Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-09-12 12:30:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Tu Văn bóng lầu: "Muốn rõ ngọn ngành về chuyện thuốc chuột, cứ hỏi bà viện trưởng cũ, lẽ chuyện sẽ sáng tỏ."

Tiểu Trương xong liền sững , bàng hoàng. Sao hỏi bà viện trưởng cũ đó nữa chứ?

Chẳng lẽ bà viện trưởng đó đánh tráo thuốc ?...

Tiểu Trương thấy Yến Thanh từ phòng nghỉ , liền hỏi: "Cô Yến, chúng còn việc hỏi viện trưởng cũ một nữa, cô cùng ?”

Yến Thanh mỉm dịu dàng: "Thôi ạ, các tự ."

Chuyện sắp giải quyết triệt để , cô nữa cũng còn ý nghĩa gì.

Gà Mái Leo Núi

Lúc Yến Tu Văn , quét mắt Tiểu Trương một cái, Tiểu Trương lập tức cảm thấy lạnh toát sống lưng.

Yến Tu Văn trầm giọng hỏi: "Còn ?”

Nghe , Tiểu Trương vội vàng vẫy tay chào Yến Thanh, nhanh chân đuổi theo Yến Tu Văn.

Khi đến chỗ bà viện trưởng cũ nữa, bà đợi sẵn trong sân, bàn đặt sẵn bốn tách , dường như đoán việc họ sẽ đến.

Bà viện trưởng cũ mỉm : "Hôm nay cô bé cùng ?”

Trên bàn đặt sẵn bốn tách , rõ ràng là bà tính cả phần của Yến Thanh.

Yến Tu Văn trầm giọng : "Bà hôm nay chúng sẽ đến."

Bà viện trưởng cũ khẽ thở dài: "Là vì chuyện thuốc chuột ?”

Yến Tu Văn gật đầu: "Bà thuốc chuột đó từ ?"

Bà viện trưởng cũ gật đầu, vẻ mặt đăm chiêu, đầy ưu tư, dường như đang nhớ chuyện năm xưa: "Thuốc chuột đó, đích mua.”

Tiểu Trương lập tức choáng váng, cảm thấy chuyện càng ngày càng phức tạp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-246.html.]

Bà viện trưởng cũ chậm rãi kể: "Năm đó, trong viện nhiều chuột quá, liền mua thuốc chuột về. Minh Thúy kể trong nhà chuột nên chia cho nó một ít, nghĩ bụng đó cũng chẳng dùng hết ."

"Lúc đó, tưởng nó lấy thuốc chuột là vì trong nhà thật sự chuột."

"Đến khi ba đứa trẻ thiệt mạng, mới bàng hoàng nhận , thứ thuốc đó thực chất là để dành cho bọn chúng."

" tưởng hạ thuốc là Phùng Minh Thúy nhưng ngờ là do năm đứa trẻ . Năm đứa trẻ òa nức nở mặt , để bảo vệ chúng, những trong viện mới đưa quyết định đó, báo cảnh sát."

"Sau , Phùng Minh Thúy với thuốc đó là nó định tự uống, nó tự sát nhưng đó nữa nên vứt thuốc . Lúc đó thật bán tín bán nghi lắm, nhưng sự việc đến nước , còn thể nữa?"

"Ba đứa trẻ c.h.ế.t , năm đứa còn vốn cha nuôi dưỡng, còn hiểu chuyện gì..."

"Phùng Minh Thúy đối xử với bọn trẻ hết lòng, mực trách nhiệm, nên cũng gạt bỏ hoài nghi."

Bà viện trưởng cũ mắt hoe đỏ: "Mấy năm , con bé Lưu Diệp thường đến thăm , mới , năm đó, Phùng Minh Thúy thường buông lời kích động bọn trẻ, khiến chúng mới chuyện đó, chỉ định bỏ chút thuốc xổ để trút giận Phùng An và Phùng Minh Thúy."

"Mấy đứa trẻ... Chúng lợi dụng !"

" nghi ngờ Phùng Minh Thúy đánh tráo thuốc xổ bằng thuốc chuột để mấy đứa trẻ bỏ thuốc chuột đồ ăn. suy cho cùng cũng chỉ là nghi ngờ, bằng chứng, hơn nữa trực tiếp bỏ thuốc đúng là bọn trẻ, thể chứ..."

" cứ nghĩ, khuất thì cũng khuất, còn sống thì vẫn tiếp tục cuộc đời chứ?”

Cứ che giấu như , là mười bảy năm trôi qua.

Trên gương mặt bà viện trưởng cũ hằn rõ nét hối hận.

Bà cứ ngỡ che giấu chuyện năm xưa thì đều thể sống yên , nhưng suốt mười bảy năm qua, ai nấy đều mang gông cùm nặng trĩu của tội . Đặc biệt là con bé Lưu Diệp, hơn mười năm nay, một ngày nào sống yên lòng.

Tình cảm của những đứa trẻ gắn bó, chúng coi những còn quan trọng hơn cả bản . Có chuyện gì buồn khổ trong lòng cũng bao giờ chịu với ai, cứ thế chôn chặt trong lòng.

Nếu hài cốt tìm thấy, Lưu Diệp liên tục cảnh sát triệu tập, tinh thần suy sụp và tìm đến bà, thể những chuyện .

Loading...