Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 187: .

Cập nhật lúc: 2025-10-25 03:35:58
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chúng nó đe dọa con, nếu trả tiền sẽ c.h.ặ.t c.h.â.n con đó!”

 

“Lần mày cũng là để trả nợ, chẳng trả xong ?”

 

“Lần ! Lần con nhất định sẽ gỡ gạc , con để sống trong biệt thự lớn! Nếu tiền thì gọi cho Khương Bảo Lê !”

 

Mắt Khương Trực đỏ ngầu vì cờ bạc, dúi điện thoại tay thím Lưu:

 

“Chẳng nó là con gái nuôi của ? Nó nhất định sẽ giúp ! Giờ nó phất lên , chẳng lẽ quên ơn cứu mạng ?”

 

“Không gọi!” Thím Lưu kiên quyết đẩy tay : “Mày cũng phép tìm con bé!”

 

“Con nào dám tìm nó. Với cái tính nó, chắc nó g.i.ế.c c.h.ế.t con mất. Nên con mới cầu xin mà.”

 

Cậu giở đủ trò, từ mềm mỏng đến cứng rắn, cố thuyết phục thím Lưu.

 

Khương Bảo Lê với Tư Độ:

 

“Đó là thằng con nghiện cờ b.ạ.c của thím Lưu. Anh đừng , đừng để thấy , thì phiền phức lắm.”

 

Tư Độ gật đầu, bước lên, chỉ dựa xe xem kịch.

 

Khương Bảo Lê hùng hổ xông thẳng quán, tiện tay nhấc chiếc ghế sắt đổ, chút do dự nện thẳng tấm lưng gầy gò của Khương Trực.

 

Một tiếng “Rầm” nặng nề vang lên, Khương Trực đau đến gập , run rẩy.

 

“Con nó, ai dám…”

 

Cậu mắng đầu , thấy là Khương Bảo Lê, lửa giận lập tức giảm xuống quá nửa:

 

“B–Bảo… chị Bảo Lê…”

 

Khương Bảo Lê lười đôi co với Khương Trực, cầm ghế sắt tiếp tục đập tới tấp , đ.á.n.h đến mức ôm đầu chạy trối c.h.ế.t.

 

“Người khác còn c.h.ặ.t t.a.y , hôm nay lấy nửa cái mạng của !”

 

“Cứu mạng với! Cứu mạng!”

 

Quán bún gạo trở nên hỗn loạn, gà bay ch.ó sủa.

 

Tiếng hét t.h.ả.m thiết của trai vang lên ngớt.

 

Tư Độ nhíu mày, cảnh tượng mắt…

 

Anh clip ngắn, tiện tay gửi cho bạn Hàn Lạc.

 

D: “Khả năng cao sẽ bạo hành .”

 

HL: “Chẳng đó là gu của ?”

 

Từ nhỏ, mà Khương Trực sợ nhất chính là Khương Bảo Lê. Cô gần như là ác mộng tuổi thơ của

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-187.html.]

 

Dù cô là con gái, cũng dám đ.á.n.h trả, chỉ dám mấy câu độc miệng, mắng cô là đồ đàn ông, ai thèm cưới…

 

vẫn sợ cô. Nhất là từ khi cô nhà họ Thẩm, càng dám lên mặt cô.

 

Cô đ.á.n.h chạy mất dép.

 

Khương Trực chạy rống lên, mặt mũi bầm dập. Cậu còn quên c.h.ử.i đổng, bảo cô nhớ đó…

 

Khương Bảo Lê thở dốc, ném cái ghế sang một bên, thím Lưu đang bên bàn nức nở.

 

Cô chẳng nổi một câu an ủi, chỉ chất vấn:

 

“Tiền cháu đưa thím khám bệnh, thím đưa cho ?”

 

Thím Lưu gì, nhưng im lặng chính là thừa nhận.

 

Khương Bảo Lê tức đến mức như nổ tung phổi.

 

Không cứu nổi nữa , thật sự cứu nổi…

 

Chỉ kiểu phụ nuông chiều mù quáng mới nuôi loại con như thế .

 

Không thể trách ai khác .

Mê Truyện Dịch

 

tiền của cứ thế đổ xuống sông, bước khỏi quán bún. mới vài bước, cô cảm thấy cam tâm, cũng chẳng đành lòng, nên :

 

“Thím Lưu, nếu thím cứ tiếp tục nuông chiều như , thì từ nay về cháu sẽ giúp thím nữa!”

 

“Cháu sống phần cháu , đừng lo cho thím.”

 

So với gặp , thím Lưu gầy gò và già nua hơn nhiều.

 

ôm mặt, lặng lẽ , yếu đuối vô cùng.

 

Nhìn bà như , Khương Bảo Lê thật sự .

 

Dù cô tức giận, trách bà quý trọng sức khỏe của , đưa tiền cứu mạng cứu đứa con nghiện cờ bạc…

 

trở thành cái hố đáy cho tên nghiện đó, nhưng cũng thể nhẫn tâm thím Lưu bệnh tật mà khám chữa.

 

Một giọt nước ân tình, báo đáp bằng cả dòng suối.

 

Huống chi, ơn nghĩa mà thím Lưu dành cho cô chỉ là “giọt nước”, mà là cứu mạng thật sự…

 

“Bảo Lê, con đừng lo cho thím nữa… thật đấy… chắc kiếp thím nợ nó.”

 

“Cái thằng khốn đó… đến đòi nợ kiếp đấy.”

 

Khương Bảo Lê , đau lòng giận dữ:

Loading...