Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 169: Linh thú bạo động

Cập nhật lúc: 2025-09-06 16:11:08
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một đàn ông trung niên từ bên ngoài bước , Bạch Vân Kỳ như thấy cứu tinh, liền gọi: “Dượng, mau đến tiểu dì a!”

Uông Lỗi liếc trong phòng, thấy thê tử của bắt đầu lên cơn, liền buông tay với Bạch Vân Kỳ, : “Ngươi tính tình của tiểu dì ngươi mà, hôm nay ngươi cho nàng ôm, nàng sẽ bỏ qua .”

“Tiểu dì ——” Bạch Vân Kỳ bất đắc dĩ trừng mắt Tôn Lệ Lệ, thấy nàng một phen lao tới, liền nhắm chặt hai mắt.

“Tiểu Kỳ Kỳ, hu hu hu, ngươi bây giờ còn lớn nữa, đáng yêu như xưa, ai, ôm cảm giác cũng đúng nữa !” Ôm xong Bạch Vân Kỳ, Tôn Lệ Lệ chán ghét đẩy , ngay đó một phát tát đầu , quát: “Hay cho cái thằng nhóc con , dãy núi Tác Phỉ Á mà cũng cho một tiếng, a, gan to ?”

“Tiểu dì, con lo lắng ?” Bạch Vân Kỳ bất đắc dĩ Tôn Lệ Lệ, ghé sát tai nàng nhỏ giọng : “Tiểu dì, ở đây còn nhiều bạn bè như , cũng chừa cho con chút mặt mũi a!”

Lúc , dượng của mới đến giải vây, tiến lên nắm lấy tay Tôn Lệ Lệ kéo về phía chủ vị xuống, : “Lệ Lệ, nhiều như ở đây, nàng cũng nên thích hợp một chút.”

“Hừ hừ, tha cho ngươi.” Tôn Lệ Lệ ngượng ngùng một chút xuống bên cạnh Uông Lỗi, đó mới với Tư Mã U Nguyệt bọn họ: “Các ngươi là bạn của Tiểu Kỳ Kỳ ?”

Lần đầu tiên thấy nàng “Tiểu Kỳ Kỳ”, Tư Mã U Nguyệt bọn họ nhịn , bây giờ thấy, vẫn thấy buồn .

“Tiểu dì, họ là những bạn con quen ở dãy núi Tác Phỉ Á, đây là U Nguyệt, Tử Kỳ, Mập Mạp, Âu Dương Phi, Bắc Cung Đường.” Bạch Vân Kỳ đối với cách gọi của Tôn Lệ Lệ miễn dịch, lượt giới thiệu Tư Mã U Nguyệt bọn họ cho nàng.

“Quen ở dãy núi Tác Phỉ Á?” Tôn Lệ Lệ liếc họ một cái, “Không ngờ các ngươi tuổi còn trẻ dám đến dãy núi Tác Phỉ Á, thật là hùng xuất thiếu niên!”

“Phu nhân quá khen.” Ngụy Tử Kỳ đại diện .

“Tiểu dì, họ còn là ân nhân cứu mạng của con nữa đấy!” Bạch Vân Kỳ .

“Ân nhân cứu mạng?”

!” Bạch Vân Kỳ , “Lúc chúng ở trong núi gặp Tần Ngũ, mang theo g.i.ế.c chúng , chính là họ cứu con.”

“Tần Ngũ dám dẫn g.i.ế.c ngươi?” Tôn Lệ Lệ , lửa giận lập tức bùng lên, dậy một phát đập bàn, “Cái đám Cuồng Ngạo dong binh đoàn thật là ngày càng gan to, đầu sẽ cho tỷ phu, để tỷ phu dẫn diệt bọn chúng!”

“Nàng xuống .” Uông Lỗi kéo nàng một cái, để nàng xuống, đó Bạch Vân Kỳ : “Ngươi kể sự việc một cách tỉ mỉ .”

“Vâng.”

Bạch Vân Kỳ kể chuyện ngày hôm đó một nữa. Biết thương, sắc mặt của Tôn Lệ Lệ mới lên một chút. Nghe là Tư Mã U Nguyệt g.i.ế.c Tần Ngũ, cả hai đều chút kinh ngạc.

“Đa tạ các ngươi cứu Tiểu Kỳ Kỳ.” Tôn Lệ Lệ với Tư Mã U Nguyệt.

“Phu nhân cần khách khí.” Tư Mã U Nguyệt mỉm đáp.

“Dượng, con đến còn một chuyện cần giúp đỡ.” Bạch Vân Kỳ .

“Tìm giúp đỡ? Chuyện gì?” Uông Lỗi Bạch Vân Kỳ, tên đây bao giờ tìm giúp đỡ.

“Khụ khụ, là thế , U Nguyệt bọn họ là từ Đông Thần quốc , cho nên ở Tam Thủy thành một cái giấy tờ chứng minh phận.” Bạch Vân Kỳ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-169-linh-thu-bao-dong.html.]

“Từ Đông Thần quốc tới?” Tôn Lệ Lệ và Uông Lỗi trong mắt đều lóe lên một tia kinh ngạc.

.” Bạch Vân Kỳ , “Dượng, cái giấy tờ chứng minh phận thể giúp chúng con a!”

Uông Lỗi : “Có thể thì thể, nhưng giấy tờ chứng minh phận cần hai ngày thời gian, hơn nữa tìm một nơi để đăng ký.”

Cái gọi là đăng ký, thật cũng gần giống như đăng ký hộ khẩu ở kiếp , đăng ký ở Tam Thủy thành, tức là ngươi là của Tam Thủy thành.

“Cái còn cần tìm nơi nào , cứ trực tiếp đăng ký trong phủ của chúng .” Tôn Lệ Lệ dứt khoát , “ việc quả thực cần hai ngày thời gian, là các ngươi cứ ở phủ Thành chủ hai ngày ?”

“Được. Lý thúc, chúng cứ chờ hai ngày hãy ?” Bạch Vân Kỳ Lý Khuê.

Lý Khuê từ lúc đến giờ vẫn gì, lúc mới gật đầu, : “Mọi mới từ Tác Phỉ Á về, ở đây nghỉ ngơi một chút cũng . Hơn nữa nếu cần, chúng còn thể giúp một tay.”

, suýt chút nữa quên mất chính sự.” Bạch Vân Kỳ vỗ trán, , “Dượng, lúc chúng con ngoài, khế ước thú của U Nguyệt nó phát hiện linh thú trong núi Tác Phỉ Á đều tương đối hung bạo, còn nhiều linh thú ở trung vây đang di chuyển ngoài, dường như còn tổ chức, cho nên chúng con nghĩ thể là điềm báo của thú triều.”

“Linh thú đang bạo động?” Uông Lỗi nhíu mày, “ thú triều mới qua hơn nửa năm, đến thú triều tiếp theo còn hơn hai năm nữa, thể xuất hiện bạo động lúc ?”

“Chúng con cũng chắc chắn đây là chuyện nội bộ của linh thú, là sẽ hình thành thú triều. Chúng con tình hình liền lập tức chạy đến, nghĩ là báo cho các một tiếng .” Bạch Vân Kỳ .

Uông Lỗi và Tôn Lệ Lệ liếc , đều thấy sự ngưng trọng trong mắt đối phương. Hắn dậy chắp tay với , : “Chuyện quan trọng, sắp xếp điều tra một chút, nếu sự việc là thật, đến lúc đó xin thể tay giúp đỡ. Ta ngay bây giờ, Lệ Lệ, nàng tiếp đãi . Cáo từ.”

Mọi đều dậy theo ngoài, đó mới vị trí.

Tôn Lệ Lệ dường như cũng lo lắng, khí thế cũng bất giác mạnh lên, thể thấy tin tức về linh thú bạo động khiến họ đều lo lắng.

“Tiểu dì, cũng đừng lo lắng, chừng những linh thú đó chỉ là đang náo loạn một chút trong núi Tác Phỉ Á thôi!” Bạch Vân Kỳ thấy Tôn Lệ Lệ lo lắng, liền an ủi.

“Nếu thật sự như thì .” Tôn Lệ Lệ thở dài, : “Nếu , chuyện sẽ phiền phức.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Phiền phức thế nào?” Khúc béo lên tiếng hỏi.

Trong ý thức của họ, linh thú đến thì đánh trả là , vẫn thể hiểu họ đang lo lắng điều gì.

Lý Khuê ở một bên mở miệng : “Các ngươi thể từng thấy qua thú triều, mỗi thú triều đều sẽ tập hợp hàng vạn linh thú, là những binh lính gác thành thể chống đỡ . Mỗi thú triều, Uông thành chủ đều sẽ phái mời một lượng lớn Linh Sư đến trợ trận.”

“Nếu thật sự nhiều linh thú như , đây chắc chắn là một chuyện nguy hiểm a!” Khúc béo kinh ngạc Lý Khuê, “Những Linh Sư đó chịu đến ?”

“Họ đương nhiên chịu!” Bạch Vân Kỳ , “Mỗi phủ Thành chủ đều sẽ trả cho những Linh Sư đó thù lao hậu hĩnh, dù những Linh Sư đó , vì thù lao cũng sẽ chịu.”

Giọng điệu của Bạch Vân Kỳ lắm, thể thấy thích những Linh Sư chỉ vì thù lao mới đến trợ trận.

“Cũng là như .” Tôn Lệ Lệ , “Cũng ít Linh Sư là ôm lòng giúp chúng chống đỡ thú triều mà đến.”

Nói đến đây nàng dừng một chút, mấy Tư Mã U Nguyệt, : “Nếu thật sự là thú triều, mong rằng mấy vị thể ở tương trợ.”

Loading...