Đàn Linh Âm ngước lên , đôi mắt hồ ly mờ sương, tựa như mặt hồ thu phẳng lặng.
Trái tim Hoắc Cảnh Nghiên run lên, cả như chìm hẳn đôi mắt .
“Âm Âm . “ Yết hầu chuyển động, cảm giác rạo rực nơi bụng khiến cố nén thôi thúc đè cô xuống. “Đừng như . “
Anh đưa tay lên che mắt cô , cố gắng dịu sự xao động trong cơ thể.
Bàn tay to của gần như che hết khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, chỉ để lộ đôi môi hồng nhuận. Vốn dĩ chỉ màu hồng nhạt, giờ đây trở nên đỏ mọng, còn sưng lên.
Anh lướt đầu lưỡi qua má trong, dường như dư vị ngọt ngào của cô vẫn còn vương vấn nơi đầu lưỡi.
Ánh mắt như hút chặt, Hoắc Cảnh Nghiên cứ mãi đôi môi cô, cách nào dời .
Anh nhắm mắt , bàn tay che thẳng lên mặt cô. “Không , mặt . “
Đàn Linh Âm ngơ ngác gỡ tay . “Vừa em . “
Mắt cô che , chẳng lẽ cô còn thuật xuyên thấu chắc?
Hoắc Cảnh Nghiên chút bất lực, đưa tay ấn đầu cô lòng . “Vậy thì ôm một lát . “
Như sẽ thấy mặt cô nữa.
Hoắc Cảnh Nghiên nhắm mắt, thở dần trở nên định.
Hồi lâu , liếc đồng hồ cổ tay, gần chạng vạng. Cả hai đều ăn trưa, bây giờ nên ăn chút gì đó.
Anh khẽ gọi: “Âm Âm, đến giờ ăn tối . “
Bàn tay vỗ nhẹ lên vai cô, cúi đầu con gái trong lòng.
Chỉ thấy đôi môi hồng của cô khẽ mím , hai mắt nhắm nghiền, thở đều đặn.
“Thế mà ngủ quên . “
Hoắc Cảnh Nghiên khẽ nhếch môi, bất đắc dĩ lắc đầu.
Anh nhẹ nhàng cử động, dậy bế bổng cô lên.
Đàn Linh Âm khẽ nhíu mày, lẩm bẩm: “Đừng động đậy . “
Hoắc Cảnh Nghiên vội im. “Anh động, em ngủ tiếp . “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-192.html.]
Đợi đến khi chân mày cô giãn , mới nhẹ nhàng bước .
Đặt cô lên giường, đắp chăn cẩn thận, Hoắc Cảnh Nghiên xuống mép giường ngắm cô.
Gương mặt say ngủ của cô trông thật hiền lành, ngoan ngoãn.
Ông trời thật sự quá ưu ái , khi để gặp một con gái tuyệt vời nhường ""
""May mà thứ cô để mắt tới chính là vầng tử khí bao quanh . là một sự may mắn trời ban.
.
Đàn Linh Âm chỉ chợp mắt một lát tỉnh giấc vì bụng đói cồn cào.
.
Hoắc Cảnh Nghiên đang bên cạnh lướt điện thoại, thấy cô cựa , vội đặt máy xuống. “Em tỉnh ? “
.
Vừa trông thấy , Đàn Linh Âm bất giác nhớ đến nụ hôn của hai ban nãy.
.
Đã là thứ hai .
.
Không tính cô say rượu cưỡng hôn , thì chủ động hôn cô hai .
.
Cô thể nào xem Hoắc Cảnh Nghiên là bạn bè đơn thuần nữa.
.
Giờ đây, trong lòng cô, thật sự là vị hôn phu của .
.
Hoắc Cảnh Nghiên vươn tay, dịu dàng vuốt vài sợi tóc lòa xòa trán cô, “Dậy ăn cơm nhé? “
"