Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2235: Đại Thù Đã Báo, Song Hỷ Lâm Môn
    Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:07:37
    Lượt xem: 2 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một đôi tay từ phía ôm lấy nàng, thật dịu dàng, thật ấm áp.
Tiểu Mộng đầu , vùi lòng Tư Mã U Nguyệt, nức nở.
“Đều qua , còn chúng mà!” Tư Mã U Nguyệt nhẹ nhàng vỗ vai nàng, trấn an.
Nàng cái cảm giác tự trách khi nhân vì mà c.h.ế.t, cũng cảm giác lấy thù hận động lực để bước tiếp, càng hiểu rõ cảm giác trống rỗng, mất mát vì vui sướng khi báo thù. Những điều nàng đều trải qua, cho nên càng thấu hiểu hơn bất kỳ linh thú nào khác.
Thấy Tiểu Mộng , các linh thú khác liền trừng mắt lạnh lùng đám hiếu kỳ, những đó lập tức điều mà rời . Chỉ một Ma tộc còn trẻ, khi chút do dự.
“Đi thôi!” Người bên cạnh thúc giục .
Hắn Tư Mã U Nguyệt, hét về phía nàng: “Vương phi, chừng nào và Vương thành ?!”
Tư Mã U Nguyệt ngẩn , đồng bạn lôi mất.
Lần , ánh mắt đám linh thú Tư Mã U Nguyệt đều đổi, vẻ lạnh lùng ban nãy biến mất, chỉ còn sự dò hỏi.
Vu Lăng Vũ còn nợ bọn họ một hôn lễ long trọng! Lúc hai lén lút thành , bây giờ chuyện xong, nên tổ chức hôn lễ ?
Tư Mã U Nguyệt để ý cái của khác, nhưng thấy đám linh thú nhà đều mang ánh mắt , ngay cả Tiểu Mộng cũng nín , đôi mắt ướt đẫm nàng, nàng nhịn giật giật khóe miệng, : “Chuyện liên quan đến cả Nhân giới, Ma giới và Quỷ giới, thu xếp dễ dàng.”
“Không , dù chúng bây giờ cũng chuyện gì .” Thiên Âm u u .
“Ta xem Lăng Vũ tỉnh .”
“Chúng cũng , nếu tỉnh, lúc thể nhắc luôn chuyện .”
Tư Mã U Nguyệt: “...”
Tuy rằng đám linh thú như chút hổ, nhưng bọn chúng cũng là vì phân tán sự chú ý của Tiểu Mộng, để nàng chuyện khác mà bận tâm, nên nàng cũng gì, mang theo chúng nó trở về.
Vu Lăng Vũ vẫn tỉnh, nàng gỡ kết giới, kiểm tra tình hình của .
“Nguyệt Nguyệt, Lăng Vũ ca ca thương nặng như , khi nào mới tỉnh đây?” Tiểu Thất quan hệ thiết nhất với Vu Lăng Vũ, thấy im lìm chút sinh khí giường, tâm trạng đùa giỡn cũng phai nhạt .
“Huynh ngủ như , là cơ thể đang tự chữa trị, cần quá lo lắng.” Tư Mã U Nguyệt , nhưng đáy mắt cũng chung nỗi lo.
Nàng ít khi thấy thương, đặc biệt là thương đến hôn mê bất tỉnh, tuy thể tỉnh , nhưng đáy lòng vẫn tránh khỏi lo lắng.
“Mẫu !”
“Mẫu !”
Hai giọng non nớt từ bên ngoài truyền đến, trong thoáng chốc, Tư Mã U Nguyệt còn tưởng nhầm.
“Rầm ——”
Một bóng dáng nhỏ bé vấp ngưỡng cửa, ngã sõng soài mặt đất.
Vu Khải Diệu Vu Tiểu Đao ngã đất, vội đưa tay đỡ . Vu Tiểu Đao bò dậy, nháo, quen thói phủi phủi bụi , đó chạy như bay đến sà lòng Tư Mã U Nguyệt.
“Mẫu , chúng con nhớ lắm!” Vu Tiểu Đao là “chúng con”, chứ “con”.
Tư Mã U Nguyệt lúc mới dám chắc, thật sự nàng nhầm, mà là hai bảo bối nhỏ của nàng xuất hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2235-dai-thu-da-bao-song-hy-lam-mon.html.]
Tư Mã U Nguyệt vội bế Vu Tiểu Đao lên, hôn lên má con bé, : “Sao các con tới đây?”
“Là Minh thúc thúc cho đưa chúng con về.” Vu Khải Diệu đến bên cạnh Tư Mã U Nguyệt, dáng vẻ non nớt mà vô cùng trầm , hệt như một ông cụ non.
Hắn đến bên cạnh Tư Mã U Nguyệt, cũng đòi nàng bế như . Bất quá Tư Mã U Nguyệt vẫn xổm xuống, dùng một tay ôm lên, hôn lên má một cái, : “Tiểu Diệu Diệu, nhớ mẫu ?”
Khuôn mặt nhỏ của Vu Khải Diệu đỏ lên, giọng nhỏ hơn lúc nãy ít: “Có ạ.”
“Mẫu cũng nhớ các con!” Tư Mã U Nguyệt ngoài cửa, thấy ai, chắc là đưa đến nơi liền .
Có thể bày trò phô trương như cho nàng, ngoài Minh còn thể là ai? Vậy mà còn bảo hai tiểu gia hỏa là phái đưa tới.
“Mẫu , mẫu , cái quấn như cái bánh chưng là ai ?” Vu Tiểu Đao chỉ Vu Lăng Vũ giường hỏi.
Người quấn như cái bánh chưng...
Không Vu Lăng Vũ con gái hình dung như ròng nữa.
Tư Mã U Nguyệt đặt hai tiểu gia hỏa xuống, dắt chúng đến bên giường, : “Đây là cha của các con, mới đ.á.n.h với một kẻ xa, hiện tại thương nghiêm trọng. Chờ cha tỉnh thấy hai con tới, nhất định sẽ vui.”
“Đây là cha ạ? Ai đ.á.n.h cha thương? Chúng kêu Minh thúc thúc xử lý !” Vu Tiểu Đao hậm hực .
Vu Lăng Vũ bốn năm đến thăm bọn họ, lúc đó chúng còn nhỏ, tự nhiên là nhớ, nhưng Minh ngày thường cũng lấy hình ảnh của Vu Lăng Vũ cho chúng xem, cho nên trong trí nhớ của chúng, luôn uy phong lẫm liệt, ngờ sẽ thương nặng đến .
Vu Khải Diệu cũng mang vẻ mặt lạnh như băng, khí thế toát , ngay cả Tư Mã U Nguyệt cũng nhướng mày. Nàng sờ đầu hai đứa nhỏ, : “Kẻ cha các con g.i.ế.c . Cha các con lợi hại ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vu Tiểu Đao ghé mép giường, vươn tay nhỏ chọc chọc lớp băng vải của Vu Lăng Vũ, Tư Mã U Nguyệt , liền gật đầu lia lịa, : “Cha và nương đều lợi hại!”
Tư Mã U Nguyệt , tiểu gia hỏa khen cũng kéo cả nàng .
“Nương, khi nào cha mới tỉnh?” Vu Khải Diệu bộ dạng của Vu Lăng Vũ, đôi mày nhỏ nhíu chặt .
“Khoảng nửa ngày nữa chắc là sẽ tỉnh.”
“Vậy chúng ở đây canh cha nhé? Như cha tỉnh là thể thấy chúng .” Vu Tiểu Đao đầu xin ý kiến Tư Mã U Nguyệt.
“Được. chúng nhỏ thôi, ồn đến cha.” Hai đứa nhỏ ngoan như , trong lòng nàng thật sự vui.
Khi Hoa Địch và một loạt tướng quân đến thăm Vu Lăng Vũ, cảnh tượng họ thấy chính là ba con đang ở bên giường, thì thầm chuyện.
Trong cung điện đột nhiên xuất hiện hai tiểu oa nhi, đây là chuyện gì?
Mọi đều về phía Hồng Uyên, Hồng Uyên ánh mắt thâm trầm, lắc đầu, tỏ vẻ cũng . Bất quá bọn họ đều canh ở bên ngoài, nữa.
Lúc , Vu Lăng Vũ giường tỉnh , Vu Tiểu Đao mắt sắc, lập tức thấy, liền nhoài tới mặt , : “Cha, tỉnh ?”
Vu Lăng Vũ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn giống hệt , chỉ trong nháy mắt liền phản ứng , cũng mặc kệ vết thương , duỗi tay kéo một cái, liền ôm Vu Tiểu Đao lên sấp , khanh khách : “Tiểu Đao đến thăm cha ?”
“Con và đều tới!” Trong trí nhớ của Vu Tiểu Đao dường như một ấn tượng như , sấp bụng cha, nước miếng còn chảy cả áo .
Tư Mã U Nguyệt bước tới ôm Vu Tiểu Đao lên, : “Chàng còn đang thương đó!”
“Vết thương sắp lành .” Vu Lăng Vũ dậy, gỡ băng vải xuống, vết thương quả thật trông đỡ hơn nhiều.
