""Hôm , Đàn Linh Âm thông báo sẽ đến núi Kỳ Lân một chuyến. Biết rõ mục đích của cô, Hoắc Cảnh Nghiên cùng, nhưng nhất quyết yêu cầu Huyền Thanh tháp tùng để còn yên tâm.
Thật , Đàn Linh Âm cũng định rủ Huyền Thanh cùng, dù thêm cũng thêm sức.
Cô tự lái xe đến chân núi Tử Vân Quan. Chẳng mấy chốc, Huyền Thanh tất tả chạy tới.
Vừa thấy cầm lái là Đàn Linh Âm, ông vội vàng khuyên: “Sư phụ, là để lái cho!”
“Ông lái ư? Ông năm nay sáu mươi tám còn gì?” Đàn Linh Âm thong thả chống một tay lên thành cửa sổ xe, nhướng mày ông.
Huyền Thanh gật đầu lia lịa: “ thế, nhưng thì chứ? Tay lái của cứng lắm đấy!”
“Thôi cứ để . Đường núi hiểm trở, lỡ dọa ông sợ đến tim thì phiền ” Đàn Linh Âm trêu chọc vẫy tay. “Lên xe ”
Huyền Thanh ghế phụ, giọng chút tủi : “ đúng là lớn tuổi thật, nhưng là trong giới Huyền học, cơ thể khỏe hơn khối đồng trang lứa ít nhất hai mươi tuổi đấy ”
“Với , gì bệnh tim ”
Đàn Linh Âm khởi động xe, khẽ: “Bình thường ít cơ hội lái xe nên ngứa tay thôi. Đi nào, chúng chuyện ”
Trên đường, Đàn Linh Âm kể bộ câu chuyện mà con hồ ly trắng , Huyền Thanh xong cũng nắm tình hình.
“Sư phụ, một tà tu ngàn năm tuổi . hai chúng liệu đối phó nổi ?” Huyền Thanh lo lắng hỏi.
Đàn Linh Âm mắt vẫn tập trung đường, giọng điệu lạnh nhạt: “Ông bái thầy mà còn tin thực lực của ?”
“Chủ yếu là vì còn quá trẻ, còn sống cả ngàn năm, chắc chắn những mánh khoé riêng ” Huyền Thanh nghi ngờ thực lực của Đàn Linh Âm, chỉ là e ngại đối phương quá mạnh.
Đàn Linh Âm hiểu ý ông: “Yên tâm, còn một trợ thủ đắc lực nữa ”
Núi Kỳ Lân đối diện với đỉnh núi của Tử Vân Quan, nhưng cách thì xa tít tắp. Tử Vân Quan ở phía đông, còn núi Kỳ Lân ở phía tây.
Càng về phía tây, khung cảnh phồn hoa sầm uất của kinh thành càng lùi dần về phía . Chẳng mấy chốc, họ đến vùng ngoại ô. Nơi đây những khu biệt thự sang trọng, mà phần lớn là các khu du lịch sinh thái và khu nghỉ dưỡng suối nước nóng xây dựng sườn núi. Nhà dân cũng thưa thớt, là một vùng đất vắng vẻ, yên tĩnh.
Huyền Thanh bản đồ chỉ tay về ngọn núi sừng sững phía : “Sư phụ, ngọn núi đó chính là núi Kỳ Lân ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-232.html.]
Nhìn lướt qua, dáng núi uốn lượn trập trùng, quả thật tạo cho ảo giác về một con kỳ lân khổng lồ đang phủ phục nơi đây.
Đàn Linh Âm nhấn ga, tăng tốc lao về phía .
Huyền Thanh sợ đến mức vội vàng nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn trần xe: “Sư phụ, chậm một chút! Coi chừng tới nơi mà xe lật giữa đường núi đó!”
Đàn Linh Âm thản nhiên đáp: “Yên tâm, hôm nay mặt ông điềm báo tai ương ”
Thật cô cũng gieo cho một quẻ, nhưng bấm đốt ngón tay mãi . Có lẽ vì chuyến quá nhiều biến , đến cả chính cô cũng thể đoán chắc kết quả cuối cùng.
Đường núi quả thực gập ghềnh khúc khuỷu, nhưng tay lái của Đàn Linh Âm càng lúc càng điêu luyện.
Khi đến nơi, Huyền Thanh lau mồ hôi lạnh trán, thuận miệng hỏi: “Sư phụ, tay lái của quả là đùa . Người thi bằng lái khi nào thế?”
“Bằng lái? ”
Huyền Thanh há hốc mồm: “Cái gì??”
May mà đoạn đường về phía tây gặp cảnh sát giao thông, nếu thì kịp lên núi Kỳ Lân đồn cảnh sát một chuyến .
Đàn Linh Âm chống hông, ngẩng đầu quan sát ngọn núi lớn mắt, tầm mắt quét từ trái sang , từ lên .
“Chẳng trách gọi là núi Kỳ Lân, hình dáng bên ngoài đúng là giống một con kỳ lân đang phủ phục thật ”
Cô về phía con đường mòn chân núi: “Đi thôi, chúng lên núi xem ”
Đứng chân núi, thể nào ngắm cảnh của dãy núi.
Huyền Thanh ngó nghiêng xung quanh, thắc mắc: “Ủa? Nói cũng lạ, núi Kỳ Lân khai thác du lịch nhỉ?”
Đàn Linh Âm bước lên những bậc thang đá xanh rêu phong, lâu năm tu sửa: “Điều càng chứng tỏ núi Kỳ Lân vấn đề. Nếu thì các nhà đầu tư thể bỏ qua một địa điểm du lịch tuyệt vời như ”
Huyền Thanh gật gù: “Sư phụ ”
"