Hơn nữa kể từ khi nhận Đàm Ngự Sơn bố nuôi, quan hệ giữa hai càng trở nên phức tạp, dần từ đối tác trở thành đối địch.
Thẩm Dục Lâu thu tia sắc bén trong mắt, nở nụ xã giao hảo, chủ động chào hỏi:
"Đàn Tư Độ, muộn thế mà vẫn đến tìm bé Lê nhà chúng , việc gì ?"
Anh cố ý nhấn mạnh ba chữ "nhà chúng ".
Tư Độ ngẩng cằm, lắc túi đồ tay, thản nhiên : "Cô ăn hết bò khô, để quên xe ."
Mê Truyện Dịch
"Hai về?"
Tư Độ trả lời, chỉ giơ tay chạm khẽ má trái ...
Vết son môi cô để hiện rõ ánh đèn, vô cùng chói mắt.
"Liên quan gì đến ."
Thẩm Dục Lâu siết chặt tay.
Anh vẫn chắn cửa phòng Khương Bảo Lê, chịu nhường đường.
Hai đàn ông cao lớn đối mặt trong hành lang hẹp, bầu khí căng như dây đàn.
"Hình như tổng giám đốc Thẩm đãng trí thì ." Tư Độ ngẩng đầu, lười biếng : "Trước , để dự án sứa bất tử, tổng giám đốc Thẩm đích đẩy cô đến bên . Giờ dự án trong tay , , đòi ?"
Gương mặt Thẩm Dục Lâu lạnh như băng: "Đàn Tư Độ, cũng giữ cô mà."
Lời của hai đều như lưỡi dao, đ.â.m thẳng nơi mềm yếu nhất trong lòng đối phương.
Bỗng Tư Độ bật , chậm rãi : "À đúng , tổng giám đốc Thẩm, và Kiều Mộc Ân định tổ chức hôn lễ ngày hạ chí ?"
Thẩm Dục Lâu khựng .
Anh im lặng một lúc, cuối cùng nhường đường: " , đến lúc đó kính mời đàn Tư Độ nể mặt đến dự."
"Phải xem thời gian ."
Thẩm Dục Lâu còn lý do ở nữa.
Những gì , ,... đều là do cảm xúc lấn át lý trí, nên một chút nào.
May , lý trí cuối cùng thắng cảm xúc.
Bây giờ lúc đối đầu trực diện với Tư Độ.
sớm muộn gì, những gì mất, sẽ đòi hết.
Thẩm Dục Lâu nở nụ khiêm tốn với , rời .
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-251.html.]
Khương Bảo Lê thấy tiếng gõ cửa, cứ tưởng Thẩm Dục Lâu vẫn chịu .
Tâm trạng vốn , quấy rầy đủ kiểu.
"Anh phiền quá đấy, ngày mai em còn !"
Cô mở cửa, vung chiếc dép lên định ném thẳng.
chiếc dép dừng cách sống mũi Tư Độ đến hai centimet, phanh gấp.
"Ơ?"
Cô chớp mắt, ngây : "Sao đến đây?"
Tư Độ ném túi nilon lên đầu cô, khách khí : "Lần đừng để rác xe ."
Nói xong, rời .
Khương Bảo Lê hiểu gì, nhặt túi nilon lên thử.
Bên trong cũng chẳng còn bao nhiêu thịt bò khô, vứt là , việc gì đích mang tới cho cô?
Với …
Sao phòng của cô?
Sau khi trở về, sự nghiệp của Khương Bảo Lê thuận buồm xuôi gió, thu nhập cũng ngày càng khá lên.
Ngoại trừ một chút sóng gió trong chuyện tình cảm, cô gần như bất mãn gì với cuộc sống hiện tại.
Sáng sớm, Khương Bảo Lê đến bệnh viện thăm Thẩm Gia Thanh, bé gãy xương do t.a.i n.ạ.n xe.
Vì công việc quá bận rộn nên đó cô chỉ mới đến thăm ba . Lần , Thẩm Gia Thanh thể vịn mép giường, chậm rãi tập .
Khương Bảo Lê đưa Thẩm Gia Thanh xuống sân bệnh viện dạo, tận hưởng ánh nắng mặt trời.
Gió sớm mát lành, nắng vàng rực rỡ.
Thẩm Gia Thanh mong sớm hồi phục, phát chán vì viện , nên luôn cố gắng chống nạng tập liên tục.
Mồ hôi lấm tấm trán, nhưng vẫn mím chặt môi, chịu dừng .
Nhìn bóng lưng gầy guộc của , Khương Bảo Lê cảm thấy lòng rối bời.
Đã ba năm gặp, giờ học cấp hai. Chiếc áo bệnh nhân rộng thùng thình phác họa đường vai còn non nớt của một thiếu niên trưởng thành.
Cậu giống Quảng Lâm, nhất là đôi mắt sáng và hàng lông mày thanh tú.
ba năm, trải qua cái c.h.ế.t đột ngột của và việc bố nhập viện, tính cách Thẩm Gia Thanh bớt chút hồn nhiên, đó là sự trưởng thành và trầm lặng vượt xa tuổi.