Đỗ Phong Thanh nhếch môi lạnh: "Tiền ?"
Cô gái run rẩy lôi từ trong túi một xấp tiền: "Đây... đây ạ..."
"Tiền kiếm nhờ Yến Thanh, đưa ba triệu cho cô , cô thấy ?" Đỗ Phong Thanh tủm tỉm nhưng động tác tay càng lúc càng mạnh, đau đến nỗi nước mắt vì đau đớn tột cùng của Kiều Lỗi cũng chảy .
Cô gái lập tức nhét hết cả xấp tiền tay Yến Thanh: "Cho cô, cho cô hết!"
Cô hiểu rõ mối quan hệ phức tạp giữa những nhưng Đỗ Phong Thanh dám tay với Kiều Lỗi, chứng tỏ là một còn khó dây hơn cả Kiều Lỗi. Cô đúng là kiếm tiền nhanh nhưng cũng ngốc đến mức nhận tình thế.
Kiều Lỗi nhà họ Kiều chống lưng, còn bọn họ chỉ là sinh viên bình thường. Lúc giao hết tiền mới là cách để rước họa .
Nhìn ba triệu trong tay, Yến Thanh khẽ nhếch môi . Ra ngoài một chuyến, gì cả kiếm một khoản tệ.
Cũng tệ.
Thấy Yến Thanh , tâm trạng rõ ràng hơn, Đỗ Phong Thanh lúc mới buông tay Kiều Lỗi , tiện thể đá m.ô.n.g một cái, đạp ngã sõng soài đất. Anh buồn Kiều Lỗi ôm cổ tay, đau đến mặt mũi tái mét, mồ hôi lạnh vã như tắm.
Đỗ Phong Thanh : "Kiều Lỗi, mày dự án đầu tư mà bố mày đang cố giành lấy gần đây là của nhà họ Yến ?"
"Mày xem, mày gọi con gái nhà đến quán bar gây khó dễ thế , dự án của bố mày liệu bể ?”
Kiều Lỗi lúc tay đau như gãy, đầu óc cuồng vì đau, lọt tai những lời Đỗ Phong Thanh .
Đợi đến khi hai họ , mới đưa đến bệnh viện.
Sau khi đưa Yến Thanh phòng nhỏ bên cạnh phòng VIP, Đỗ Phong Thanh cài cúc áo sơ mi, chỉnh những nếp nhăn trang phục vì tay động thủ mới ung dung tiến phòng VIP, xuống: "Phương tổng, xem xong ?”
Phương tổng liếc đồng hồ, : “ là mười phút thật, luật sư Đỗ quả nhiên đúng giờ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-257.html.]
"Cô bé ban nãy nhận mặt, là con gái nhà họ Yến đấy. Sao thế, nhà họ Đỗ và nhà họ Yến ý định liên hôn ?”
Ông nhớ rõ ràng là nhà họ Tô và nhà họ Yến đang hôn ước mà, lẽ nào nhà họ Đỗ chen chân ?
Đỗ Phong Thanh : "Không , chỉ là đơn phương theo đuổi cô Yến thôi."
Trong phòng nhỏ bên cạnh, Yến Thanh ngáp một cái, sang một bên đếm khoản tiền "phi nghĩa" trong tay, ba triệu, nhiều ít, vặn.
Qua cánh cửa kính ngăn cách, cô sang hai rõ ràng đang bàn công chuyện ở phía bên .
Trong đó, Đỗ Phong Thanh môi vẫn mỉm , năng lưu loát, phong thái chuyên nghiệp thấy rõ.
Như thể con hung dữ lầu ban nãy chỉ là ảo giác.
Lúc Yến Thanh chợt nhận thể nào thấu những biến động trong vận mệnh của Đỗ Phong Thanh nữa, thậm chí tương lai của đổi . Cô mím môi, lẽ nào là vì tiếp xúc với quá gần ?
Chín giờ tối hôm đó, khi khỏi quán bar, hai một một bước đường.
"Em ăn tối ?” Đỗ Phong Thanh hỏi.
Yến Thanh đáp: "Chưa, ăn ?”
Đỗ Phong Thanh sững đôi chút. Đây là đầu tiên Yến Thanh chủ động ngỏ ý cùng ăn tối.
Anh còn đang lo rằng câu bâng quơ trong quán bar ban nãy gọi cô là " phụ nữ của " sẽ khiến cô khó chịu, thậm chí tối nay thể sẽ cô từ chối thêm nữa. giờ phút , Đỗ Phong Thanh thậm chí còn tự hỏi lầm . Anh ngạc nhiên Yến Thanh, hỏi : "Ý em là chúng cùng ăn?"
Chỉ thấy Yến Thanh khẽ vỗ chiếc túi xách của : "Ba triệu tiền "phi nghĩa" , vẫn nên tiêu sớm thì hơn."
Đỗ Phong Thanh lập tức cảm giác như đang mơ. Gần đây Yến Thanh còn từ chối nữa, khiến cảm thấy chút gì đó chân thực.
Gà Mái Leo Núi