Có lẽ, Tư An Nhàn gì về những "bí mật" trong nhà.
Tư Mạc Trì hẳn là cưng chiều cô con gái , tuyệt đối để cô tiếp xúc với bất kỳ điều dơ bẩn nào, nên mới đưa cô nước ngoài.
...
9 giờ 30, Tư Độ đến nhà hát đón Khương Bảo Lê đúng hẹn.
Cô nhận tin nhắn thì vội vàng bước , tưởng đang đợi xe, nào ngờ ngay tại sảnh lớn.
Anh ngại ngùng gì, tay ôm một bó hồng Bulgaria nở rộ rực rỡ và vô cùng nổi bật.
Dưới ánh đèn, những đóa hồng tỏa ánh sáng như nhung.
Chiếc áo sơ mi trắng kịp giờ việc tôn lên dáng cao ráo, thanh thoát của .
Anh chải chuốt gọn gàng sạch sẽ, trai và rạng rỡ.
Tư Độ trai, nhưng đây bao giờ phô trương vẻ đó. Anh cố giấu trong góc tối ẩm ướt, để mặc sự lạnh lùng, khó chịu bộc lộ bên ngoài.
Hôm nay rõ ràng cố tình ăn mặc như , chắc là thu hút sự chú ý.
Anh công khai bày tỏ tình cảm với cô, đồng thời cũng âm thầm tuyên bố với tất cả đồng nghiệp rằng Khương Bảo Lê là hoa chủ.
"Anh đợi lâu ?" Khương Bảo Lê gần như chạy từ phòng tập , như một nàng bướm nhỏ xinh .
"Vừa em tập luyện, đến chương thứ ba, tay em do dự một chút, nốt sol thấp hơn dự kiến." Anh vô thức cúi đầu, với cô.
?
"Không chứ, rõ ràng là hòa tấu, thể ? Cái mà cũng ???"
"Anh , là thể ."
"..."
Tên , hiểu nhạc đến ?
Giữa muôn vàn âm thanh vẫn thể tìm một chút sai sót nhỏ của cô.
"Là bản nhạc mới, giờ em từng tập."
"Giải thích gì?"
"Tính chuyên nghiệp đó!" Khương Bảo Lê nghiêm túc : "Không thể để nghi ngờ năng lực của em ."
"Mạnh mẽ thế?" Ngón tay Tư Độ nhẹ nhàng lướt từ làn tóc cô cho đến má.
"Đương nhiên." Cô tự hào về năng lực và sự nghiệp của .
"Đã bao giờ nghĩ đến việc tự sáng tác nhạc ?"
Khương Bảo Lê lắc đầu lia lịa: "Chưa, em giỏi sáng tác lắm..."
Cô rõ điểm mạnh và điểm yếu của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-277.html.]
"Vậy em cần một nhà soạn nhạc riêng."
"Trình độ thấp thì em thèm, trình độ cao... chắc giúp em ." Khương Bảo Lê nhún vai: "Đợi em mài giũa thêm vài năm nữa ."
"Cũng ." Tư Độ xoa đầu cô, đưa cô lên xe, ân cần thắt dây an cho cô.
Khương Bảo Lê ghế lái, cảm giác...
Lão Hoàng sắp thất nghiệp chăng?
Tư Độ đưa cô về đến chung cư đường Di Nhân, với cô: "Mấy giờ ngày mai đến đón em?"
"Không chứ, thật sự rảnh rỗi đến ?"
"Vậy đến nữa."
"Đến chứ đến chứ." Khương Bảo Lê khúc khích nắm lấy tay , khuôn mặt xinh xắn hướng về phía : "Hay là... đêm nay đừng về nữa."
"Không ."
" em ..." Giọng cô mềm như kẹo bông sắp tan chảy.
Ngón tay... lén trườn lên đùi .
Chỉ ba chữ đơn giản, Tư Độ căng cứng.
vẫn thể chấp nhận bản , thể chấp nhận dùng thể dơ bẩn chạm cô, ô uế cô...
Mê Truyện Dịch
"Em , em để ý ."
Khương Bảo Lê vượt qua rào cản tâm lý, chỉ thể nhiệt thành bày tỏ tình cảm: "Con thế nào, em , nhưng em để ý. Em thích , Tư Độ, em thích ..."
"Anh để ý." Giọng Tư Độ trầm khàn: "Nếu nhịn , ngày mai sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t bản mất."
Anh thích ai, kể cả chính , , ghét bỏ bản .
thích Khương Bảo Lê.
Càng thích, càng căm ghét bản ...
Khương Bảo Lê ép .
Để từ bỏ ám ảnh tâm lý với bản , lẽ cần một quãng thời gian dài...
...
Tư Độ về nhà, khi đưa cô nhà, đến phòng thí nghiệm.
Căn phòng thí nghiệm trống vắng tràn ngập mùi t.h.u.ố.c khử trùng khó chịu.
Dưới ánh đèn neon, kiên nhẫn chờ đợi kết quả thí nghiệm... đến tận khuya.
Dù đắm chìm trong nơi thể khiến quên hết thứ, hình bóng cô vẫn ám ảnh thôi.