Ánh mắt Thẩm Dục Lâu đột nhiên lạnh băng.
"Được."
Giọng nặng như chì.
"Vậy quyết định thế nhé, 2 giờ chiều, tầng ba của Star."
Anh siết chặt điện thoại, như bóp nát nó.
Anh mở Wechat, tìm đoạn chat với Khương Bảo Lê từ ba năm .
Vào ngày ba năm , tin nhắn đầu tiên Khương Bảo Lê gửi khi tỉnh dậy là:
“Kể một câu chuyện , hồi cấp ba em tham gia câu lạc bộ trốn tìm, đến giờ đội trưởng vẫn tìm thấy []."
Nhìn những câu chuyện lạnh đến mức đóng băng ...
Mê Truyện Dịch
Thẩm Dục Lâu cảm thấy cay cay nơi khóe mắt.
Trước đây, để vui, cô học nhiều... chuyện vô vị.
Giờ đây cô sẽ kể cho nữa.
Anh xứng đáng...
Tài xế hỏi: "Tổng giám đốc Thẩm, giờ đến nghĩa trang Nam Giao ?"
Một lát , Thẩm Dục Lâu ném bó hoa ly tươi ngoài cửa sổ, giọng nhẹ bâng:
"Đến nhà hát."
Anh gặp cô, đến điên cuồng, như kẻ mất trí.
Trên đường đến nhà hát, cảnh phố xá lướt qua cửa kính, Thẩm Dục Lâu chợt nhớ đến nhiều chuyện trong quá khứ.
Suốt hơn mười năm qua, cứ ngày , Khương Bảo Lê đều cùng đến nghĩa trang Nam Giao.
Dưới tấm bia mộ lạnh lẽo , phụ nữ mà yêu thương nhất đang yên nghỉ.
Hồi cả hai còn nhỏ, họ thể đến đó.
Mẹ kế Quảng Lâm chấp nhận bất kỳ điều gì xui xẻo, càng bất cứ tin tức gì liên quan đến , nếu , cả hai sẽ gặp rắc rối ngừng.
Khi , Thẩm Dục Lâu dám ngày , chỉ thể giả vờ như chuyện gì xảy .
Còn ngày , tâm trạng của Quảng Lâm cực kỳ , thậm chí còn tổ chức tiệc trong biệt thự, mời nhiều trẻ con đến chơi với Thẩm Chân Chân và Thẩm Gia Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-282.html.]
Tiếng đùa xuyên qua hành lang.
Thẩm Dục Lâu ép bản , nhất định , đến khi cơ mặt cứng đờ.
Đêm khuya, mới lẻn phòng Khương Bảo Lê, nước mắt tuôn rơi ngừng.
Khương Bảo Lê sợ thành tiếng, Quảng Lâm thấy sẽ đánh. Cô lo lắng đưa ngón trỏ lên môi, đưa cổ tay mảnh mai đến miệng .
"Suỵt, đừng phát tiếng, c.ắ.n đây."
Về , cô chẳng tìm một đống chuyện vô vị, ngượng ngùng kể cho , chỉ để thể vui hơn một chút ngày .
Lớn lên, chuyện hơn nhiều, cần lén lút nữa, dù vẫn thể phô trương, nhưng ít nhất thể đến thăm .
Mỗi năm ngày , Khương Bảo Lê đều chu đáo chuẩn một bó hoa ly còn đọng sương sớm, đó là loài hoa mà yêu thích nhất khi còn sống.
Cô cùng đến nghĩa trang, bên cạnh như một cái bóng.
Thẩm Dục Lâu hiểu rõ nhu cầu của hơn ai hết.
Trong thâm tâm, khao khát cảm giác trân trọng.
Khương Bảo Lê từng coi như thần thánh, việc gì cũng đều vì , ngay cả cách ăn mặc cũng hợp ý .
Con mèo hoang nhặt từ làng chài dành cả sinh mệnh để yêu , một tình yêu khiêm nhường và thành kính.
Cô nương tựa , cần ... mặt khác, cô yêu , yêu đến mức thể thứ vì .
Về , để lấy lòng Kiều Mộc Ân, cũng miễn cưỡng chiều theo ý cô .
giờ đây, vai trò đảo ngược, mới là nắm quyền...
Kiều Mộc Ân ngốc, ngốc thể tả. Cô nhận ai mới là cầm quân trong mối quan hệ .
Cô vẫn tỏ ương bướng mặt , bắt nhường nhịn, dỗ dành, y như ba năm qua.
Có lẽ, cô bao giờ coi trọng phận con riêng của ...
Nghĩ đến đây, lồng n.g.ự.c Thẩm Dục Lâu đau nhói.
...
Buổi trưa, Khương Bảo Lê xách túi vải bước từ phòng tập, định đến nhà hàng Ý đối diện ăn trưa, nghỉ ngơi một chút trong phòng riêng.
cô bắt gặp Thẩm Dục Lâu ở hành lang đại sảnh.
Anh tựa cột La Mã xem điện thoại, mặc bộ vest đen chỉn chu, sống mũi cao, môi mỏng, đôi mắt sắc sảo.