Nghe tiếng động, Yến Thanh về phía những mới tới. Nhận là quen cũ, cô nhướng mày. Cục cảnh sát hết , mà hết vụ án đến vụ án khác đều đụng hai nhỉ?
Tiểu Trương tới, lượt hỏi từng về chuyện xảy hôm nay và mối quan hệ của họ với nạn nhân.
Khi hỏi đến lượt Yến Thù, cô cũng tỉnh ngủ. Dụi dụi vai Yến Thanh vài cái mới chịu mở mắt , đập mắt chính là khuôn mặt nghiêm nghị của Yến Tu Văn đang đối diện.
Yến Thù chọc chọc Yến Thanh, giọng còn ngái ngủ: "Chị ơi... em hình như thấy..."
Gà Mái Leo Núi
Chưa hết câu, Yến Tu Văn liếc mắt sang. Bắt gặp ánh mắt , ba phần buồn ngủ còn vương vấn của Yến Thù lập tức tan biến, cô tỉnh táo hẳn.
Đến lượt lấy lời khai của hai chị em, Yến Thù ôm c.h.ặ.t t.a.y Yến Thanh, nép sát chị , cùng tiến gần mặt Yến Tu Văn.
Yến Tu Văn ngước mắt Yến Thù một cái, giọng lạnh nhạt: "Từng một."
Yến Thù càng siết chặt Yến Thanh hơn, lý lẽ hùng hồn: "Không , c.h.ế.t xong, cháu sợ lắm, dám ở một ."
Thân hình nhỏ bé đến trăm cân, mà mỗi thớ thịt dường như đều toát lên vẻ bướng bỉnh khó lay chuyển.
Tiểu Trương cố nén tiếng , giọng điệu trong trẻo đó chẳng hề mang chút vẻ sợ sệt nào.
lúc , đồng nghiệp cầm áo khoác : "Sếp, áo khoác của đây."
Yến Tu Văn nhận lấy áo khoác, tiện tay ném thẳng về phía Yến Thanh: "Che ."
Hành động ngay lập tức thu hút sự chú ý của mấy trong phòng, đặc biệt là Đỗ Hằng Thanh, ngơ ngác chằm chằm hai họ.
Đầu óc lúc tràn ngập dấu chấm hỏi. Cảnh sát bây giờ cũng ga lăng đến mức ?
Yến Thanh , chớp chớp mắt, hiểu ý là gì. Yến Tu Văn thêm: "Che chân ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-71.html.]
Yến Thanh lúc mới cúi mắt xuống chân , nhận thấy gì bất cả.
Yến Thù cũng cúi đầu theo. Vừa giật , chiếc sườn xám xẻ tà quá cao, để lộ cả một mảng đùi trắng nõn. Nãy giờ cô chỉ mải để ý mấy đàn ông , chẳng hề chú ý đến chi tiết .
Chưa đợi Yến Thanh kịp phản ứng, Yến Thù nhanh tay giật lấy chiếc áo khoác, đắp lên chân chị , che kín mít, chắn luôn cả tầm mắt của Đỗ Hằng Thanh. Sau khi lấy lời khai xong, cảnh sát mới cho rời nhưng yêu cầu luôn sẵn sàng phối hợp điều tra khi cần.
Ra khỏi phòng, mấy về phía phòng đồ. Đỗ Hằng Thanh theo hai chị em: "Yến Thanh, lát nữa ăn cơm nhé, coi như xin ."
Yến Thanh hỏi: "Xin chuyện gì cơ?"
Đỗ Hằng Thanh ngớ một lúc, mãi mới tìm lý do chính đáng: "Là rủ đây mới khiến gặp chuyện hôm nay, nên xin mới ."
Yến Thanh mỉm nhẹ: "Không cần . Hôm nay tiện lắm, sẽ dịp ăn cơm mà."
Ánh mắt cô lướt qua Đỗ Hằng Thanh, về phía xa xăm, với : "Trông vẻ thiếu ngủ, về nhà tranh thủ ngủ bù nhé. Dù thì tối nay, e rằng sẽ ngủ ."
Đỗ Hằng Thanh câu , trong lòng còn đang mừng thầm. Câu chẳng nghĩa là Yến Thanh sẵn lòng ăn cùng ?
câu khiến ngơ ngác, bối rối hỏi: "Tại ngủ ?"
Yến Thanh chỉ mà đáp lời: "Nếu gặp chuyện gì mà bản giải quyết , thể tìm tính nốt quẻ . Khách hàng đầu giá ưu đãi đặc biệt."
Rồi cô sải bước phòng đồ.
Yến Thù phía lờ mờ đoán ý tứ. Lý Hạ chẳng là bạn của Đỗ Hằng Thanh ? Người ban ngày còn ở cùng , đột nhiên tử vong. Tối đến chẳng sẽ tìm em để kể lể nỗi oan ? Tối nay còn ngủ mới lạ.
Cô đột nhiên nhớ , hôm chị gái gì đó về chuyện kiếm tiền, lẽ nào lúc đó chị tính sẽ chuyện ngày hôm nay ư?
Mấy đồ xong xuôi, chào tạm biệt ai về nhà nấy. Đỗ Hằng Thanh vẫn chuyện thêm với Yến Thanh nhưng hai viên cảnh sát lấy lời khai ban nãy đang từ xa tới khiến bất giác căng thẳng, đành nuốt những lời định bụng.