Làn da trắng như ánh trăng.
Đầu ngón tay cô nhẹ nhàng đặt lên dây đàn violin, trình diễn bản "Air on the G String" của Bach.
Việc lấy giai điệu trang trọng, thanh nhã của Bach để mở màn mở một khởi đầu tuyệt vời cho cả buổi diễn.
Sau đó, Khương Bảo Lê tiếp tục biểu diễn những bản nhạc của Paganini và Mendelssohn mà cô đặc biệt thành thạo, mang tính nghệ thuật cao, thể hiện kỹ thuật điêu luyện.
Bản nào cũng thơ mộng và mãnh liệt.
Nửa buổi diễn, cô biểu diễn ba bản: "Vengeance", "Rose" và "Betrayal".
Trạng thái biểu diễn vẫn định… nhưng một chút đổi.
Đầu ngón tay vẫn linh hoạt, nhưng ánh mắt dần trở nên xa xăm.
Mê Truyện Dịch
Không hiểu , khi những giai điệu quen thuộc , tâm trí cô ngừng nghĩ về Tư Độ.
Cô thể xua hình bóng của .
Sự trả thù của , đóa hồng của , sự phản bội của cô...
Cảm xúc dâng trào mãnh liệt, nước mắt ẩn hàng mi khẽ rủ xuống.
Cô nhớ , nhớ đến phát điên, nhớ vô cùng...
Trong đầu chỉ còn một suy nghĩ: gặp .
Muốn gặp đến phát điên.
Sau khi biểu diễn xong ba bản nhạc đó, cả khán phòng im lặng như tờ.
Rồi đó, một tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên.
Richard - trai lai trai hàng ghế đầu - quên mất việc định lên sân khấu tặng hoa.
Anh đờ đẫn phụ nữ sân khấu, tựa như một con thiên nga đen độc lập và cao quý.
Vẻ chói lóa của cô khiến choáng ngợp đến mức thốt nên lời.
Mà cảm xúc đó chỉ Richard , cả bạn bè của Khương Bảo Lê và tất cả khán giả tại hiện trường đều cảm thấy …
Âm nhạc của cô mang vẻ hữu hình đến mắt , khiến họ thể kìm mà rưng rưng xúc động.
Khoảnh khắc Khương Bảo Lê đặt cây violin xuống, ảo giác , cô thấy mà mong gặp đang cạnh cột hành lang ở hàng ghế cuối cùng.
Anh mặc áo sơ mi trắng, gầy hơn nhiều, đường nét gương mặt trở nên sắc bén, đôi mắt đen kịt một tia sáng.
Khoảnh khắc đó, trái tim cô như ngừng đập.
ngay giây , ánh đèn sân khấu chiếu thẳng mắt cô.
Trong vài giây ngắn ngủi, Khương Bảo Lê lóa mắt, thấy gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-232.html.]
Đợi khi ánh đèn dịu , khán giả đồng thanh reo hò, hàng loạt ùa lên sân khấu tặng cô những bó hoa lộng lẫy và lời khen ngợi nồng nhiệt.
Richard xông lên đầu tiên, mang theo bó hoa hồng đỏ kèm theo gấu bông, xung quanh là những viên ngọc trai lớn.
Khương Bảo Lê gì, thấy gì, trong đầu cô chỉ là bóng hình .
Liệu là ảo ảnh ?
Cô bỏ mặc tiếng reo hò những bó hoa của khán giả, xách váy chạy khỏi phòng hòa nhạc như nàng Lọ Lem bỏ trốn.
Nàng Lọ Lem đ.á.n.h rơi chiếc giày thủy tinh, còn Khương Bảo Lê tìm đôi giày của .
Cô chạy khỏi phòng hòa nhạc, nhiệt độ lập tức giảm mạnh, tuyết rơi lả tả.
cô cảm thấy lạnh.
Người qua đường tấp nập, những gương mặt xa lạ.
Khương Bảo Lê đờ đẫn bước dòng , cố gắng tìm kiếm.
giữa phố xá nơi đất khách quê , tìm một gương mặt phương Đông điển trai quả là dễ.
Không … Sao thể là ...
Có lẽ cô hoa mắt .
lúc , một bé đáng yêu bước đến mặt Khương Bảo Lê, bằng tiếng Anh:
"Chị ơi, em chị biểu diễn ở trong , tặng chị bông hoa ."
"Cảm ơn em."
Đó là một đóa hồng Bulgaria.
Khương Bảo Lê ngơ ngác đóa hồng trong tay một lúc mới bình tĩnh , về phòng hòa nhạc.
Ở góc phố xa xa, đàn ông cúi đầu châm một điếu thuốc.
Bóng dáng chìm khuất trong màn đêm vô tận.
Anh tựa lưng tường, lên bầu trời vuông vức đầu.
Vẫn là... đủ can đảm.
…
Trong buổi tiệc mừng buổi diễn, Khương Bảo Lê nhận tin nhắn từ Thẩm Dục Lâu:
"Bé Lê, chúc mừng buổi hòa nhạc đầu tiên thành công rực rỡ."
Khương Bảo Lê liếc , ngón tay dừng màn hình. Cuối cùng, cô chọn cách phớt lờ.
Tô Cảnh cúi xuống , khúc khích hỏi: