Anh sở hữu gương mặt trai đến mức khó tả.
Khương Bảo Lê ngạc nhiên, ngày , lẽ nên xuất hiện ở đây.
"Anh Dục Lâu, đến?"
Thẩm Dục Lâu đầu cô.
Cô mặc chiếc áo phông rộng rãi cùng quần dài giản dị, tóc vén tai, dái tai đeo một viên ngọc trai trắng nhỏ xinh.
Thật hiếm thấy, bình thường cô thích trang điểm, hôm nay trang điểm nhẹ, tinh tế, đôi mắt hồ ly càng thêm sống động.
Chỉ cần thấy cô, nỗi u uất trong lòng tan biến nhiều.
"Giờ nên... thăm dì ?"
Trước đây bao giờ nhận , khi buồn bã mà luôn một sẵn sàng đón nhận cảm xúc của , quý giá và may mắn bao!
Anh ôm cô lắm, nhưng dám, cũng thể.
"Hôm nay tạm thời ." Thẩm Dục Lâu nén nỗi nghẹn ứ trong lòng, nở nụ ấm áp: "Chiều còn chút việc, tối sẽ qua."
Khương Bảo Lê tò mò: "Việc gì thế?"
Cô rõ tình yêu thương sâu sắc Thẩm Dục Lâu dành cho , chuyện gì thể khiến bỏ đến thăm bà ngày giỗ?
Thẩm Dục Lâu gạt vẻ u ám trong mắt, : "Hôm nay Kiều Mộc Ân hẹn thử váy cưới."
Nói xong, quan sát phản ứng của Khương Bảo Lê.
Khương Bảo Lê nhướng mày, vẻ ngạc nhiên. chỉ thôi, thêm cảm xúc nào khác, càng buồn bã.
"Yêu vợ quá nhỉ!" Cô thậm chí còn đùa giỡn, vỗ vai : "Cũng , ngày mai thể dẫn Kiều Mộc Ân thăm dì mà."
Những năm tháng để cô dầm mưa dãi nắng, giờ đây hóa thành nụ nơi khóe mắt cô.
Như thể quá khứ xóa bỏ...
Cổ họng Thẩm Dục Lâu nghẹn đắng, thà cô .
Còn hơn là cô... thờ ơ với .
giờ đây, cô chỉ xem như nhà, hơn kém.
Thẩm Dục Lâu dám phá vỡ mối quan hệ , : "Tiệm váy cưới gần đây thôi, hẹn hai giờ chiều. Giờ rảnh nên mang chút cà phê đến cho em."
Nói , đưa chiếc túi giấy màu gỗ tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-283.html.]
"Không cần ." Khương Bảo Lê vươn vai, để lộ một đoạn eo trắng nõn: "Em định ăn trưa xong chợp mắt một chút."
Anh cứng đờ rút tay : "Cũng , tưởng trưa nay em cũng bận."
"Cũng bận lắm , ngày biểu diễn thì em luyện tập hoặc tập bản nhạc mới, thời gian khá thoải mái."
Khương Bảo Lê thấy dường như thật sự rảnh rỗi, hỏi: "Dạo Gia Thanh thế nào, chân khỏi hẳn ? Đi học ?"
Mê Truyện Dịch
"Ừ, học , em xem mấy bài đăng gần đây của thằng bé ?"
"Không, thằng bé đăng gì ."
"Vậy là thằng bé chặn em . Gần đây Gia Thanh đăng ảnh cùng bạn gái đấy."
"WHAT!!!" Khương Bảo Lê tròn mắt: "Thằng nhóc dám yêu đương?"
Thẩm Dục Lâu mỉm : "Ừ."
Cô lôi điện thoại lướt một hồi: "Em thấy gì cả, bài đăng gần nhất vẫn là chúng cắm trại."
"Vậy là thằng bé chặn em thật ." Thẩm Dục Lâu lấy điện thoại , mở vòng bạn bè của Thẩm Gia Thanh: "Nè, bạn gái nó đây."
Khương Bảo Lê vội vàng áp sát , tò mò đưa tay phóng to ảnh .
Trong ảnh, Thẩm Gia Thanh và một cô gái khác hàng cây trong trường, ánh nắng xuyên qua kẽ lá in bóng loang lổ lên họ.
Cô gái bên cạnh tươi, lúm đồng tiền nhỏ xinh nở rộ má. Cả hai mặc đồng phục, thở tuổi trẻ tràn đầy.
"Chà, thằng nhóc , đấy!"
Khương Bảo Lê ảnh lâu.
Mái tóc mềm mại của cô rơi xuống bàn tay Thẩm Dục Lâu, như một chiếc lông vũ mát lạnh.
Thẩm Dục Lâu gồng cứng đốt ngón tay, nỗ lực mới kìm nén xúc động vén tóc giúp cô.
Khương Bảo Lê , chỉ cúi đầu chăm chú điện thoại, khóe miệng nhếch lên.
Thẩm Dục Lâu góc nghiêng mềm mại của cô gái, đôi môi như hoa đào sớm mai.
Anh đờ đẫn, ánh mắt thể rời .
"Tại thằng bé chặn ?" Khương Bảo Lê ngẩng đầu lên hỏi.
Thẩm Dục Lâu lập tức đảo mắt sang chỗ khác: "Anh dùng tài khoản phụ kết bạn với thằng bé."