Còn từ đây về nhà họ Yến mất gần một tiếng.
Yến Thanh gật đầu, ngón tay lướt nhẹ màn hình điện thoại, trả lời: Nửa tiếng nữa tới Lệ Chi, cả chú út cùng.
Trong lúc cô đang nhắn tin, Yến Tu Văn bên cạnh bất ngờ nghiêng sát , thở nóng ấm phả mặt cô.
Đầu ngón tay thon dài, trắng lạnh vươn qua mắt cô. Cả nghiêng về phía cô, mùi hương thoang thoảng đặc trưng của Yến Tu Văn chợt bao bọc lấy Yến Thanh, quẩn quanh dứt.
Khiến cô thể né tránh, dù chỉ một chút.
Mãi cho đến khi Yến Tu Văn cài xong dây an cho cô, mới thẳng vị trí của , khẽ liếc Yến Thanh một cái: "Em quên cài dây an ."
Một lời giải thích cụt ngủn cho hành động .
Gà Mái Leo Núi
Yến Thanh chớp chớp mắt: "Chú út, chú cứ nhắc em là ."
Nếu mặt Yến Tu Văn, lẽ cô nghi ngờ cố tình .
Bởi vì, trong khoảnh khắc đó, từ cử chỉ và hành động của Yến Tu Văn, cô dường như cảm nhận một chút ý trêu ghẹo.
đây là Yến Tu Văn, thế nên dù trong lòng cảm giác kỳ lạ , Yến Thanh cũng thể nào thốt thành lời.
Cô đành tự nhủ đó chỉ là ảo giác của bản .
Yến Thanh cảm thấy, hành động như chỉ tính cách như Đỗ Phong Thanh mới .
Bởi vì , khi đến đón cô Lệ Chi cũng từng định , nhưng cô đẩy .
Có lẽ là do cô quen với cách cư xử giữa những trong gia đình, cảm thấy hành động quá mật giữa nam và nữ. Chỉ là cô , liệu giữa cũng phép mật đến .
Yến Tu Văn gật đầu: "Ừm."
Không khí giữa hai họ vô cùng hài hòa, hề chút ngượng ngùng khó xử nào.
Khi đến nhà hàng Lệ Chi, Yến Đình Chu và những còn cũng tới nơi.
Họ đặt một phòng riêng khá lớn. Yến Thù vẫy tay với Yến Thanh, nhanh nhẹn chạy tới ôm lấy cánh tay cô, tươi roi rói: "Chị hai, cả ngày gặp, chị mà mất hút ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-173.html.]
Yến Thanh liếc Yến Tu Văn, cô kể chuyện về Tạ Khải và Vệ Đông ở đây: "Có chút việc cần giải quyết."
Chẳng từ lúc nào, Yến Thù quen cứ thấy Yến Thanh là vòng tay ôm lấy cánh tay chị , như thể mới thực sự cảm giác an .
Yến Trăn chậm rãi phía , lắng Yến Đình Chu chuyện.
Lúc , Yến Thanh mới những cùng ăn tối lát nữa là gia đình họ Tô. Đương nhiên, Tô Triệt – cô từng gặp mặt một – cũng sẽ mặt.
Khi ngang qua quầy phục vụ, Yến Thanh tình cờ liếc mắt, phát hiện đó còn là nhân viên phục vụ .
Thậm chí bảng tên nhân viên cũng còn ảnh của đó. Lẽ nào nghỉ việc ?
Cô cũng quá để tâm.
Mãi cho đến khi gia đình họ Tô đến muộn, xuống trong phòng riêng, nhân viên phục vụ mới mang thực đơn lên.
Ngay khoảnh khắc chạm mắt thực đơn, Yến Thanh lập tức nhận giá của tất cả các món ăn đều giảm xuống đáng kể.
Món cải ngồng luộc , giá từ 888 tệ giờ chỉ còn 98 tệ.
Phần canh cá cũng giảm xuống chỉ còn 188 tệ.
Yến Thanh rời mắt khỏi thực đơn, theo phản xạ về phía Yến Tu Văn đang đối diện. Một cảm giác mơ hồ cho cô , chuyện ít nhiều gì cũng liên quan đến .
Người lớn gọi hai món chính, đó đưa thực đơn cho đám trẻ, : "Để tụi nhỏ tự gọi món ."
Hai nhà vốn quan hệ thiết lâu đời, đây chỉ là một bữa cơm gia đình bình thường, cần quá khách sáo. Bọn trẻ thích ăn gì thì cứ gọi nấy.
Yến Thanh Yến Tu Văn một lúc lâu. Lần cô chỉ mới nhắc qua với một câu, mà hôm nay đến đây, giá cả giảm xuống chóng mặt. Điều thật sự quá trùng hợp.
Mãi đến khi Yến Thù đẩy thực đơn qua, ghé sát hỏi Yến Thanh ăn món nào , cô mới thu ánh mắt, gọi hai món cùng Yến Thù chuyển thực đơn .
Ngồi cạnh Yến Thù là Tô Triệt. Cậu thực đơn, thỉnh thoảng thì thầm: "Anh nhớ em thích sườn non kho tàu, gọi một phần nhé."
Yến Trăn ngay cạnh đó, khẽ nhíu mày: "Cậu nhớ nhầm , em thích thịt thỏ kho tàu."
Nghe , Tô Triệt ngước mắt lên, liếc Yến Trăn bên , nhẹ: "Nhà hàng món đó . Gọi thịt kho tàu ."