BẠN THÂN DÙNG PHIẾU ĂN LẨU ĐỂ TRẢ TIỀN HÀNG - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-11-17 06:44:44
Lượt xem: 2,074
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-17 06:44:44
Lượt xem: 2,074
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Chương 2
thêm gì nữa, lặng lẽ gói đồ đưa cho cô .
Kiều Kiều mua xong một phần, những món còn bán nhanh.
Chưa đến tám giờ sáng, gần như thể đóng hàng.
lúc đó, mấy chấp pháp bất ngờ tới.
Một đàn ông mập, mặt lạnh tanh, mở miệng:
“Xin hỏi cô là Lý Duyệt ? Làm ơn xuất trình giấy khám sức khỏe và giấy phép kinh doanh thực phẩm.”
sững một giây, vội vàng lấy giấy khám sức khỏe từ xe đẩy.
Còn giấy phép kinh doanh thực phẩm thì .
Không bán hàng giấy phép, mà là khu bán là phố ẩm thực, do một công ty quản lý.
vẫn đóng tiền thuê đều đặn, 400 tệ mỗi tháng, thiếu tháng nào.
Khi thuê quầy, chúng còn đóng thêm một khoản để giấy phép, bao năm nay vấn đề gì.
tên mập , tháng quy định mới, công ty quản lý đổi mới, giấy phép cũ tất cả đều vô hiệu.
:
“Vô hiệu thì cũng thể vô hiệu mỗi ! Cả con phố hơn trăm quầy, chỉ kiểm ?”
Cô gái bán lê tuyết đường bên cạnh cũng tròn mắt:
“Hả? Vậy giấy phép chúng cũng vô hiệu hết ?”
Tên mập giải thích:
“Mọi đăng ký trong vòng 24 giờ.”
Ngay lúc đó hiểu, cố ý giở trò.
quanh, cuối cùng thấy Trương Cường đang lấp ló trong đám đông.
lập tức chỉ thẳng :
“Anh mở quán lẩu ngay ở phố bên , quyền tố cáo họ ?”
“Lý Duyệt , cô đừng hòng vu oan cho chúng . Giấy phép mới xong lâu !”
tối sầm mặt, tức đến nghiến răng.
Hóa họ quy định mới từ sớm, mà từ đầu đến cuối thèm nhắc một câu!
Lúc khách đến mua món kho kiểu Trung của lên tiếng giúp:
“Món kho của chị Lý bọn ăn hai ba năm ! Làm gì chuyện bẩn vấn đề!”
“ đó! Không giấy thì ? Đêm nào chả đầy quán bán giấy, kiểm tra họ!”
Khách xôn xao, cãi ầm lên.
Tên mập sốt ruột quát:
“Yên lặng! Bọn việc theo quy định! Có tố cáo thì xử lý!”
Trương Cường chen lên, lớn với đám đông:
“Các đừng ngốc ! Món kho của cô thơm đến nghiện như thế, các từng nghi ? Biết cô bỏ thêm những thứ… nên bỏ !”
tức run cả , hét mặt :
“Trương Cường! Trời xanh mắt đấy! Chỉ vì bắt trả tiền thì báo thù kiểu đúng !?”
Hắn vênh váo:
“ báo thù cái gì? Cô nếu bán hàng giấy phép, thì ai gì cô? Cô bảo món kho vấn đề, dám đưa công thức cho xem ?”
“Xem cái đầu ! Công thức tổ tiên nhà để , mắc gì cho xem! Biến!”
Thấy sắp cãi to, Trương Cường đảo mắt, nảy ý mới:
“ ! Bạn gái hôm nay mua 300 tệ món kho, quyền đòi bồi thường ?”
sững vì mức độ trơ tráo của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ban-than-dung-phieu-an-lau-de-tra-tien-hang/chuong-2.html.]
“Bồi thường cái đầu ! Trả MƯỜI VẠN tiền hàng của !”
…
Cuối cùng phạt một vạn tệ, buộc ngừng bán 2 ngày.
Nhìn biên lai đóng phạt, lòng chua xót vô cùng.
thật sự hiểu lòng thể ác đến mức .
Mệt mỏi . Thật sự mệt .
nhớ từ thành phố về quê chỉ để an yên, dưỡng sức.
Ngày nào cũng cẩn thận nấu từng nồi món kho.
Vậy mà cuối cùng dừng chỉ vì lòng hiểm độc.
Thôi kệ… trong tay vẫn còn ít tiền tích lũy.
Nghỉ ngơi một thời gian cũng .
Đợi hết, lén theo tên mập.
Quả nhiên thấy gọi điện:
“Cường tử! Lo xong . Sau nó mà dám gây chuyện, cứ với , lo hết!”
Ha.
như nghĩ, thứ đều do Trương Cường giật dây.
phố ẩm thực thì hơn chín rưỡi.
Thu dọn xong xe đẩy, thấy Tôn Kiều Kiều ngay mặt.
“Duyệt Duyệt, tớ thật sự Trương Cường ! Với cả… chuyện cũng sai mà. Trương Cường chỉ là nhất thời tức giận…”
mệt chịu nổi, hất thẳng một ít nước kho còn cô :
“Biến! Đồ giả nhân giả nghĩa!”
Bị hất nước, Tôn Kiều Kiều cũng nổi cáu:
“Lý Duyệt! Cậu điên !? Được! Được! Cậu tưởng thì tớ c.h.ế.t đói chắc!? Món kho bán đầy bên ngoài đấy thôi, tớ lấy chỗ nào chả !”
Về đến nhà, ngủ một giấc thật ngon.
Hôm , bán luôn chiếc xe đẩy.
Mẹ đang ở Tô Châu chăm cháu giúp chị gái , nghĩ nếu thật sự còn cách nào, khi sẽ qua Tô Châu việc, ở cạnh gia đình cho nhẹ lòng.
trong lòng vẫn một cái gai mắc .
hiểu Tôn Kiều Kiều trở thành như ?
Chúng từ nhỏ chơi với , ăn chung một cây kẹo mút, chia sẻ với những bí mật con gái vụng về nhất thời thiếu nữ.
Nhà Tôn Kiều Kiều còn em trai, ba cô thì thiên vị con trai.
Hồi nhỏ, cô thường đến nhà chơi, cái gì ngon, cái gì , đều mang chia cho cô .
còn nhớ hồi lớp 9, mấy thằng con trai nghịch ngợm bắt nạt , Kiều Kiều là đầu tiên lao lên, chỉ mặt thằng cao hơn cô một cái đầu mà mắng.
Mùa hè năm nghiệp cấp ba, chúng sân thượng ngắm , về tương lai.
Cô bảo kiếm thật nhiều tiền, rời khỏi thị trấn nhỏ , mua cho một căn nhà lớn, hai đứa chị em cả đời.
Hồi đó mắt cô sáng long lanh, như chứa đầy trời.
Dù lên thành phố học đại học, ở việc, còn cô ở quê, chúng vẫn bao giờ cắt đứt liên lạc.
Mỗi về, đều mang quà cho cô .
Hai đứa còn khoác tay khắp những con phố nhỏ quen thuộc.
luôn nghĩ tình bạn giữa chúng thời gian rèn giũa, vững chắc gì lay .
Vậy nên khi cô thất nghiệp, mở quán lẩu, dốc sức giúp.
Lúc họ bận tối tăm mặt mũi, như một nhân công phụ: rửa rau, bưng đồ…
Họ lấy thịt, mặt dày nhờ bạn bè của ba năm xưa để xin cho cô một mức giá thịt rẻ.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.