên xuống thưởng thức, gió biển thổi nhẹ bay lớp voan mỏng váy cô.
Cảm giác mềm mại nhưng ngứa ngáy, như lông vũ vuốt ve đôi chân cô.
Lục Lệ Tư cầm ly rượu vang đầy ắp tiến gần, khi ngang qua lưng cô, cô cố ý nghiêng ly:
"Ái chà!"
Rượu vang đổ lên n.g.ự.c váy cô, chiếc váy sáng màu lập tức loang màu đỏ sẫm.
Quan trọng là, ly rượu vang còn nóng hổi.
Mê Truyện Dịch
Khương Bảo Lê vội dậy, cảm giác bỏng rát khiến làn da trắng ngần n.g.ự.c cô đỏ ửng lên ngay lập tức.
Cô đau điếng .
"Xin nhé." Lục Lệ Tư dùng bộ móng đính kim cương che miệng, giả vờ ngạc nhiên: " thấy cô ở đây. Bảo Lê, cô , mau lau ."
Nói cô chộp lấy chiếc khăn ăn, cố ý chà mạnh lên n.g.ự.c Khương Bảo Lê. Làn da vốn sắp phồng rộp vì bỏng, lớp vải thô ráp khăn cọ xát, càng khiến cô đau đến mức hoa mắt chóng mặt.
Cô nắm chặt cổ tay Lục Lệ Tư, đẩy mạnh : "Rượu nóng thế mà cô là vô ý?"
"Cậu gì thế..." Lục Lệ Tư rút tay về, nghiêng đầu bộ ngây thơ: "Năm xưa cướp bạn trai của khác còn “vô ý” , lẽ nào ?"