BẠN TRAI MUỐN MUA NHÀ RIÊNG CƯỚI VỢ, BẮT TÔI BỎ TIỀN TRANG TRÍ - 3

Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:28:08
Lượt xem: 1,815

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

thẳng mặt , bình tĩnh giải thích:

 

“Anh đấy, là con một, khi ba nghỉ hưu chắc chắn sẽ đến sống với .”

 

mua nhà, khi ba đến, căn hộ nhỏ đó thể cho thuê để phụ thêm chi phí sinh hoạt. Đến lúc họ dọn lên, thì ở luôn, đúng lúc mấy năm nay giá nhà cũng giảm một chút.”

 

“Tốt cái gì mà ? Giá nhà vốn dĩ ảo thôi, thực tế, chỗ ở là !”

 

“Với , ba em tiền, họ tự mua ? Dù tiền mặt thì bán nhà quê mua , ? Sao cứ nhất định là em mua?”

 

Lương Minh bắt đầu nổi cáu:

 

“Thẩm Dự, chúng là đang tạo dựng một gia đình mới. Nếu ba em thật lòng thương em, thì nên giúp tụi chứ bắt em lo hết thứ.”

 

“Chỉ cần sống qua ngày thì còn gì bằng.”

 

Anh chằm chằm:

 

“Thẩm Dự, em yêu , cũng luôn chờ cưới . cách em hành xử bây giờ thật khiến thất vọng.”

 

“Thẩm Dự, em đang đề phòng một yêu em hết lòng hết ? Em thấy sai ?”

 

“Nếu em cứ khăng khăng mua nhà, thì để phạt em, nhà đó bắt buộc ghi tên , trang trí cũng để em lo hết. Nếu thì thôi, đừng bàn chuyện cưới xin nữa.”

 

Giọng Lương Minh đầy lý lẽ, như thể đúng.

 

Bài thử mà ôm chút hy vọng, cuối cùng cũng dập tắt.

 

im lặng, gì thêm.

 

Những năm qua, Lương Minh đúng là chăm chỉ trong công việc, cũng cố gắng mua nhà.

 

Anh áp lực trả nợ ngân hàng lớn, nên gánh phần lớn chi phí sinh hoạt.

 

Anh ba ở quê sức khỏe , thu nhập cũng thấp, nên chuyện gửi tiền về hàng tháng, từng nhắc đến.

 

luôn nghĩ, một đối xử với gia đình thì sẽ quá tệ.

 

quên mất, là kiểu “tiêu chuẩn kép”.

 

Anh từng với : “Ba vất vả cả đời, nuôi và em trai lớn lên, giờ còn khả năng giúp gì nữa, nên nhà, xe, sính lễ… đều tự lo.”

 

Anh còn từng với giọng đùa cợt:

 

“Bé yêu, tiền sính lễ thể bớt một chút ? Em đấy, cưới xong thì tiền trong nhà đều là của em mà.”

 

Thế nhưng, chính như , đương nhiên lấy của hồi môn để trang trí nhà.

 

Cũng đương nhiên bòn rút từ bố .

 

chấp nhận .

 

Dù ngày thường ngọt đến , cũng cảm nhận sự tôn trọng của với ba trong những việc đó.

 

Tối hôm gì, chắc Lương Minh tưởng thuyết phục , nên càng dịu dàng hơn .

 

Anh cuộc sống chút lãng mạn, dẫn ngoài ăn, thỉnh thoảng còn mua vài bông hoa.

 

Chỉ điều, vô tình gửi cho những bộ sưu tập trang trí nhà mạng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ban-trai-muon-mua-nha-rieng-cuoi-vo-bat-toi-bo-tien-trang-tri/3.html.]

Có khi thì một phòng việc.

 

Có khi thì bảo một phòng trẻ con thật dễ thương.

 

Có khi bảo ban công thể để trồng hoa.

 

Còn mẹo nhỏ về thiết kế nội thất.

 

Những góp ý đó thật cũng khá thiết thực, nên cũng xem nghiêm túc.

 

Có vẻ thấy bắt đầu để tâm, Lương Minh càng gửi cho nhiều video hơn.

 

Anh thường giả vờ hỏi , liệu của hồi môn thể đến sớm một chút , để nhanh chóng trang trí nhà, nhà tân hôn của chúng .

 

Lần nào cũng chỉ , gì.

 

Nửa tháng , về phía Nam một chuyến.

 

Công ty phía Bắc nơi việc mua .

 

Tổng công ty ở phía Nam, những ai nguyện vọng thể nộp đơn xin chuyển về, qua xét duyệt thì thể tại đó.

 

Trước từng nghĩ đến việc rời xa Lương Minh, cũng sợ yên tâm, nên cho việc thể xin chuyển công tác.

 

Công việc của bận, chỉ công ty thâu tóm.

 

Khi đó, còn chúc mừng , tình cờ công ty lớn.

 

những thứ khác, quan tâm.

 

Còn , ngay ngày hôm vụ cãi về của hồi môn và trang trí nhà, nộp đơn xin chuyển.

 

Mọi chuyện tiến triển thuận lợi, đầy nửa tháng, nhận thông báo.

 

Tổng công ty cho thời hạn nửa tháng để bàn giao công việc và xử lý các thủ tục.

 

chỉ mất 5 ngày để bàn giao xong, về nhà một chuyến.

 

Lương Minh chỉ nghĩ về thăm ba , thời gian cùng, nhờ gửi lời hỏi thăm.

 

Khi bước cửa, ba bất ngờ.

 

Mẹ lập tức lấy một đống đồ ăn vặt thích.

 

Bố thì đầu chợ, mua trái cây và nguyên liệu nấu ăn thích.

 

“Dự Dự hôm nay đột ngột về thế?”

 

Mẹ bày đồ ăn, giả vờ hỏi như gì.

 

“Con chuẩn đổi việc , nên tranh thủ về thăm bố .”

 

“Ồ.” Mẹ mím môi, định gì đó, đổi giọng: “Vậy công ty mới hơn ?”

 

“Dạ.” gật đầu, : “Lương cao hơn, gần bố hơn.”

 

Mẹ chọc : “Ồ? Gần hơn hả? Từ bay 2 tiếng rút còn 1 tiếng 45 phút ?”

 

giơ tay lắc lắc ngón tay: “Là tàu liên tỉnh 1 tiếng thôi đó.”

“Tàu liên tỉnh 1 tiếng? Vậy là ở khu vực lân cận ?”

 

Loading...