BÁO CÁO TIỂU PHU NHÂN, THIẾU SOÁI CÓ ĐỌC TÂM THUẬT - Chương 94: Bản cô nương đây còn chẳng thèm để vào mắt nữa là?

Cập nhật lúc: 2025-08-13 09:45:36
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau bữa ăn, Thẩm Khanh Khanh kéo Như Ý đến bên cạnh Cố Cửu : “Để giới thiệu cho hai một chút, Như Ý, đây là Cửu nhi, là chị em mới của chúng đấy! Khoảng thời gian con ở đây đều là Cửu nhi chăm sóc và bảo vệ đấy!”

“Cửu nhi, đây là Như Ý, vì đây thương Vệ Hạo cứu, nên vẫn luôn ở trong Vệ gia, nếu thì Vệ Hạo cơ hội dụ dỗ Như Ý của chúng chứ!”

Như Ý vội vàng nắm tay Cố Cửu : “Chị Cửu nhi! Chị vất vả ! Tiểu thư đôi khi khó chiều! Lại nhiều ý tưởng kỳ quái! Trên chỉ chút võ mèo cào! May mà chị ở bên cạnh tiểu thư!”

Cố Cửu quen với sự nhiệt tình của Như Ý, nhẹ nhàng đẩy Như Ý : “Đó là việc nên ! vốn là thị nữ mà Thiếu soái chỉ định cho tiểu phu nhân!”

Thẩm Khanh Khanh vỗ vỗ tay Như Ý và Cố Cửu : “Như Ý, Cửu nhi câu nệ! Cửu nhi, con hiểu! Trong lòng con và Như Ý đều là chị em của , thị nữ!”

“Nếu Cửu nhi cũng lương duyên của , cũng sẽ chuẩn sẵn hồi môn của Cửu nhi, tiễn Cửu nhi xuất giá!”

Chu Kỳ một bên xong kích động tiến lên chuyện! Vệ Hạo và Cố Bắc Diệp chặn đường kín mít! Cậu thiếu điều nhảy dựng lên vẫy tay để Thẩm Khanh Khanh thấy!

Như Ý cũng thấy Chu Kỳ đang cố gắng hết sức thể hiện ở phía nhưng dám lên tiếng! nhận ám hiệu của tiểu thư, nên giả vờ thấy mà thôi!

Suốt cả quá trình chỉ Cố Cửu là lưng với Chu Kỳ! Cho nên cô gì cả!

“Cảm ơn tiểu phu nhân coi là hạ nhân! Cũng cảm ơn Như Ý , chúc hạnh phúc như ý!”

Thẩm Khanh Khanh : “Được ! Hôm nay trời cũng tối ! Nghe Cửu Nguyệt huyện chợ đêm, ba chị em chúng ngoài dạo một chút ! Ngày mai thăm dì La ! Tổng thể tay !”

Ba nhất trí, Thẩm Khanh Khanh chào Cố Bắc Diệp, Vệ Hạo và Chu Kỳ, dẫn Như Ý và Cố Cửu ngoài, Cố Bắc Diệp ba lệnh khách sạn!

Cố Bắc Diệp, Vệ Hạo và Chu Kỳ ba mắt! Định ai về phòng nấy, coi như mắt thấy tâm phiền…

Cố Bắc Diệp khi đuổi hai , nhảy từ cửa sổ , men theo chợ đêm tìm Thẩm Khanh Khanh!

Vệ Hạo và Chu Kỳ khi phát hiện động thái của Cố Bắc Diệp thì cũng theo, cả hai đều nghĩ bụng, dù cũng Cố Bắc Diệp ở đó, nếu phát hiện thì cứ khai là xong!

…………

Thẩm Khanh Khanh dẫn Như Ý và Cố Cửu dạo chợ đêm, ăn vặt mua sắm, họ vui vẻ gì sánh bằng…

Đang lúc hào hứng, đột nhiên một trận hỗn loạn thu hút sự chú ý của ba ! Thẩm Khanh Khanh, Như Ý và Cố Cửu tới, chen qua đám đông và đến cửa Di Hồng Viện, nơi cuộc hỗn loạn đang diễn !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bao-cao-tieu-phu-nhan-thieu-soai-co-doc-tam-thuat/chuong-94-ban-co-nuong-day-con-chang-them-de-vao-mat-nua-la.html.]

Lưu Thái Quyên tức giận chống nạnh, chỉ tay phụ nữ mặc bộ sườn xám hoa văn tối màu quyến rũ : “Chuộc ! Tần Dung, cô nghĩ thật đấy! nuôi cô từ năm mười hai tuổi! Dạy dỗ cô cầm kỳ thư họa đều tinh thông! Lão nương tiêu tốn bao nhiêu đồng bạc lên cô chứ! Khó khăn lắm mới nuôi cô đến mười bảy tuổi!”

“Tuổi chớm nở! Có thể tiếp khách ! Vậy mà cô chuộc ! Được! Hôm nay chúng sẽ tính toán sổ sách ! Người !”

Lưu Thái Quyên gọi xong, bốn gã đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen từ trong Di Hồng Viện lưng bà bước , vây quanh Tần Dung!

Tần Dung bình tĩnh chỉnh nếp nhăn vạt sườn xám, thẳng , đưa tay vuốt mấy sợi tóc lòa xòa bên tai: “Bà chủ Lưu! Bà xem bà kìa! Vội vàng cái gì chứ? Bà tin , mấy con tôm tép trướng bà đây, cô nương còn chẳng thèm để mắt!”

Lưu Thái Quyên bước lên mấy bước, giơ tay tát Tần Dung một cái: “Được lắm! Cánh cứng ! Dám đối đầu trực tiếp với ! Nuôi cô vất vả bao nhiêu năm, mà cô phủi đ.í.t bỏ ! Để mấy năm đồng bạc của lão nương đổ sông đổ biển! cho cô Tần Dung, cô đừng hòng!”

Tần Dung mỉa: “Nuôi một trận? Đừng cao thượng thế! Nuôi chẳng để bà kiếm tiền ? Nói cho bà Lưu Thái Quyên! Người chuộc đây, bà đắc tội nổi !”

“Khuyên bà nên điều một chút! Ngoan ngoãn để ! Sau thể vì bà từng chăm sóc một thời gian mà thương hại bà! Ban ơn cho bà! Cho bà chút tiền tiêu vặt! Nếu thì! E rằng bà c.h.ế.t thế nào cũng !”

Lưu Thái Quyên tức đến mức giơ tay định đánh Tần Dung thêm nữa, nhưng Tần Dung đưa tay chặn : “Lưu Thái Quyên Lưu Thái Quyên! Bà nghĩ dễ bắt nạt thế ? Đứng yên chống trả! Để bà đánh!”

Nói Tần Dung tiến gần Lưu Thái Quyên mấy bước, cố ý nhỏ đủ cho những xung quanh thấy: “Đừng voi đòi tiên! Người đây bà chọc ! Coi chừng ông khiến bà c.h.ế.t chỗ chôn! Không ngại tiết lộ cho bà một chút!”

“Người đây họ Tăng, sống ở trại Cửu Nguyệt Sơn!”

Lưu Thái Quyên hoảng hốt lùi mấy bước: “Cô… cô… cô … quen … ông !”

Tần Dung tủm tỉm đưa tay vỗ vỗ má Lưu Thái Quyên : “Bà chủ Lưu! Thế nào ạ! Bây giờ thể chứ!”

Lưu Thái Quyên bất lực vẫy vẫy tay: “Các ngươi xuống ! Tần Dung! Cô thể !”

Tần Dung mỉa: “Biết điều sớm thế chẳng hơn ! Lục Liễu! Dọn đồ ! Chúng !”

Lục Liễu vui vẻ đáp: “Vâng ạ! Cô nương!” Rồi vội vội vàng vàng chạy lên phòng tầng hai của Di Hồng Viện!

Những xem vây quanh cửa Di Hồng Viện thấy thì cũng chẳng còn gì thú vị nữa! Chẳng mấy chốc cũng đều tản hết!

Lưu Thái Quyên liếc Tần Dung một cái bước Di Hồng Viện! Tần Dung đợi một lúc ở ngoài cửa! Lục Liễu mang theo hai túi hành lý lớn !

Tần Dung vui vẻ dẫn Lục Liễu xa…

Mấy Thẩm Khanh Khanh vốn định đuổi theo xem thử! Kết quả là đuổi hai dặm đường thì thấy bóng dáng Tần Dung nữa…

Loading...