Trái tim Tư Mã U Nguyệt như  kim châm, nàng dựa   , lắc đầu : “Sẽ ,   em sẽ   chuyện như  để  đau lòng nữa.”
 
“Nếu em nuốt lời,  sẽ…” Vu Lăng Vũ    gì tiếp theo.
 
“Chàng sẽ  gì?” Tư Mã U Nguyệt ngẩng đầu  , “Có  sẽ  để ý đến em nữa,  cần em nữa ?”
 
“Ta nỡ ?” Vu Lăng Vũ xoa đầu nàng, “Không để ý đến em,  cần em, điều nào   thể chịu đựng . Ta chỉ hận chính , nếu lúc đó  ở bên cạnh em, em  đến nỗi sẽ… Rõ ràng   thể em   nguy hiểm, nhưng vẫn để em ở  Nhân giới,   thể tha thứ cho chính .”
 
“Chuyện   trách !” Tư Mã U Nguyệt  cho  tự trách, “Chàng  thực lực của em, chỉ cần em  dùng sức mạnh tín ngưỡng, vẫn  thể khống chế . Chàng cũng   em sẽ dùng sức mạnh tín ngưỡng,  .   đến,  khi thần thức chìm  bóng tối, em dường như thấy  thể   tự bạo nổ thành từng mảnh.  lão tổ tông ,  thể em là do   cứu sống mới giữ  ký ức. Sau khi em mất  ý thức  xảy  chuyện gì?”
 
Vu Lăng Vũ vốn   nhớ  cảnh tượng lúc đó, mỗi  hồi tưởng đều là một  lăng trì trái tim .  bây giờ là nàng hỏi,   thể  .
 
“Khi bọn  đến, em quả thực chỉ còn  những mảnh vụn. Ta  dùng nghịch chuyển thời gian, đưa thời gian trở   khi em nổ tung, tái tạo   thể em.  linh hồn của em lập tức rời , cho nên  thể tuy  nguyên, nhưng vẫn chỉ là một t.h.i t.h.ể   sự sống.” Vu Lăng Vũ  đến đây, cơ thể  kìm  mà run rẩy.
 
Tư Mã U Nguyệt ôm lấy , hôn lên má , trấn an: “Lăng Vũ, em ở đây, đó đều là quá khứ ! Nếu   , thì đừng nhớ  nữa.”
 
Vu Lăng Vũ xoa tay nàng, : “Chuyện   quả thực  dọa  sợ.” Hắn dừng một chút, tiếp tục: “Sau đó, Ngân Lâm đưa Phượng chủ đến, là bà   dùng chí bảo để đổi  mạng sống cho em.”
 
“Phượng cô cô… bà …   nợ Phượng cô cô một  nữa.” Tư Mã U Nguyệt lẩm bẩm, “Vậy ông nội và     tin của  ?”
 
“Biết. Vì lúc đó chúng   đưa  thể em đến Tư Mã gia.”
 
“Vậy họ    sợ lắm ?”
 
“ là  sợ.   Ngân Lâm  với họ rằng chỉ cần nuôi dưỡng   thể em, sẽ  ngày em trở về, họ mới đỡ hơn. Còn về d.ư.ợ.c liệu để nuôi dưỡng em, đều  các nhân sĩ từ khắp nơi đưa đến Tư Mã gia. Có thể , Tư Mã gia bây giờ danh tiếng còn hơn cả những thế lực nhất lưu!”
 
“Vậy Phong Nhi và     ?”
 
“Biết . Người của Đệ Nhất Cốc nếu   mấy vị cốc chủ ngăn ,  lẽ đều  đến Tư Mã gia để canh giữ  thể cho em. Phong Nhi và    buồn, nhưng cũng còn . Thay đổi lớn nhất là Li Nhi. Vì chuyện  cũng xem như là do nàng  bắt gây , nên nàng  tự trách,  nếu nàng mạnh hơn sẽ  xảy  những chuyện . Tin tức cuối cùng  nhận  là nàng  rời khỏi Đệ Nhất Cốc,   ngoài rèn luyện.” Vu Lăng Vũ từ từ kể  chuyện ở Nhân giới.
 
Tư Mã U Nguyệt  thể tưởng tượng  phản ứng của  . Nghe chuyện của Tây Môn Li, nàng thở dài, : “Li Nhi từ nhỏ tâm tư  nhạy cảm, chuyện  e là sẽ đả kích nàng  lớn.”
 
“Chuyện đó, đối với ai cũng là một đả kích lớn.” Vu Lăng Vũ  chút cảm xúc.
 
“Vậy còn !” Tư Mã U Nguyệt ngẩng đầu  , “Chàng   đến  Quỷ giới? Đừng lừa em,   em mà.”
 
Những lời  chuẩn  sẵn của Vu Lăng Vũ   nuốt ngược . Hắn bất đắc dĩ , : “Thực  cũng   gì, chỉ là dùng bí pháp, rút linh hồn  khỏi cơ thể. Cũng gần giống như của em, chỉ là    chịu khổ như em thôi.”
 
Khóe mắt Tư Mã U Nguyệt đỏ hoe, tuy nàng   bí pháp   là gì, nhưng cũng  thể tưởng tượng , đây chắc chắn là chuyện  tổn hại đến cơ thể, quá trình  lẽ còn  đau đớn, cũng      ảnh hưởng gì đến  . Mà   vì  mà đến đây như .
 
Vu Lăng Vũ thấy bộ dạng  của nàng, đau lòng  thôi, vội vàng an ủi: “Thực  thật sự   gì, một lát là xong thôi.”
 
Tư Mã U Nguyệt mắt đỏ hoe,  ngừng lắc đầu. Nàng  tin lời  , chắc chắn  khó chịu,  khó chịu.
 
“Lăng Vũ, cảm ơn    nhiều như  vì em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1866-thoi-gian-cua-hai-nguoi-phan-hai.html.]
 
“Đồ ngốc, giữa chúng  còn  gì cảm ơn. Em nếu thật sự  cảm ơn , thì đừng nghĩ mãi về chuyện quá khứ nữa, vui vẻ lên một chút. Em như , lòng  cũng tan nát mất!”   còn   vẻ nghiêm túc dùng tay sờ n.g.ự.c .
 
“Phụt—    Tây Thi,  gì  bộ dạng Tây Thi ôm ngực.” Tư Mã U Nguyệt  chọc , tâm trạng tự trách cũng dịu   ít.
 
Vu Lăng Vũ ghé môi  gần, “U U,  vẫn thích xem em  hơn.”
 
Nói xong,  hôn lên đôi môi kiều diễm của nàng…
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hoàn và Hắc Ảnh  quanh thủy cung  mười mấy vòng, khi trở về chính điện vẫn  kết giới bao quanh.
 
“Tiểu thư cũng thật là, chúng    quanh thủy cung  thưởng thức mười mấy , kiến cũng đạp c.h.ế.t   bao nhiêu con, mà nàng vẫn  .” Hắc Ảnh chọc chọc kết giới, oán giận.
 
“Trong cung điện  nước  kiến ?”
 
“Ta đây   là ví dụ !” Hắc Ảnh bất mãn liếc Hoàn một cái, tên  luôn phá đám . “Chúng   ở ngoài  chờ mãi ?”
 
“Yên tâm ,  bao lâu nữa họ sẽ  thôi.” Hoàn khẳng định.
 
“Sao ngươi ?”
 
“Vì Vương sắp đến.”
 
“Vương sắp đến? Sao ngươi  !”
 
“Vương vẫn luôn chú ý đến chuyện của tiểu thư, bây giờ nàng sắp    bắt cóc  , ông  đương nhiên sẽ đến.” Hoàn giải thích.
 
“Ngươi  Vương vẫn luôn chú ý chuyện ở đây?” Hắc Ảnh ngơ ngác.
 
“Không sai, cho nên chuyện ngươi  cung điện của Vương là nhà tranh nhỏ,  lẽ ông  cũng  .” Hoàn  xong, đồng tình   một cái.
 
Dám  cung điện của Vương là nhà tranh nhỏ, ngươi cứ chờ về canh giữ hai gian nhà tranh nhỏ đó !
 
“Sao ngươi   cho   sớm hơn!” Hắc Ảnh sắp , oán trách  .
 
“Ngươi cũng   hỏi .” biểu cảm hờ hững của Hoàn khiến Hắc Ảnh   đ.ấ.m  hai quyền.
 
Đáng tiếc,  vô    đ.ấ.m , ý nghĩ  của  cũng chỉ  thể là ý nghĩ.
 
Nghĩ đến kết cục  thể xảy  của ,  kêu gào trong lòng, vạn  đừng để Vương ! Hắn   về canh giữ hai gian nhà tranh nhỏ đó  hu hu…
 
Một lát , quả nhiên như lời Hoàn , kết giới bao phủ  chính điện  gỡ bỏ. Điều  cho thấy,  bên trong  đồng ý cho họ .
 
,  khi thấy Tư Mã U Nguyệt,  kịp họ mở miệng, trong  gian   dị động. Tiếp theo mở  một cánh cửa, Minh từ bên trong bước .  khí áp   thấp đến mức nước sông cũng sắp  đông cứng.