Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2154: Cuộc hội ngộ bất ngờ
    Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:00:46
    Lượt xem: 5 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi nhất trí đồng ý, Tư Mã U Nguyệt dù một phản đối cũng tác dụng. Chuyện cứ thế quyết định.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Người của Tư Mã gia tin sắp tổ chức tiệc sinh nhật cho Tư Mã U Nguyệt, ai nấy đều hưng phấn. Mấy ngày nay, cũng tộc nhân hào hứng bàn luận về chuyện .
Không chỉ , nàng còn coi như bệnh nhân, cái , cái đụng, bắt buộc nghỉ ngơi cho thật . Họ còn cho gọi mấy y sư đến kiểm tra sức khỏe cho nàng.
Tư Mã U Nguyệt cạn lời, bản nàng chính là y sư, còn cần khác đến kiểm tra cho ?
“Thầy t.h.u.ố.c tự chữa bệnh cho . Hơn nữa, nếu con chuyện gì giấu chúng , chúng .”
Chỉ một câu chặn hết lý do của nàng.
Nàng với họ thế nào đây, rằng vầng sáng trắng ôn dưỡng thể và linh hồn của nàng , bản nàng cảm thấy gì bất , thể khỏe mạnh, ăn gì cũng thấy ngon?
Nàng họ cũng tin, nhưng khiến họ lo lắng, vì thế nàng đành chấp nhận buồn chán trong sân nhà như một kẻ nửa tàn phế.
Nàng kê chiếc ghế bập bênh hoa viên nhỏ, bàn nhỏ đặt đầy trái cây và đồ ăn vặt. Vừa tiễn đám Tư Mã Nhất Vân , giờ nàng một buồn chán đung đưa ghế phơi nắng.
An Lôi đang thu dọn bên cạnh nàng.
Ánh nắng dịu nhẹ, chiếu lên khiến cảm thấy thật ấm áp.
“An Lôi, cho ngươi , vẫn là ánh nắng ở Nhân giới phơi là thoải mái nhất!” Tư Mã U Nguyệt cảm thán.
“Tiểu thư cứ luôn Quỷ giới u ám xám xịt, đáng tiếc từng thấy qua.” An Lôi , “ cũng cảm thấy, ở Nhân giới vẫn là thoải mái nhất.”
An Lôi vẫn luôn ở trong tháp linh hồn, vì nhiều thời gian rảnh nên nàng ngược học ít thứ.
“Đã để ngươi chịu thiệt thòi .” Tư Mã U Nguyệt áy náy .
“Đi theo tiểu thư thể chịu thiệt thòi chứ. Chỉ là chẳng giúp gì cho tiểu thư cả.” An Lôi cảm thấy gặp Tư Mã U Nguyệt, thể thoát khỏi Đông Lai gia, thật sự là phúc đức từ kiếp .
“A ——” Tư Mã U Nguyệt đột nhiên nhớ điều gì, vội vàng lấy cánh cửa nhỏ của Mặc Liên Tiểu Giới , rót linh lực , mở lối bước .
Nàng bước , bên trong đều cảm nhận , họ lập tức về phía nàng.
“Dì Hương!” Tư Mã U Nguyệt đến nơi ở của những Phượng tộc, áy náy : “Thật xin , để nhốt ở đây lâu như .”
Cũng may thời gian ở đây giống hệt bên ngoài, cũng chỉ mới qua hơn 100 năm. Nếu mà chênh lệch thời gian như tháp linh hồn thì mới phiền phức thật.
“Tiểu thư!” Phượng Hương và thấy Tư Mã U Nguyệt, cũng vô cùng kích động. “Tiểu thư, xảy chuyện gì ?”
“Chuyện …… thì dài lắm. chuyện đều qua .” Tư Mã U Nguyệt , “Mọi cùng ngoài , của Phượng tộc liên lạc với , chắc hẳn đang lo lắng!”
“Được.”
Đã ở đây hơn 100 năm, bây giờ thể ngoài, cũng nên liên lạc với gia tộc một phen.
Tư Mã U Nguyệt đưa Phượng tộc ngoài. Sau khi thực lực hiện tại của Tư Mã gia, bọn họ đều cáo từ trở về.
Tư Mã U Nguyệt tiễn Phượng tộc , về ghế bập bênh buồn chán.
“An Lôi, ngươi xem, chúng lén trốn ngoài chơi thì thế nào?” Nàng hỏi.
“Tiểu thư, khuyên vẫn nên từ bỏ ý định đó . Với tâm trạng của tộc nhân hiện giờ, lỡ mà phát hiện thấy, e là họ sẽ phát điên mất!” An Lôi nghĩ đến mức độ cưng chiều của tộc nhân đối với nàng hiện tại, đành bất đắc dĩ lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2154-cuoc-hoi-ngo-bat-ngo.html.]
Có lẽ vì nàng cống hiến quá lớn cho Tư Mã gia, ngủ say quá lâu, luôn cảm thấy chuyện nàng tỉnh quá hư ảo, cứ như thể chỉ sợ chớp mắt một cái nàng sẽ biến mất, cho nên ai nấy đều vô cùng khẩn trương.
Tư Mã U Nguyệt nghĩ bộ dạng căng thẳng quá mức của , bất đắc dĩ thở dài.
Thôi , vẫn là ngoan ngoãn ở yên trong nhà thì hơn.
“An Lôi, ngươi tin là tiểu thư nhà ngươi thể cực kỳ khỏe mạnh ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Tiểu thư, tin cũng quan trọng, quan trọng là tộc nhân tin!” An Lôi vẻ mặt ngoài của Tư Mã U Nguyệt, : “Tiểu thư, gặp những bạn đó, nhưng chẳng bao lâu nữa họ sẽ lượt tới thôi.”
Bình thường nàng là yên , bộ dạng chẳng qua là vì gặp bạn bè mà thôi.
“Hơn nữa, tiểu thư, bên ngoài tỉnh đều vô cùng kích động, mà ngoài bây giờ, tuyệt đối sẽ vây xem như khỉ.” An Lôi tiếp.
“Haizz, hy vọng ai đó ở gần một chút, thể đến tìm sớm một chút.” Tư Mã U Nguyệt trúng tim đen nhưng cũng thấy ngượng.
“Ngươi cái nữ nhân thối , cuối cùng cũng chịu tỉnh !” Một giọng quen thuộc truyền đến từ ngoài sân, ngay đó, bóng hình rực lửa của Tư Nguyệt bay vút , lập tức bổ nhào lên Tư Mã U Nguyệt.
“Cứ thế mà nhào lòng , chịu nổi !” Tư Mã U Nguyệt la lên.
“Đồ vô nhà ngươi, còn tưởng ngươi sẽ tỉnh nữa chứ!” Tư Nguyệt dậy khỏi nàng, nhưng rời mà đưa hai tay bóp cổ nàng, sức lắc.
“Ngươi định thỏa mãn nguyện vọng tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t đấy ?” Tư Mã U Nguyệt lè lưỡi kêu lên.
“Được , Tư Nguyệt.” Giọng Mạc Tam truyền đến từ phía , còn vươn tay kéo Tư Nguyệt .
Tư Nguyệt lúc mới buông nàng , chọc một ngón tay lên trán nàng, : “Hừ! Tha cho ngươi đó!”
Tư Mã U Nguyệt thấy Mạc Tam, chút kích động, chút bất ngờ.
Nàng ngờ rằng đầu tiên gặp khi trở về là hai họ, điều bất ngờ hơn là, trong từng cử chỉ của hai dường như...
“Hai các ngươi ở bên !” Nàng khẳng định.
“Ngươi ngủ hơn 100 năm, ngủ hỏng não luôn ?” Tư Nguyệt nhận lấy chiếc ghế An Lôi mang tới, xuống bên cạnh Tư Mã U Nguyệt, gác hai chân lên ghế bập bênh của nàng.
“Mắt tinh như lửa, ngươi thoát !” Tư Mã U Nguyệt , “ mà khá lắm, còn tưởng tảng đá thối Mạc Tam sẽ ai sưởi ấm nổi chứ!”
Nàng trêu chọc Mạc Tam, đây là đầu tiên nàng thấy Mạc Tam bộ dạng tự nhiên như .
“Ngươi lúc đó sai, đây thật sự là một quá trình gian khổ. Cũng may ý chí của đủ kiên định, mới sưởi ấm trái tim tảng đá .” Tư Nguyệt , “Để kể tỉ mỉ cho ngươi.”
“Được!” Nếu bây giờ, Mạc Tam chắc nổi điên mất! “ , hai các ngươi tới nhanh ?”
“Vừa đang ở gần đây. Nhận tin của ngươi là bọn tới liền. Ngươi chuyện với , nào, là ngươi nhớ ?” Tư Nguyệt tự luyến.
“Ngươi cứ mơ !” Tư Mã U Nguyệt thẳng dậy, “Ta gọi ngươi tới là hỏi chuyện của Mộ Tư.”
“Mộ Tư? Hắn là đồ của ngươi, hỏi ?”
“Mộ Tư bắt .” Tư Mã U Nguyệt , “Ta và các lão tổ tông phân tích một chút, cảm thấy khả năng là vì phận của nó. Cho nên hỏi ngươi xem, các ngươi gì về thế của nó ?”
“Không .” Tư Nguyệt lắc đầu, “Mộ Tư là do cha nó mang từ bên ngoài về, nhưng nay ông từng là mang về từ . Cha nó tính tình tương đối quái gở, bình thường cũng chuyện với ngoài. Nếu tra, e là khó.”
