Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ban Ngày Bị Hủy Hôn, Buổi Tối Bị Chỉ Huy Vừa Đáng Yêu Vừa Hung Dữ Đòi Ôm - Chương 156: Cố Chỉ Huy Tức Giận Rồi?

Cập nhật lúc: 2025-07-01 15:03:59
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng có thể nói Thịnh Lạc thật may mắn. Cuối cùng thì cậu cũng sống sót. Tuy nhiên, vóc dáng vốn dĩ phải vạm vỡ của cậu đã không phát triển được như nhân hóa thú vượn bình thường, vì nhiều năm thiếu dinh dưỡng nên trông cậu chỉ như một con khỉ.

"Trời ơi! Lại trúng đòn nữa!"

Trận đấu trên sàn đã đi đến giai đoạn cuối. Người đàn ông cao lớn cũng đã đánh trúng Thịnh Lạc vài lần, có lần còn đánh gãy một chiếc răng của cậu. Nhưng dường như Thịnh Lạc không biết đau, động tác của cậu càng lúc càng nhanh, càng mạnh mẽ!

Cuối cùng, cậu cũng có một cơ hội để vòng ra phía sau đối thủ. Dồn lực đá mạnh một cú. Người đàn ông vạm vỡ ngã ầm xuống đất, bụi bặm bay tứ tung.

Ngay cả Mục Tiếu Ca cũng phải vỗ tay khen ngợi: "Đứa trẻ này không tồi, có khả năng chiến đấu bẩm sinh!"

Khóe miệng Tô Vãn chầm chậm nở một nụ cười.

Dĩ nhiên là không tồi rồi. Vì cậu bé này chính là em trai của bạn thân cô.

------------------

Cố Tước xoa trán, gương mặt lạnh lùng.

Anh không nói lời nào. Bất cứ ai cũng biết rằng vị Chỉ huy này hiện đang không vui vẻ gì.

Từ khu vực số một đến Mục gia.

Từ Mục gia đến hành tinh N69.

Anh vẫn không nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình.

Tuy nhiên, trước mặt Lâm Nhiễm Nguyệt, Cố Tước không phát giận. Nhưng Mục Lôi đứng bên cạnh thì không may mắn như vậy.

Dưới ánh mắt sắc lạnh khiến người ta lạnh sống lưng của Cố chỉ huy, Mục Lôi lập tức nói: "Trước đó, ở Mục gia có một chút không vui, đúng lúc Nhiễm Nguyệt muốn đi dạo cho thoải mái, nên chúng tôi cùng đến đây. Tiểu Vãn hiện đang đi cùng Tiếu Ca, họ đến đấu trường ngầm rồi."

Ở đấu trường ngầm, tín hiệu sẽ bị chặn, vì vậy Tô Vãn chưa thể trả lời tin nhắn của Cố Tước.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.

Nhìn thấy Cố chỉ huy quay người bước đi, Mục Lôi liền vội vàng nói: "Chỉ huy, nếu ngài muốn vào đấu trường ngầm, cần phải thay quân phục. Còn nữa, đợi chút, tôi sẽ đi cùng ngài."

Cố Tước lập tức cởi bỏ quân phục. Tuy nhiên, anh không đợi Mục Lôi.

Mục Lôi quay lại nói với Lâm Nhiễm Nguyệt: "Nhiễm Nguyệt, em về phòng nghỉ ngơi trước, anh sẽ đi xem sao."

Mục Lôi trước đó nghĩ rằng với sức chiến đấu của Tiếu Ca, việc Tiểu Vãn đi cùng chỉ để xem náo nhiệt, sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nhưng bây giờ thấy Cố chỉ huy trông đáng sợ như vậy… ông vẫn nên đi kiểm tra một chút.

Nếu Tiểu Vãn xảy ra chuyện, có lẽ ông sẽ không còn cơ hội cưới vợ.

Lâm Nhiễm Nguyệt cũng lo lắng cho con gái, bà gật đầu nói: "Anh mau đi xem đi, nếu Tiểu Vãn gặp chuyện, chúng ta coi như chia tay."

Mục Lôi: "!!!!!"

Cố Tước nhanh chóng thay một bộ đồ lao động màu đen mà nhiều người mặc và đến cửa vào đấu trường ngầm.

Tuy nhiên, anh không đi theo lối mà Tô Vãn đã đi, mà chọn một lối khác.

Lối đó dẫn thẳng đến văn phòng của ông chủ đấu trường ngầm!

Cùng lúc đó, Tô Vãn không biết rằng Chỉ huy của mình cũng đã đến.

Cô hiện đang đứng trước mặt cậu bé Thịnh Lạc, cậu nhìn cô bằng ánh mắt cảnh giác và bướng bỉnh.

Thật kỳ lạ, Thịnh Lạc và Thịnh An thực ra không có quan hệ m.á.u mủ, nhưng sống cùng nhau lâu ngày và ảnh hưởng qua lại, từ cả hai đều toát lên thần thái giống nhau.

Thịnh Lạc nhìn người phụ nữ trước mặt, biết rằng cô chắc hẳn là người giàu có.

Cậu nhìn cô với vẻ cảnh giác: "Tại sao cô lại đặt cược cho tôi thắng?"

Chỉ có một mình người này đặt cược rằng Thịnh Lạc sẽ thắng, nhưng dù vậy, trận đấu lần này đã giúp cậu bé có được số tinh tệ đủ để nuôi sống các anh chị em trong trại mồ côi trong ba năm! Còn có tiền để chữa bệnh cho mẹ viện trưởng nữa!

Cậu bé nhanh chóng và thận trọng thu dọn tất cả số chip cược, mắt đầy cảnh giác nhìn Tô Vãn và những người đi cùng.

Tô Vãn nói: "Chị là bạn của Thịnh An."

Mắt Thịnh Lạc sáng lên: "A, cô biết chị tôi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ban-ngay-bi-huy-hon-buoi-toi-bi-chi-huy-vua-dang-yeu-vua-hung-du-doi-om/chuong-156-co-chi-huy-tuc-gian-roi.html.]

Nhưng ngay lập tức cậu bé đổi sắc mặt, lộ vẻ bối rối và hoảng hốt, nhìn quanh quất.

Tô Vãn cười: "Chị ấy không có đến đây đâu, em yên tâm."

Thịnh Lạc thở phào nhẹ nhõm, "Nếu chị là bạn của chị em, xin đừng nói cho chị ấy biết rằng chị đã thấy em ở đây."

"Tại sao?"

"Bởi vì chị ấy sẽ lo lắng cho em, sau đó còn tức giận và không cho em đến đây nữa. Em... không muốn làm chị ấy tức giận."

Đúng lúc đó, trận đấu trên sàn bên cạnh lại bắt đầu.

Lên sàn lần này là người đàn ông cao to trước đó đã bị Thịnh Lạc đánh gục, trên mặt vẫn còn một vết bầm. Nếu thua thêm một trận nữa, anh sẽ bị hạ cấp và không kiếm được tiền.

Vì vậy, vừa lên sàn, anh đã đánh rất dữ dội, nắm lấy đối thủ mà đánh không thương tiếc, cho đến khi đối thủ nằm bẹp trên đất, không động đậy được nữa.

Người ta có thể thấy rõ ràng rằng đối thủ chỉ còn thở vào mà không còn thở ra.

"Wow! Thật lợi hại!"

Khán giả tại hiện trường cũng bị kích thích bởi khung cảnh này!

Người đàn ông vạm vỡ, mặt đầy máu, nhìn thấy Thịnh Lạc trong đám đông, lập tức ra hiệu khiêu khích, dùng tay ngoắc ngoắc rồi vuốt qua cổ.

Thịnh Lạc đã từng đối diện với cái chết, nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy một lời đe dọa trực tiếp và đáng sợ đến như vậy. Cậu hiểu rằng lý do mình thắng trước đó chủ yếu là vì đối thủ đã coi thường mình, từ đó tạo cơ hội cho cậu.

Nếu đối thủ ngay từ đầu đã ra tay tàn độc, cậu có lẽ đã nằm lăn lóc trên đất như người kia rồi.

Tô Vãn đứng bên cạnh cậu, gương mặt bình thản.

"Đây là một canh bạc lớn, em chỉ nghĩ đến việc chiến thắng mà không nghĩ đến việc, nếu thua thì chị của em sẽ thế nào, còn những anh chị em khác của em thì sẽ ra sao?"

Thịnh Lạc nắm chặt tay.

Tô Vãn nói: "Nhà hàng Tô gia sẽ mở chi nhánh ở khu vực thứ mười, đến lúc đó, em dẫn các anh chị em của mình đến đó làm việc nhé."

Thịnh Lạc đột nhiên ngẩng đầu lên, "Chị là..."

Tô Vãn mỉm cười nhẹ nhàng, đưa ngón tay lên miệng ra hiệu giữ im lặng.

Mặt cậu bé ngay lập tức đỏ bừng! Cậu biết, người bạn thân của chị Thịnh An, cũng là người bạn tốt của chị ấy, chính là người thừa kế nhà hàng Tô gia.

Cũng là phu nhân của Cố chỉ huy!

Chị Tô Vãn!

Tô Vãn nhìn biểu cảm của cậu bé, biết rằng cậu đã nhận ra mình. Nhưng ở nơi này, tốt nhất là không để lộ thân phận.

Thịnh Lạc cũng là một đứa trẻ thông minh, lập tức hiểu ra. Thân phận của Tô Vãn quả thực không thích hợp để lộ ra ở đấu trường ngầm.

Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên.

"Người đẹp, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Là người đàn ông thuộc tộc nhân ngư!

Tô Vãn nhớ lại, đối phương đã từng nói chuyện với cô, nhận ra giọng nói của cô thì cũng không có gì lạ.

Chỉ cần thân phận phu nhân của Chỉ huy không bị lộ là được.

Khi Tô Vãn đang nói chuyện với Thịnh Lạc, Mục Tiếu Ca đi nhận số tiền cược vừa thắng. Anh vốn định tiêu tiền cho em gái chơi một chút.

Ai ngờ đâu lại thắng hơn một triệu tinh tệ? Thật là phiền muộn, muốn tiêu tiền cho em gái mà còn chưa kịp tiêu!

Mục Tiếu Ca bước lại gần, ngẩng đầu lên thì thấy em gái mình đang bị người khác quấy rối.

Anh nhìn thoáng qua liền nhận ra ngay kẻ trước đó đã gặp trên tàu vũ trụ, con nhân ngư đáng ghét đó!

Mục Tiếu Ca chưa kịp lao tới, đã giận dữ hét lớn.

"Bỏ ngay cái móng tay bẩn thỉu của anh khỏi vai em gái tôi!"

Loading...