6.
Từ đó,  ở trong Đạo quán mỗi ngày đều  sách học quẻ, một năm là  thể lập quẻ, ba năm là  thể xem tướng, năm năm bói quẻ  từng sai. Mười năm ,   thể xem Thiên tượng, mở Thiên nhãn.
Sư phụ thấy   thiên phú, liền đưa  về bên cạnh tận tình chỉ dạy. Ta mỗi ngày ôm sách  rời tay,   phiền   trở thành các sư  của .
Hôm nay thì gọi   ngắm bình minh, ngày mai thì gọi   ngắm mây.
"Ối chao, Tiểu Mọt Sách , đừng suốt ngày ôm sách, cẩn thận hỏng mắt đấy!"
Ba  năm lượt, kiểu gì cũng  một hai   lôi .
Đêm đó,  thấy  Thái Âm  Thiên Cẩu gặm nhấm,    Thiên Cơ dần dần  lệnh. Cần  rằng, Thái Âm chủ về Trung Cung Hoàng hậu, Thiên Cẩu chủ về kẻ gian. Còn Thiên Cơ, là Quốc sư.
Ngày hôm , trong Đạo quán  một vị phu nhân trang sức lộng lẫy, tướng mạo uy nghiêm đến,   là nữ quan trong cung. Nàng cầu xin sư phụ xuất sơn, sư phụ  chịu.
Vị lão phu nhân  bật  nức nức: "Sư phụ, Ngài tuy  là  ngoài vòng thế tục, nhưng trong hồng trần vẫn còn vướng bận! Đại tiểu thư chỉ còn  chút huyết mạch là nương nương, Ngài  thể  nàng  lún sâu  vũng bùn ..."
Ta từng  ,  khi xuất gia, sư phụ là Nhị tiểu thư của Bình Nguyên Hầu phủ. Vị nương nương ...  lẽ là Hoàng hậu nương nương?
Ta nghĩ đến Thiên tượng đêm qua, lập tức đẩy cửa xông . "Sư phụ, con  Người  cung!"
Trên gương mặt vốn luôn lạnh lùng của sư phụ cuối cùng cũng xuất hiện một vết nứt. Phía  còn  một đám sư  đang lén lút  trộm cùng , ai nấy đều sợ c.h.ế.t khiếp. Ai ngờ sư phụ   trách mắng .
Người chỉ hỏi: "Đã nghĩ kỹ ?"
Ta điên cuồng gật đầu: "Nghĩ kỹ  ạ!"
Sư phụ liền  với lão phu nhân : "Đây là Hòa Kinh,  tử đắc ý nhất của , ngươi  chăm sóc  cho con bé."
Lão phu nhân  vội vàng dập đầu: "Vâng..."
Ai ngờ sư phụ  bổ sung thêm một câu: "Ra ngoài cũng  ngoan ngoãn, thịt kho tàu, ba ngày chỉ  ăn một  thôi đấy."
Lão phu nhân : "..."
Ta vui sướng dập đầu lạy sư phụ: "Sư phụ yên tâm, đồ nhi  nhớ  ạ!"
7.
Ta   xe ngựa của cung xuống núi.
Lão phu nhân đó tên là Lỗ ma ma quỷ, là nữ quan Phượng Nghi bên cạnh Bùi Hoàng hậu. Bà    từ  xuống , vẻ mặt đầy âu lo.
Ta ,  tuổi còn nhỏ, vóc  cũng nhỏ, các sư     tướng mạo trong trẻo, yêu mị, là mầm họa thủy,   một đôi mắt trong veo. Chỗ nào giống một   thể   việc cơ chứ?
Lỗ ma ma thăm dò hỏi: "Tiểu sư phụ, những năm qua Người  từng xuống núi ?"
Ta ngây ngô  bà : "Chưa từng xuống núi."
Lỗ ma ma thất vọng thấy rõ, nghiến răng,  hỏi : "Cuộc sống trong Đạo quán   ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bao-thu-khong-loai-diet-ca-nha-ay/chuong-3.html.]
Bà  nghĩ rằng, nếu  đày đọa trong Đạo quán,  lẽ  sẽ trưởng thành hơn.
Ta : "Đặc biệt , các sư  đối xử với   , canh giờ cho  ăn thịt kho tàu."
Lỗ ma ma trợn mắt: "Canh giờ?"
Ta bẻ ngón tay: " , sư phụ  ba ngày một , ba ngày  đến, sư   canh giờ đưa đến." Nói xong,  còn ngây ngô  với bà .
Lỗ ma ma gần như  sụp đổ!
Cá Chép Bay Trên Trời Cao
Bà  dứt khoát  thẳng với : "Tiểu sư phụ, chuyến  chúng    hang hổ. Người xem Người kìa, tuổi còn nhỏ như ,   hiểu chuyện. Ta sợ  hại Người."
Ta ngơ ngác  bà : " nếu   , Hoàng hậu nương nương   ?"
Lỗ ma ma bật  vì lo lắng: "Tiểu sư phụ, Tiên sư yêu thương Người như , Người  cầu xin nàng    ? Lão nô, lão nô xin dập đầu lạy Người..."
Bà  ,  cũng sợ hãi mà  theo, ôm lấy bà .
"Ma ma, Người đừng , Người  cố gắng lên, nếu , hài tử của Người sẽ   cứu."
Lỗ ma ma kinh ngạc  .
Ta mắt đẫm lệ chỉ   mắt bà : "Cung Tử Nữ của Người  một mảng hung quang, sát khí bao trùm, chỉ  một tia hi vọng ở cung Điền Trạch. Nếu Người gục ngã, e là sẽ xong đời."
Lỗ ma ma hít một  lạnh: "Người  xem tướng ?"
Ta e thẹn : "Xem tướng, xem tướng  học đấy, sư phụ ,  học mấy chục năm khai mở linh cảm,  dám  là ."
Lòng Lỗ ma ma  chùng xuống.
Ta  rụt rè : "   khai mở Thiên nhãn, sư phụ   vẫn ."
Lỗ ma ma: "..."
Bà   với , bà  là nhũ mẫu của Hoàng hậu,  gả  cung theo Hoàng hậu. Nhi tử của bà  ở ngoài cung, là Thủ lĩnh Đội Ám vệ của nương nương,   bắt .
Hoàng hậu thì lo cho bản  còn  xong.
"Cũng   ,  thể nương nương đột nhiên  khỏe,  việc luôn như  kiềm chế ..."
Ta nghiêng đầu  bà : "Hèn chi, ở  núi  thấy Thiên Cẩu ăn mặt trăng."
Thế là Lỗ ma ma lập tức lấy  tinh thần, hừng hực khí thế.
8.
Đã thử qua tài năng của , nhưng Lỗ ma ma vẫn  yên tâm.
Bà  hỏi   nhớ Tạ gia ,   lúc lên núi tuổi còn nhỏ,  nhớ rõ lắm.
Lỗ ma ma gật đầu,   cũng : "Hai nữ nhi của Tạ gia  chết,   nuôi nữ nhi cũng như nuôi Cổ, chính là  chọn  những   thể tranh đấu."