Nghe tin , Tư Mã U Nguyệt ngược  bớt lo lắng. “Nếu là  của Quỷ Cơ, bà  sẽ  hành động lộ liễu như .” Nàng phân tích. Bà  luôn hành động lén lút, đặc biệt là khi Phục Hy  liên quan đến Thần Long Lệnh. “Vậy là ai bắt Phục Hy?”
 
“Tóm    vì Thần Long Lệnh,” U Nguyệt . “Vậy chỉ  thể là vì bản  nó. Mà nó  phản kháng chút nào, chứng tỏ  bắt  là  nó quen .” “Chẳng lẽ là  từ thượng giới đến?” “Rất  thể.” Nàng thả  nhiều ong trinh sát  tìm kiếm tung tích Phục Hy.
 
Lúc , Phục Hy đang vô cùng buồn bực và tức giận  bên bờ ao, mặc kệ hai lão giả áo đen và áo trắng đang  chuyện cách đó  xa. Hai lão giả  trông giống hệt .
 
Thương lượng xong, họ tiến  gần: “Tiểu Hy tử, ngươi  giận cũng   đổi  quyết định của bọn  .” “Ta   ,   ở đây,  về! Các  tự về !” “Nhóc con vô lương tâm! Vì ngươi mà bọn  lặn lội đường xa, khổ cực  bao, tìm  ngươi  mà ngươi  về?” Lão giả áo trắng (Bạch y) chọc  đầu Phục Hy. “Ta  bảo các  đến !”
 
“Ngươi tưởng bọn   đến ? Nếu   Đại sư phụ, Nhị sư phụ, Tam sư phụ ngươi yêu cầu…” Bạch y chọc mạnh hơn. “Vậy các  về ,   tìm   là !” Phục Hy . “Sao các  nhận     !”
 
Hắn vốn  vui khi gặp  Tứ sư phụ và Ngũ sư phụ, nhưng   họ đến đón  về là  xị mặt ngay. Hắn  chịu , thế là  họ bắt  luôn giữa đường. Sau một hồi ăn vạ, họ mới tạm dừng  ở đây để "thuyết phục" . Đã mấy ngày  mà  thấy U Nguyệt  tìm, Phục Hy  thấy tủi .
 
“Nhóc con nhà ngươi  biến   thì cũng chỉ  cái dạng  thôi,” Bạch y sư phụ hừ . “Tư Mã U Nguyệt đó  lắm ?” Lão giả áo đen (Hắc y) hỏi. “ , nàng   ,  cứu mạng , còn giúp  rèn luyện  thể. Biết  nhiều  nhòm ngó  nên luôn bảo vệ .”
 
“Nhóc con c.h.ế.t tiệt! Bọn  bảo vệ ngươi bao nhiêu năm   thấy ngươi cảm kích?” Bạch y sư phụ tức điên. “Nếu nàng   như ngươi ,  ngươi  mấy ngày  mà nàng   đến tìm? Là  quan tâm ngươi,  là còn  phát hiện ngươi biến mất?” Hắc y sư phụ  trúng tim đen.
 
“Không   ! Nàng  gần đây  bận! Nàng  mà phát hiện , nhất định sẽ  tìm !” Phục Hy vội vàng bênh vực. “Đừng  nghĩ     quá thế,” Bạch y sư phụ  tin.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2065-hai-vi-su-phu-tim-den.html.]
Phục Hy lắc đầu: “Sư phụ  tiếp xúc nên  , nàng  thật sự khác biệt.” Hai vị sư phụ ngạc nhiên, nhóc con  xưa nay chỉ  phá phách,    bênh vực  khác như ?
 
“Dù nàng  , cũng chỉ là  của thế giới .” Hắc y sư phụ . “Nàng   thể lên thượng giới, ngươi cũng  thể ở đây cả đời. Ở  thêm mấy ngày thì  ý nghĩa gì?” Sớm muộn cũng  chia ly.
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Không, nàng  sẽ lên đó!” Phục Hy khẳng định. “Nàng  là Thiếu chủ Cửu U tộc,  là  ký khế ước với Chu Tước. Kiểu gì nàng  cũng sẽ đến Thần giới.”
 
Hai vị sư phụ sửng sốt. Cửu U tộc tuyệt duyên với lôi điện, mà nàng  mang thuộc tính lôi?  là chuyện lạ. “ dù , cũng   lâu  nàng mới lên . Ngươi  thể chờ nàng mấy trăm, mấy ngàn năm chứ? Mà ngươi lấy  phận gì để chờ nàng?”
 
Phục Hy nghẹn lời, tâm trạng chùng xuống.  , bên cạnh nàng    khác,  gì còn chỗ cho . Hai vị sư phụ  ,  vẻ nhóc con   động lòng ,  mang nó  e là  khó.
 
“Ngươi định cướp nàng  về ?” Hắc y sư phụ hỏi. Phục Hy lắc đầu. Hơn hai mươi năm qua,   chứng kiến tình cảm của nàng và Vu Lăng Vũ, cũng hiểu tính cách nàng. Dù  cưỡng ép mang  , cũng  mang  trái tim và linh hồn nàng. Mà như  thì còn ý nghĩa gì?
 
“Xem  ngươi hết hy vọng .” Bạch y sư phụ vỗ vai Phục Hy đầy thông cảm, nhưng mặt  lộ rõ vẻ hả hê. “Dù ,  vẫn  ở .” Phục Hy kiên quyết.
 
“Biết nàng sẽ đến Thần giới, cũng  tình hình  đó   lắm.” Hắc y sư phụ phân tích. “Chuyện Tứ Đại Thần Thú năm đó... Chờ nàng lên, sẽ gặp bao nhiêu nguy hiểm? Ngươi ở đây theo nàng thật  chẳng giúp  gì,  bằng về thượng giới, nâng cao thực lực. Như    nàng lên, ngươi còn  thể bảo vệ nàng.”
 
“Ngươi ở đây thì   gì? Chính    thực lực, nàng lên  ngươi đến bảo vệ nàng cũng  nổi.” Bạch y sư phụ chọc trúng chỗ đau của . “Hơn nữa, nếu để bọn    ngươi    sức mạnh Thần Long, chúng sẽ  tha cho ngươi . Ở thượng giới bọn  còn bảo vệ  ngươi, ở đây thì ? Ngươi  mang nguy hiểm đến cho nàng ? Nếu để bọn chúng  sự tồn tại của Chu Tước, hậu quả ngươi nghĩ đến ?”