Khương Bảo Lê xong tất cả, giận mà thấy ngọt ngào trong lòng.
Cô chú ý tới chiếc hộp nhỏ mang tới: "Quà cho em ?"
"Không hẳn. Là đồ bồi thường."
Cô gái lập tức xị mặt.
Vậy thì cũng chỉ là bồi thường, khác gì đồ của Thẩm Dục Lâu ?
Cô buồn bã mở hộp quà, nhưng kinh ngạc phát hiện từng món đồ bên trong bọc bằng giấy rơm lụa cẩn thận... giống hệt những món đồ trang trí đây.
Khương Bảo Lê ngạc nhiên cầm chú bò sữa và cối xay gió lên, chú bò nghiêng đầu như đang với cô.
Gần như y đúc, từ màu sắc đến kích thước.
Trong video, cô tận mắt thấy chúng vỡ tan tành...
"Tư Độ, thế ?"
"Thuê chuyên gia phục chế, về cơ bản thì thể khôi phục nguyên trạng. Nếu em ngại nó là bản phục chế."
Tư Độ cầm lên mô hình nhà thờ Santorini bằng thủy tinh, nắm lấy cổ tay cô, để ngón tay cô chạm một điểm đỉnh nhà thờ: "Chỉ chỗ , thiếu một mảnh thủy tinh cỡ móng tay, khuyết điểm rõ rệt. Dù là chuyên gia cũng thể phục chế 100%."
cũng , khôi phục như , Khương Bảo Lê cảm thấy vui.
Ít nhất, suy nghĩ đến nhu cầu thực sự của cô nên mới việc .
Tư Độ cô xếp từng món đồ lên kệ, trầm ngâm một lúc : "Tình cảm con một khi rạn nứt, cũng thể hàn gắn như xưa."
Khương Bảo Lê đầy hứng thú: " , ?"
"Không vết nứt đều cần hàn gắn."
Tư Độ cầm món đồ thủy tinh, ánh mắt thâm trầm nghiêm túc: "Sau , lẽ chúng sẽ còn nhiều tranh cãi, nhiều rạn nứt hơn. điều duy nhất chắc chắn, là sẽ để em rời xa nữa. Nếu em thích nó, sẽ đưa em trở nhà thờ Santorini mua cái mới, hoặc cùng em đến nơi khác, tạo ký ức mới."
Đến lúc , Khương Bảo Lê chợt nhận Tư Độ thấu hiểu cô hơn cô tưởng...
Anh là cực kỳ tinh tế và nhạy cảm, khả năng thấu khác.
Người ngoài sẽ nghĩ lạnh lùng vô tình, khả năng đồng cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-274.html.]
thực .
Chỉ là quan tâm đến hầu hết mà thôi.
"Vậy là hôm qua do say rượu nên mới nhất thời lành với em ?" Cô chợt áp sát , ngón tay nghịch ngợm chọc n.g.ự.c : "Mà là thật lòng... lành?"
Tư Độ nắm lấy ngón tay nghịch ngợm của cô: "Hôm qua say là em."
"Vậy thì... em bốc đồng ." Khương Bảo Lê đảo mắt, bỗng nhiên nũng: "Em còn suy nghĩ kỹ , cảm giác lúc nào cũng là em theo đuổi , mất mặt lắm."
"Lúc nào cũng là em theo đuổi ? Vậy hỏi em, em thật lòng theo đuổi mấy ?"
Khương Bảo Lê giơ ngón tay đếm một cách nghiêm túc: "Lần , , còn nữa xem phim, ba năm thì... ừm... mục đích thuần khiết nhưng cũng chút chân thành."
"Một chút?"
"Ừ, khá nhiều ." Cô ôm lấy vòng eo thon của , ngửa mặt lên nũng: "Anh , cho phép tồn tại vết nứt, nhưng chúng sẽ tạo ký ức mới mà, đừng nhắc đến chuyện cũ nữa, ?"
Tư Độ cúi đầu cô.
Lớp trang điểm nhẹ, lông mi cong vút, đuôi mắt xếch như hồ ly nhỏ, toát lên vẻ tinh nghịch mà kiêu kỳ.
Trái tim Tư Độ mềm nhũn, kéo cô lên đùi :
Mê Truyện Dịch
"Hai năm nay gặp bác sĩ tâm lý. Trước khi em về, tưởng định ."
" thấy em, vẫn mất kiểm soát, vẫn giận dữ, vẫn đau lòng, thậm chí ."
Đối mặt với cô, lẽ... sẽ bao giờ khá lên .
Khương Bảo Lê thực sự khó hình dung Tư Độ sẽ như thế nào.
Ngoài say rượu đó, còn lên máy bay sang London...
"Không lẽ thuộc tuýp dễ ..." Cô vòng tay qua cổ Tư Độ, đôi mắt sắc lạnh của : "Anh lưng em bao nhiêu ?"
"Rất nhiều." Tư Độ trả lời thẳng thắn, giấu giếm.
"Hoàn tưởng tượng nổi." Khương Bảo Lê lắc đầu khó tin: "Em thể tưởng tượng u ám trườn bò, nhưng thể tưởng tượng cảnh ."