“Không, tới thôi. “ Hoắc Cảnh Nghiên vòng tay qua vai cô, liếc mắt về phía gã trai đối diện: “Vừa thấy tỏ tình với em. “
Đàn Linh Âm ho nhẹ một tiếng: “Em cũng ngờ . “
Lúc nãy cô kéo vành mũ thấp, tóc tai thì rối bù như ma xó, thế mà vẫn chạy đến tỏ tình.
Thấy Hoắc Cảnh Nghiên và Đàn Linh Âm mật như , dáng vẻ trai tài gái sắc của họ chọc tức, mặt gã trai đỏ bừng lên.
Gã liền chỉ thẳng Hoắc Cảnh Nghiên, gằn giọng: “Đàn Linh Âm, đây là thằng cha bao nuôi mày chứ gì? Trông giống sinh viên, còn lảng vảng trong ký túc xá nữ. Có tối nào cũng ngủ đây ? “
Ánh mắt Đàn Linh Âm chợt trở nên sắc lạnh, giọng cũng lạnh như băng: “Anh đang năng lảm nhảm cái gì thế? Bị từ chối nên đặt điều vu khống ? “
“Bị tao vạch trần nên cay cú chứ gì? “ Gã trai một cách điên dại, vẻ mặt ngông cuồng chửi rủa: “Đồ mèo mả gà đồng! Mày chỉ là con đĩ ham tiền thôi! “
“Chát! “
“Bốp! Bốp! Bốp! “
Liên tiếp mấy cái bạt tai giáng xuống mặt gã trai. Trịnh Hán tay nhanh đến nỗi những xung quanh còn kịp định thần, huống chi là gã trai .
Bốn cái tát trời giáng khiến gã trai tối tăm mặt mũi, khóe miệng lập tức rớm máu.
Đàn Linh Âm trầm giọng : “Tùy tiện phỉ báng và vị hôn phu của , thư từ luật sư sẽ gửi đến tận tay ngày mai. “
Nói , cô nắm lấy tay Hoắc Cảnh Nghiên: “A Nghiên, chúng thôi. “
Người vây xem ngày một đông, đặc biệt là nhiều nữ sinh đang dán mắt Hoắc Cảnh Nghiên khiến Đàn Linh Âm cũng thấy khó chịu.
Trước khi , Trịnh Hán còn tặng cho gã trai thêm hai cái tát nữa, lạnh lùng buông một câu: “Mày tiêu đời , về mà học cách . “
Gã trai đánh đến choáng váng, khuỵu xuống đất.
Những xung quanh Đàn Linh Âm và Hoắc Cảnh Nghiên vệ sĩ hộ tống rời , bắt đầu xì xào bàn tán.
“Ghê thật, đàn ông lúc nãy mặc bộ vest may đo cao cấp của thương hiệu nước ngoài, là đỉnh cao của giới âu phục nam, Windsor Duke đó! “
“Windsor Duke là gì? Tên một công tước ? “
“Thôi ông, chẳng gì cả, tóm đàn ông đó chắc chắn quyền thế lắm! “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-231.html.]
“Không , Đàn Linh Âm đàn ông đó là vị hôn phu của cô đấy! “
“Chậc chậc, đính hôn cơ , xem Đàn Linh Âm cũng tầm thường. “
“Xì, chẳng là ỷ xinh thôi . Mới năm nhất đính hôn, ai đây dùng cách gì để câu đại gia chứ! “
Cũng những lời gièm pha nhắm Đàn Linh Âm.
một ai thèm đoái hoài đến gã trai vẫn còn bệt đất. Tất cả nhanh chóng giải tán.
Trên đường về, Hoắc Cảnh Nghiên lập tức chỉ thị cho bộ phận pháp chế soạn thảo thư luật sư, yêu cầu gửi đến tay gã trai ngay trong đêm nay.
Đàn Linh Âm nắm tay , nũng: “Em định tắm rửa sạch sẽ mới về nhà, thế mà cái tên trời đánh đó phá đám. “
“Không , về nhà tắm. “ Hoắc Cảnh Nghiên mân mê những ngón tay cô, đôi mắt đen láy lặng lẽ cô.
Thấy cứ chằm chằm, Đàn Linh Âm sờ lên mặt: “Mặt em dính gì ? “
Hoắc Cảnh Nghiên ghé sát gần, nghiêm túc : “Có dính một chút xinh . “
Đàn Linh Âm thể tin nổi, trợn mắt : “Hoắc Cảnh Nghiên, học mấy câu thả thính sến súa ở , còn dám dùng với em ? “
Hoắc Cảnh Nghiên khẽ : “Bị em phát hiện . “
“ mà câu hợp với em lắm. “
Đàn Linh Âm híp mắt: “Anh ý gì? Chê em chứ gì? “
“Em một chút, mà là cực kỳ . “
“Kể cả là bộ dạng quân sự về, vẫn đến nao lòng. Bảo tỏ tình với em. “ Anh kéo tay cô lên, đặt một nụ hôn lên đó.
Đàn Linh Âm vội rụt tay về: “Anh gì thế . “
Cô liếc nhanh qua gương chiếu hậu, thấy Trịnh Hán vẫn đang chăm chú lái xe.
Vành tai cô lặng lẽ nóng lên, ửng một màu hồng phớt.
Hoắc Cảnh Nghiên nhướng mày, hiểu cô vẫn còn ngại ngùng. Lẽ nào mối quan hệ của họ vẫn đủ rõ ràng ?""
"