BÁO CÁO TIỂU PHU NHÂN, THIẾU SOÁI CÓ ĐỌC TÂM THUẬT - Chương 68: Bạn không nhìn nhầm! Tôi không viết sai! Toàn là thỏi vàng! (1/2)

Cập nhật lúc: 2025-08-13 09:37:48
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Hùng khi suy nghĩ kỹ trong đầu, giả bộ cao thâm khó lường giơ tay vẫy về phía khu mộ táng :

“Từ đây mà ! nãy đại khái bố cục ở đây ! Chúng từ đây đột phá ! Sẽ nhanh chóng tìm thấy mộ địa của dị tính vương thôi!”

Nói đoạn! Anh dẫn đầu về phía trung tâm khu mộ, Cát Nhị và Lưu Đại theo !

“Thấy ! Đã bảo đại ca lòng đầy tự tin mà!”

! Đại ca tuyệt đối là cao nhân thế ngoại!”

Ba về phía trung tâm khu mộ táng...

Khi Cố Bắc Diệp và Thẩm Khanh Khanh bước cánh cửa đá lớn của lăng mộ ngầm! Thẩm Khanh Khanh nắm tay Cố Bắc Diệp dùng thuật xuyên tường tiến cung điện mộ táng lòng đất, nơi đây là cung điện thì quả ngoa!

Vừa là một hành lang dài, vách đá hai bên hành lang khảm những viên minh châu to hơn cả đầu !

Những viên minh châu còn lớn hơn cả viên Thẩm Khanh Khanh trộm từ Thẩm Chính, bây giờ Thẩm Khanh Khanh tin rằng vị dị tính vương khi còn sống thật sự giàu đến mức phú khả địch quốc!

Càng về phía càng rộng rãi, khi bước đại điện, nền đất đại điện đặt vô chiếc thùng gỗ lớn, bao nhiêu thùng gỗ, nhưng ước chừng cũng vài nghìn đến vạn chiếc thùng gỗ!

Cố Bắc Diệp tiến lên lật mấy chiếc thùng gỗ, bên trong là thỏi vàng, đúng ! Bạn nhầm! sai! Toàn là thỏi vàng!

Cố Bắc Diệp tin vận may, tiếp tục mở thùng gỗ, một mở tới hơn một trăm thùng gỗ, nhưng ngoại lệ, bên trong đều là thỏi vàng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bao-cao-tieu-phu-nhan-thieu-soai-co-doc-tam-thuat/chuong-68-ban-khong-nhin-nham-toi-khong-viet-sai-toan-la-thoi-vang-12.html.]

【Phát tài ! Phát tài ! Phát tài ! Thỏi vàng! Thỏi vàng! Nhiều thỏi vàng thế , bà đây sắp phú khả địch quốc ! Hahaha!】

【Mấy tên nhóc của nước Anh Đào! Các đợi đấy! Đợi bà nội của các dùng tiền đập cho nước Anh Đào các phá sản ! Ha ha ha ha ha ha...】

Thẩm Khanh Khanh kích động giơ tay vẫy một cái, bộ những chiếc thùng trong đại điện lập tức biến mất! Chỉ còn đại điện minh châu chiếu sáng!

【Chết tiệt! Dạ minh châu tường còn hơn cả nhà Thẩm Chính! Không lấy thì phí! Ai mà chê tiền nhiều chứ? Dù chỉ một chút do dự! Cũng là bất kính với tiền bạc!】

Thẩm Khanh Khanh thu cả minh châu ! Tuy lượng nhiều bằng thỏi vàng! từ hành lang đến đại điện cũng vài trăm viên ! Không lấy thì phí quá!

Cố Bắc Diệp bản chất ham tiền của cô và kịp thời ngăn : “Khanh Khanh, em đừng vội thu gì? Đợi chúng dạo hết tất cả các phòng mộ ! Lúc về thu một thể hơn ? Bây giờ nếu thu hết ! Lát nữa lấy gì mà chiếu sáng?”

Thẩm Khanh Khanh nghĩ thấy lý, nên cũng vội thu minh châu, hai về phía phòng mộ chính! Muốn xem xem vị dị tính vương trong truyền thuyết chuẩn những gì vật chôn cùng!

hai đến cửa phòng mộ chính! Cơ quan cửa tự động khởi động, b.ắ.n mười mũi phi tiêu ngắn! Thấy tình hình , Thẩm Khanh Khanh kéo Cố Bắc Diệp lập tức quỳ xuống đất!

Điều kỳ diệu xảy ! Những mũi phi tiêu ngắn trở đường cũ!

Cố Bắc Diệp sững sờ: “Khanh Khanh, cái ... đây là tình huống gì ?”

Thẩm Khanh Khanh khinh thường liếc phòng mộ chính: “A Diệp, vị dị tính vương nhất định là một kẻ tự cao tự đại! Hắn thế gian đều quỳ lạy ! Chết mà còn quên khoe khoang oai phong của vương gia!”

“Anh nãy thấy những mũi phi tiêu ngắn đó đều b.ắ.n ở vị trí từ ngang eo trở lên ? Chỉ cần quỳ xuống là sẽ tránh những mũi phi tiêu đó, hoặc là mặt đất cảm nhận sự d.a.o động của việc quỳ xuống, sẽ tự động thu hồi phi tiêu!”

Loading...