Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2176: Tới khu mỏ

Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:01:08
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ ngờ Tư Mã U Nguyệt đồng ý nhanh như , còn tưởng rằng sẽ tốn ít nước bọt. Dù nơi sắp đến cũng là một nơi nguy hiểm như .

 

Tư Mã U Nguyệt đồng ý , một là vì xem thể giúp Ngũ Linh Chí Tôn giải trừ mối họa trong lòng , hai là vì năm đó ở khu mỏ thái cổ, nàng cũng phát hiện đạo sức mạnh đó.

 

Lúc đó nàng nghĩ, khi thực lực, nhất định xem thử.

 

“Nếu quyết định, khi nào ngươi qua đó xem?” Ngũ Linh Chí Tôn hỏi.

 

Tư Mã U Nguyệt còn kịp , Hạ Trường Thiên mở miệng : “Tình huống của các vị cũng xuất hiện lâu , vội nhất thời. Chờ khi đại hội kết thúc hẵng !”

 

Hạ Trường Thiên vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện nàng quan sát cuộc thi.

 

“Tiếp theo là thi đấu của công hội luyện đan sư đúng ? Vậy xem xong thi đấu luyện đan sư sẽ .” Tư Mã U Nguyệt , “Các vị dời đại bản doanh đến đây ngay khi kết thúc, khẳng định là bắt đầu hành động ngay trong thời gian diễn đại hội. Chuyện lớn như , chắc chắn chính thức thông báo thiên hạ, đến lúc đó còn vài nghi thức long trọng. Con tham gia cũng , chỉ cần các vị ý kiến là .”

 

“Vậy thì con vẫn nên sớm một chút . mà con nhất định quan sát thi đấu luyện đan sư. Ừm, con cứ khi thi đấu luyện đan sư kết thúc.” Hạ Trường Thiên .

 

Tư Mã U Nguyệt ngay ông sẽ trả lời như . Nàng Ngũ Linh Chí Tôn, Ngũ Linh Chí Tôn gật đầu, mấy ngày thì ông vẫn chờ .

 

“Vậy Tiểu Hi…”

 

“Tiểu Hi nhiều năm như gặp ngươi, cứ để nó ở bên cạnh ngươi .” Ngũ Linh Chí Tôn thản nhiên .

 

Tư Mã U Nguyệt: “…”

 

Người cha tâm lớn thật! Không sợ nàng bắt cóc con trai ông bán ?!

 

Nàng nghĩ , cũng thẳng như , nhưng chỉ đổi ánh mắt khinh bỉ của Ngũ Linh Chí Tôn: “Ngươi cái IQ đó .”

 

Tư Mã U Nguyệt một nữa: “…”

 

Ném một câu như xong, bọn họ liền rời , để nàng cạn lời, cùng với Tiểu Hi đang reo hò nhảy nhót.

 

Có thể ở cùng nàng, đúng là chuyện khiến vui vẻ quá mà!

 

Tư Mã U Nguyệt mang tháp linh hồn, chạy tới chơi đùa cùng Tiểu Hống. Tốc độ khiến nàng vô cùng hoài nghi, rốt cuộc vui vì với nàng, là vì đám thú thú của nàng.

 

Tháp linh hồn khôi phục dáng vẻ , tòa lầu phá hủy xây dựng . Hơn nữa tòa lầu đó còn giống đến chín phần so với tòa lầu cũ, xem hai tên đối với kiến trúc ở đây ấn tượng vẫn còn sâu sắc.

 

Có điều, hai tên bây giờ mỗi đứa nóc một tòa lầu, khí thế ngút trời, đây là đ.á.n.h ?

 

“Hai ngươi mà còn đ.á.n.h nữa, thì đến chỗ nào mà đánh.” Tư Mã U Nguyệt bọn họ, : “Nếu , thì để Tiểu Linh Tử lột sạch quần áo các ngươi.”

 

Lời uy h.i.ế.p của nàng chút tác dụng, ít nhất cả hai đều thu liễm thở của .

 

Cuối cùng, Tiểu Hắc xoay bay .

 

Tiểu Tử hướng về bóng lưng của Tiểu Hắc trợn trắng mắt, đó ánh sáng tím lóe lên, hóa thành bộ dạng mèo con Tiểu Tử, ưu nhã bước mái hiên, vẻ đây cao cao tại thượng.

 

Tư Mã U Nguyệt bóng lưng Tiểu Hắc, khẽ thở dài, bay về phía rời .

 

Nàng đuổi theo một quãng xa, mới tìm thấy một đỉnh núi ngày thường qua .

 

Hắn đỉnh núi, dãy núi trập trùng bao la, sương khói lượn lờ núi, khiến thấy rõ phong cảnh xa xa.

 

Cũng giống như sự mơ màng trong mắt .

 

Hắn cảm nhận Tư Mã U Nguyệt đến gần, nhưng vẫn gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2176-toi-khu-mo.html.]

 

Nói thật, tâm trạng của khi đối mặt với Tư Mã U Nguyệt bây giờ chút phức tạp, thậm chí còn đối mặt với nàng như thế nào.

 

“Tiểu…” Tư Mã U Nguyệt gọi là Tiểu Hắc, nhưng bây giờ cảm thấy cái tên thật sự xứng với , cho nên lời đến bên miệng dừng.

 

Không khí nhất thời trở nên lúng túng.

 

“Không .” Tiểu Hắc thản nhiên .

 

“Khụ khụ, lời lúc của , ngươi suy nghĩ một chút ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

“Suy nghĩ cái gì? Suy nghĩ từ tới, về ?” Tiểu Hắc , “Ta thích suy nghĩ mấy chuyện vô dụng đó.”

 

Hắn từ tới? Tử khí và lệ khí trong trời đất nuôi dưỡng . Đi về ? Hắn ngay cả lý do tồn tại cũng , thì thể ?

 

Tư Mã U Nguyệt cảm nhận nỗi bi thương toát từ , bất giác chút đau lòng. Nàng vẫn thích con ch.ó Tiểu Hắc ngây thơ, ngốc nghếch hơn.

 

“Ngươi nữa ?” Tiểu Hắc liếc nàng một cái, đáy mắt chút tổn thương.

 

“Ta cần ngươi. Chúng một nhà mà.” Tư Mã U Nguyệt , “Ta chỉ cảm thấy, lúc khế ước, ngươi đang phong ấn, khi đó ngươi căn bản hiểu những chuyện . Bây giờ ngươi giải trừ phong ấn, hiểu rõ thứ, tự nhiên là tôn trọng ý kiến của ngươi.”

 

“Vậy cần, cứ như .” Tiểu Hắc .

 

Tuy thời gian phong ấn ngốc ngáo, nhưng thể cảm nhận Tư Mã U Nguyệt đối xử thật lòng với , cũng bản vô hình trung chấp nhận nàng. Nếu , đại kiếp nạn, Tiểu Tử chìm hôn mê, nàng trọng thương, bản giải trừ phong ấn, ý thức còn m.ô.n.g lung, đang lúc điên cuồng g.i.ế.c chóc khắp nơi, nàng chỉ cần yếu ớt gọi một tiếng tên , bộ lệ khí trong cơ thể khống chế .

 

Tư Mã U Nguyệt thấy chuyện nhàn nhạt, thở vươn tay cũng lạnh lùng, đột nhiên nhớ con ch.ó đen to lớn của . Chỉ tiếc, đều thể gặp nữa.

 

“Ngươi… thật cần cảm thấy ngượng ngùng.” Tư Mã U Nguyệt đến bên cạnh , khuôn mặt nghiêng của , : “Bất kể là ngươi của đây, là ngươi của hiện tại, ngươi đều là nhà của bọn . Mọi sẽ nhanh quen với ngươi của hiện tại thôi.”

 

Tiểu Hắc gật đầu, gì.

 

“Ngươi tự nghĩ cho cái tên nào ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi , thấy Tiểu Hắc nghi hoặc, nàng giải thích: “Tiểu Hắc là ngươi lúc phong ấn, bây giờ ngươi còn phong ấn nữa, tự nhiên nên đổi một cái tên khác.”

 

Thật , cũng là vì nàng thật sự thể liên kết mắt với con ch.ó Tiểu Hắc ngây ngô một, hơn nữa, Tiểu Hắc cũng sẽ mãi là con ch.ó Tiểu Hắc đó, .

 

Tiểu Hắc suy nghĩ một lát, nhẹ nhàng thốt một chữ: “Vô.”

 

Tư Mã U Nguyệt thấy cái tên , thật sự chút cạn lời. Ai đời Minh thú tự đặt cho cái tên như ?

 

Vô, là ý trong trời đất như ? Hay là hai bàn tay trắng, vướng bận?

 

Tư Mã UNGuyệt khẽ thở dài, : “Nếu ngươi gọi tên , cứ gọi là Vô .”

 

Lúc Tiểu Thất chạy tới, Thanh Y đang bế quan ở một nơi xa gần đây.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Ủa? Đây là Tiểu Hắc ?” Tiểu Thất đ.á.n.h giá Vô từ xuống , : “Quả nhiên thở khác so với con ch.ó ngốc ngày đó!”

 

“Vô.”

 

“Cái gì vô?”

 

“Tên của , Vô.” Tiểu Hắc… , Vô nghiêm túc .

 

Tiểu Thất nghiêng đầu nghĩ nghĩ, gật đầu: “Thôi , ngươi cứ gọi là Vô . Vô, chúng chơi !”

 

Nói xong, nó cũng thèm quan tâm từ chối , lôi kéo chạy , giống như đây vẫn thường .

 

 

Loading...