Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2150: Tiểu Hắc Giải Phong Ấn
    Cập nhật lúc: 2025-10-31 01:00:42
    Lượt xem: 6 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh tượng mắt khiến kinh hãi, bọn họ bao giờ , một ngày sẽ chứng kiến tình huống như .
Có thậm chí còn dùng Ảnh Thạch ghi cảnh , lưu truyền ngoài. Về , nhiều từng nghiên cứu xem thứ nước đó rốt cuộc là nước gì, mà thể khiến lôi kiếp đó kết thúc.
Vào thời điểm đạo kiếp lôi đó giáng xuống, Thiên Đạo cảm nhận thở của nước Sông Hỗn Độn, cuối cùng cũng thừa nhận Quỷ Vương. Hơn nữa Vân Hồn cũng cố ý nương tay, nên kiếp vân nhanh chóng tan biến.
Kiếp vân tan, lực lượng trói buộc cũng biến mất. Vu Lăng Vũ trực tiếp thuấn di đến bên cạnh Tư Mã U Nguyệt. ôm lấy nàng, còn kịp cứu chữa, một luồng sức mạnh đ.á.n.h bay ngoài.
Hắn ôm chặt Tư Mã U Nguyệt, tự gánh chịu bộ lực lượng, chờ định , đầu liền thấy một màn sương đen kịt.
Có định xuyên qua sương đen để đỡ Quỷ Vương, bước , liền phát tiếng hét t.h.ả.m thiết.
“Gào ——”
Trong sương đen truyền một tiếng gầm nhẹ, khiến sởn tóc gáy. Tiếp theo, nó bắt đầu di chuyển chậm chạp, hễ tiếp xúc với ai, liền thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết của đó.
“Kia, đó là thứ gì?” Mọi hoảng sợ lùi . Càng , càng sợ hãi.
Người khác , nhưng Vu Lăng Vũ thì . Màn sương đen chính là Tiểu Hắc khi giải trừ phong ấn, mà nó còn đang bay về phía hai họ.
Tình trạng của Tư Mã U Nguyệt hiện giờ vô cùng nguy cấp, mà lúc Tiểu Tử cũng vì hấp thu quá nhiều kiếp lôi mà rơi hôn mê, căn bản thể áp chế nó.
Nếu Tiểu Hắc phản phệ ngay lúc , hậu quả dám tưởng tượng!
“Gào ——”
Tiểu Hắc gầm nhẹ, mang theo phẫn nộ và thù hận mãnh liệt. Tất cả đều thể cảm nhận , giờ phút nó đối với Tư Mã U Nguyệt là mang theo sát ý.
Ngay lúc Minh định tay, Tư Mã U Nguyệt như cảm ứng gì đó, trong cơn hôn mê khẽ gọi: “Tiểu Hắc, ngoan.”
Thân thể Tiểu Hắc khựng , như đang đấu tranh nội tâm, cuối cùng sương đen từ từ thu , hóa thành hình dạng của Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc kéo lê thể đầy thương tích, từ từ đến bên cạnh Tư Mã U Nguyệt, vươn móng vuốt chạm nàng, xuyên qua cơ thể sắp tan biến của nàng.
“Gâu ——”
Nó yếu ớt kêu một tiếng, đó cũng ngất .
…
Tư Mã U Nguyệt hôn mê bao lâu, khi ý thức từ từ hồi phục, nàng nhớ chuyện xảy ở Đế Đô.
Nàng thế mà c.h.ế.t? Lại nhặt về một mạng?
Không ông ngoại thế nào.
Nàng cố gắng mở mắt , cảm thấy mí mắt nặng trĩu, căn bản mở nổi.
Nàng thả thần thức ngoài, đang ở , cảnh tượng mắt cho kinh ngạc.
Nàng thấy gì? Đó là thể của ở Nhân Giới? Qua bao nhiêu năm như , thế mà vẫn còn bảo quản đến thế!
Ủa? Sao cơ thể nàng còn ánh sáng trắng mờ nhạt? Ánh sáng trắng đó hình như quen quen. Nàng cẩn thận nghĩ , đó chẳng là lúc nàng nhận truyền thừa của gia tộc Tư Mã, luồng sáng trắng chạy cơ thể ?
Luồng sáng trắng đó khi cơ thể nàng liền biến mất tăm, ngờ nó đang âm thầm nuôi dưỡng thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2150-tieu-hac-giai-phong-an.html.]
Lúc , cửa mật thất mở , Mộ Tư từ bên ngoài bước . Bao nhiêu năm gặp, trưởng thành.
Tư Mã U Nguyệt gọi , nhưng thể phát âm thanh.
“Sư phụ, khi nào mới thể tỉnh ?” Mộ Tư Tư Mã U Nguyệt, hốc mắt ửng hồng, “Sư phụ, chỉ cần tỉnh , con cần gì hết. Con sẽ ngoan ngoãn. Con kích phát thể chất, bây giờ lợi hại, những gì dạy con đều học xong cả . Người mau tỉnh kiểm tra bài tập của con , ?”
Tư Mã U Nguyệt mở miệng trả lời, nhưng phát tiếng nào.
lúc , cửa mật thất mở nữa, tiến là một trùm áo choàng đen. Tư Mã U Nguyệt thấy chiếc áo choàng đó, liền nhớ tới đám hắc y nhân ngày xưa.
Là bọn họ? Không bọn họ là của Thánh Quân Các ? Lần ở Thánh Quân Các vạch trần bọn họ, chẳng lẽ Công hội Liên minh và đại lục giải quyết đám ?
Đám đến đây gì? Chẳng lẽ là đến g.i.ế.c , báo thù cho chuyện đó?
mà, nọ dường như hứng thú gì với nàng, mà lao thẳng về phía Mộ Tư.
Mộ Tư sai, thực lực của bây giờ mạnh, chiêu thức là thể thấy. Đối phương dường như điều kiêng dè, rõ ràng dùng hết lực, nên hai bên đ.á.n.h trong mật thất chút giằng co.
Sau đó, đối phương chút mất kiên nhẫn, giọng khàn khàn : “Ngươi mà còn ả xảy chuyện, thì cứ việc phản kháng.”
Động tác của Mộ Tư khựng , đối phương nhân cơ hội khống chế, đưa khỏi mật thất.
Tư Mã U Nguyệt hét lên, cứu Mộ Tư, nhưng thể gì, ngược một nữa chìm bóng tối.
Không qua bao lâu, ý thức của nàng nữa hồi phục. Lần nàng thử cử động, cuối cùng cũng cảm thấy thể động đậy.
Từ từ mở mắt , đôi mắt chút quen, chớp hai cái mới dễ chịu hơn. Vài giây , nàng mở to mắt, bức tường đá đỉnh đầu.
Đây là mật thất nàng thấy lúc ? Sao nàng ở đây?
Trong lòng dâng lên niềm vui sướng, đó nàng sờ soạn khắp , véo véo.
Thân thể, thể, thật sự là thể của nàng!
Nàng từ bệ đá dậy, quan sát cảnh xung quanh, đúng là mật thất lúc thấy sai! Nàng nhảy xuống, chân chạm đất, là cảm giác chân thật!
Thật sự là thể của nàng, nàng trở về thể của , nàng trở Nhân Giới!
Tuy là chuyện gì xảy , nhưng giờ phút nàng vô cùng kích động. Vẫn là cảm giác nàng thấy an tâm!
“Không ông ngoại thế nào, vượt qua đại kiếp nạn .” Nàng thử cảm ứng linh hồn ấn ký của Quỷ Vương, phát hiện nó vẫn yên trong thức hải, ngài cũng .
Nàng cử động cơ thể, lâu quá động đậy, cơ thể dường như chút cứng đờ.
“Ta trở thể, Lăng Vũ cũng về ?” Nàng thử liên lạc với , nhưng bên phản ứng.
“Thôi, nếu ở Ma Giới hoặc Quỷ Giới, thì liên lạc . Ra ngoài tìm hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nàng đến cửa mật thất, cánh cửa đá nặng nề chặn đường . Nàng nhớ lúc Mộ Tư bọn họ rời ấn vách tường một cái, liền học theo họ tìm nút bấm đó, dùng sức ấn một cái, cửa liền từ từ mở .
Tư Mã U Nguyệt nhận đây là hậu sơn của nhà Tư Mã, là nơi lão tổ tông Tư Mã Khanh bế quan tu luyện. Xem , thật sự trở về.
Nàng rõ ràng đang ở Quỷ Giới, về Nhân Giới, còn dung hợp với thể như thế nào. Hy vọng nhà Tư Mã thể giải đáp thắc mắc cho nàng.
Người canh giữ bên ngoài thấy Tư Mã U Nguyệt từ bên trong , đầu tiên là sững sờ, đó kích động la lên: “Tiểu tiểu thư tỉnh ! Mau, mau thông báo cho tộc nhân, Tiểu tiểu thư tỉnh ! Tiểu tiểu thư tỉnh !”
