Mặc dù Tư Độ tin tưởng cảnh sát ở đây, nhưng… cứ để cô yên tâm .
"Em thấy tiếng s.ú.n.g nên ?"
"Không ." Giọng Khương Bảo Lê vẫn còn run, cô sợ hãi : "Trước đó em đến cửa biệt thự , mới thấy tiếng s.ú.n.g đầu tiên, em còn kịp phản ứng nữa!"
Tư Độ bối rối cô: "Tại ?"
"Sao em ! Có thể đầu óc em vấn đề, em hối hận lắm! Sợ c.h.ế.t khiếp!"
Cô luôn kiên cường, nhưng đôi khi cô cũng thể hóa thành kẻ yếu đuối nhè như bây giờ: "Sợ c.h.ế.t , em c.h.ế.t ! Huhuuhu!"
"Ồn ào quá."
"Sắp c.h.ế.t sắp c.h.ế.t sắp c.h.ế.t … Em về nhà!"
Khương Bảo Lê nức nở.
"Khương Bảo Lê, em mà còn ồn ào nữa, sẽ vứt em ngoài đấy."
"Aaaa!!! Em về nhà!"
"..."
Một lát , Tư Độ vươn tay tới, Khương Bảo Lê theo cánh tay , trơ mắt những ngón tay thon dài của đặt lên đỉnh đầu cô.
Rồi hạ xuống…
Nhẹ nhàng vuốt ve trán cô.
Khương Bảo Lê: ?
Tư Độ: "Đừng ."
Là… an ủi ?
Cô nhầm, Tư Độ thật sự đang dùng cánh tay đầy m.á.u tươi của để xoa đầu cô, an ủi cô.
Dù vụng về, dù gượng gạo, dù lạnh lùng.
Anh xoa đầu cũng giống một cỗ máy.
đó thực sự là sự an ủi.
Máu tươi nhỏ giọt, chảy cả lên mặt Khương Bảo Lê.
Trái tim cô mềm nhũn lạ lùng, một sức mạnh và dũng khí từ đó trỗi dậy, cô với : "Tư Độ, thật cần đưa em xuống địa ngục, em thể cùng ."
Nói xong câu đó, khoang xe im lặng lâu…
Khương Bảo Lê chợt thấy câu chút sến sẩm: "Thôi thôi, lái xe cẩn thận , em phiền nữa."
"Ừ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-174.html.]
Khương Bảo Lê thấy vẻ mặt gì đổi.
cô , câu đó như một lưỡi dao… cứa mạnh trái tim kiên cố thể phá vỡ của .
Anh kinh tởm như , tệ hại như , sẽ ô uế tất cả những bên cạnh …
Mê Truyện Dịch
C.h.ế.t là nhất.
Dựa một chút ý chí cam lòng, sống đến hôm nay.
Anh từng nghĩ, khi chứng kiến một mặt khó coi như của , vẫn nguyện ý kiên định lựa chọn .
"Lê."
Cô ngạc nhiên sang, giọng Tư Độ dịu dàng hơn bao giờ hết:
"Cánh tay đau, em lái xe ?"
Khi Khương Bảo Lê thấy vệ sĩ khoác lên bộ vest đen, trông như bước từ phim Ma Trận, siêu ngầu và siêu nam tính, cô khỏi cảm thán về sự chuyên nghiệp của quản gia Triệu.
Dù cách xa ngàn dặm, mà chỉ trong vòng nửa giờ, thể liên hệ với một là vệ sĩ kiêm tài xế là lính đặc chủng chuyên nghiệp cho Tư Độ.
Trong con hẻm vắng lặng giữa đêm khuya, họ đổi sang một chiếc xe chống đạn màu đen.
Vệ sĩ đặt phòng trong một khách sạn năm với hệ thống an ninh nghiêm ngặt cho họ.
Tư Độ đến bệnh viện, vì vệ sĩ kiệm lời nhanh chóng chuyển những loại t.h.u.ố.c cần thiết phòng suite trong thời gian ngắn nhất.
Khương Bảo Lê ôm đầu gối, ghế sofa.
Sau cơn kinh hoàng, đầu óc cô trống rỗng.
Giờ phút kinh hoàng và gay cấn ban nãy cứ như chỉ là một thước phim điện ảnh, đến giờ cô vẫn thể tin rằng nó thực sự xảy .
Bây giờ thứ yên tĩnh trở , cô chỉ cảm thấy mệt mỏi rã rời, thể cử động.
Không khí phảng phất mùi m.á.u tanh nhàn nhạt.
Tư Độ tủ ở phía đối diện, tự xử lý vết thương cánh tay.
Chiếc áo sơ mi dính m.á.u vứt bỏ..
Có lẽ vì sợ cô thấy cảnh m.á.u me gớm ghiếc nên cố ý lưng , để lộ tấm lưng và eo với những đường nét rắn chắc.
Phần eo săn chắc đường cơ răng cưa hảo.
Anh thao tác chuyên nghiệp, dùng cồn i-ốt sát trùng xung quanh vết thương, đó dùng gạc lau sạch sẽ một cách cẩn thận.
Tư Độ dùng đèn cồn khử trùng kim khâu, c.ắ.n chặt một miếng gạc y tế trong miệng.
Anh tự khâu vết thương do đạn b.ắ.n cánh tay.
Anh dùng t.h.u.ố.c tê, cứ thế mà khâu sống!