Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bản Giao Hưởng Của Quỷ - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-05-12 16:54:27
Lượt xem: 278

Chương 19 (Vụ án ba năm trước)

Trương Dĩ Quân quay đầu nhìn về phía cầu thang, nơi đó bây giờ giống như đang có thứ gì đó đang đi xuống.

Là cô gái kia, cô ta thật sự là quỷ sao?

Trương Dĩ Quân tha thiết gọi cho Ngô Hoài Sinh nhưng tiếc thay bên kia lại không bắt máy. Ngay lúc này anh mới đúng là ân cần hỏi thăm tổ tiên của Ngô Hoài Sinh đây. Có tiếng thét re ré vang lên chỗ cầu thang, bà chủ nhà nghỉ lại đâu mất tăm không thấy. Thật ra anh chưa từng biết bà chủ nhà nghỉ thật ra là ngủ ở chỗ nào nữa.

Cánh cửa chính đã được đóng chặt, hai cái ổ khoá to tướng nằm chình ình trên đó. Không có đường chạy, vậy chỉ có thể cầu may xem thử có thể chạy thoát khỏi cầu thang hay không. Dù Ngô Hoài Sinh có dặn anh vụ báo cảnh sát, nhưng xem ra tình hình lúc này chẳng hợp để báo cảnh sát chút nào. 

Trương Dĩ Quân lại giở trò nhắm mắt. Được rồi, nhắm mắt là sẽ không nhìn thấy gì, anh sẽ nhắm mắt lại rồi chạy một lèo vào phòng thôi ấy mà. Nhưng không, cái âm thanh ấy khó mà diễn tả được, anh không có cách nào mà chạy nổi cả. Chưa bước được lên bậc thang đầu tiên thì anh đã nhụt chí và mở mắt.

Quả nhiên, khi ma quỷ xuất hiện thì đèn đóm sẽ có vấn đề. Những bóng đèn chớp tắt liên tục, anh nhìn thấy cô gái lúc nãy đột nhiên ngẩng đầu, sau đó giãy giụa mấy cái và biến thành bộ dạng đáng sợ. Hai chân cô ta cong vèo, hai tay chống cao trong tư thế bò. Tóc tai dài sọc che khuất cả khuôn mặt nên không biết đã biến thành dạng gì. 

Cô ta đang bò xuống cầu thang, cái đầu lắc lư liên tục, miệng không ngừng phát ra những âm thanh rùng rợn. Trương Dĩ Quân đứng hình, gần đây anh đã gặp qua không ít ma quỷ, nhưng cái con quỷ này hình dáng thật sự xấu đến xúc phạm người nhìn.

Không biết nên làm gì, Trương Dĩ Quân đem bùa đặt ở trước mặt. Con quỷ nọ dường như khá ngán tấm bùa, nó cứ liên tục gào rú, sàn qua sàn lại nhưng không bò xuống nữa. Được đà, Trương Dĩ Quân bắt đầu bước lên cầu thang. Cầu thang này dường như cũng có chút vấn đề, anh đi một cách cực khổ. 

Một lúc cũng đã leo lên được không ít, sắp chạm trán với con quỷ kia. Trương Dĩ Quân gần tới, nó lại càng gào rú nhiều hơn, thân thể nó giống như gấp rút muốn tìm chỗ tấn công anh nhưng không dám. Anh nép sát vào lan can, đi hàng ngang từ từ bước lên. Nhưng ngay khi anh chạm tới bậc cầu thang mà nó chống tay thì nó đã giơ cao đầu về phía anh.

Miệng con quỷ rách toát, hai hốc mắt trống trơn, nó đang gào vào mặt Trương Dĩ Quân theo đúng nghĩa đen. Trương Dĩ Quân suýt nữa té lộn cổ qua lan can. May mà lúc này đột nhiên từ đâu có tiếng mèo gào thét. Con quỷ ngừng lại, nó ngoái cái đầu kêu lên răng rắc nhìn lên tầng một.

Phía trên hàng lang tầng một đang có một con mèo đen, hai mắt nó xanh lè lạnh lẽo đang nhìn xuống. Ai nói mèo đều là tà vật, nói như vậy chính là thiếu hiểu biết quá rồi. Trương Dĩ Quân nhận ra con mèo này, là con mèo lần trước đã vào giúp đỡ bọn họ, là chị gái của Trần Thất Nguyệt, là một con Linh Miêu.

Đôi mắt màu xanh này...có khi nào con vật bám vào cánh cửa ban công lúc chiều là nó?

Con quỷ nọ có vẻ sợ hãi khi nhìn thấy Linh Miêu. Nhưng nó lại không cam tâm thả Trương Dĩ Quân đi. Linh Miêu chuyển dời ánh mắt đến chỗ Trương Dĩ Quân như thế bảo anh hãy đi lên chỗ nó. Anh căng thẳng tột độ, không biết liệu có nên tin nó hay không, nhỡ may nó cùng một giuộc với con quỷ này thì lại lãnh đủ.

Đấu tranh nội tâm dữ dội trong mười giây, Trương Dĩ Quân quyết định lên. Nhưng oán thay, khi anh vừa bước đi thì đã bị con quỷ kia vồ tới. Phản ứng đầu tiên của anh là kinh tởm, sau đó sợ hãi dồn dập đưa tấm bùa dán vào con quỷ. Phía trên, Linh Miêu đã nhanh chân “bay” thẳng một đường xuống, đáp vào con quỷ.

Trương Dĩ Quân bị văng ra, lăn xuống mấy bật cầu thang. Anh đau ê ẩm cả người, vừa định nằm nghỉ thì thấy một mèo một quỷ cũng ôm nhau lăn xuống. Bò sang một bên rồi hai kẻ kia lăn xuống, Linh Miêu rất hung hăng, liên tục cào và cắn vào con quỷ. Thật ra giữa Linh Miêu và con quỷ thì Linh Miêu con quỷ khí và tà dị hơn, chỉ là Trương Dĩ Quân không nhìn thấy mà thôi.

Nếu đã có người giúp thì anh nên nhanh chạy về phòng thôi. Dù đau đớn nhưng Trương Dĩ Quân vẫn cố gắng bò lê lên cầu thang rồi chạy về phòng đóng cửa lại. Một lát sau, trận chiến của con quỷ và Linh Miêu kết thúc. Con quỷ chừng như đã chịu không ít thương tổn chui lủi trốn mất, Linh Miêu lại nhảy lên cào cửa ban công phòng của Trương Dĩ Quân.

Bởi vì Trương Dĩ Quân không hề mở cửa nên nó đành phải nhảy qua ban công phòng số 10 để vào. Cửa phòng số 10 nhìn thì có vẻ đóng kín nhưng thật ra không hề khoá, cánh cửa ban công cũng như thế. Cái bóng hệt như bóng quỷ lúc chiều, vì sợ quá nên anh mới như thế. Thật ra lần đó Linh Miêu gọi cửa, nó cũng bị phản chiếu vào cửa một hình thù như thế.

Một người một mèo ở trong phòng, Trương Dĩ Quân yên tâm hơn hẳn. Anh nằm trên giường khá lâu để trấn an và giảm cơn đau, hơn 11 giờ đêm anh mới ngồi dậy. Việc đầu tiên anh làm vẫn là định gọi cho Ngô Hoài Sinh nhưng bên kia đã gọi tới trước. Nội dung của Ngô Hoài Sinh nói chính là vốn dĩ mình đã nhờ Linh Miêu tới bảo vệ Trương Dĩ Quân nhưng anh lại không thèm mở cửa.

Xem ra sau một trận bị quỷ doạ và té cầu thang sắp c.h.ế.t thì tất cả lỗi lầm đều do anh mà ra, tự làm tự chịu. Trương Dĩ Quân muốn cãi cũng chẳng cãi nổi, cuối cùng Ngô Hoài Sinh còn dặn anh đúng 12 giờ đêm dò tìm kênh của Lê Hoài Thương. Nói rằng Lê Hoài Thương đêm nay sẽ đưa tin để tiếp tục kiếm tiền.

Trương Dĩ Quân nghĩ liệu có khi nào vụ án may miệng mới đây cũng do ma quỷ làm hay không. Nếu như là vậy thì anh còn đỡ sợ hơn vế của Y Ly nói, fans cuồng là tên sát nhân tâm thần biến thái, mô phỏng cách g.i.ế.c người y hệt như trong truyện của anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ban-giao-huong-cua-quy/chuong-19.html.]

Dò tìm một lúc, cuối cùng cũng cũng dò được kênh tin tức của bên Lê Hoài Thương. Đúng 12 giờ đêm, trang chủ nhảy lên một thông báo tin mới. Trương Dĩ Quân di chuyện nhấp vào, nội dung tờ báo hiện lên khiến anh há miệng kinh ngạc. Bởi vì tin tức đưa hoàn không giống với anh tưởng tượng chút nào.

Tiêu đề tờ báo to tướng “Vụ án c.h.ế.t người bí ẩn tại số nhà 27”. 

Số nhà 27 sao? Trương Dĩ Quân nhanh chóng kéo xuống. Nội dung tờ báo nói về cái c.h.ế.t bí ẩn chưa có lời giải đáp của hai mẹ con sống ở số nhà 27 của chung cư C. Ba năm trước, vào một buổi sáng nọ, một người đàn ông thức dậy tập thể dục buổi sáng. Lúc đi ngang cửa thì phát hiện ra mùi tanh tưởi xộc ra từ trong nhà.

Người đó vốn dĩ không quan tâm lắm, nhưng đến khi quay về ông ta vẫn nghe thấy mùi tanh kia nên quyết định gọi cho ban quản lí toà nhà. Lúc bọn họ đến thì phát hiện cánh cửa không hề khoá, bên trong nhà mùi m.á.u tươi càng thêm nồng nặc khiến vài người nôn mửa. 

Máu me bê bết từ phòng khách kéo dài đến phòng ngủ bên phải căn nhà. Trong căn phòng đó có một cái xác không đầu nằm trên giường. Lúc này bọn họ mới báo cảnh sát, cảnh sát khám xét hiện trường và phát hiện một thêm một xác nữa nằm trong phòng bên trái và vẫn còn đầy đủ các bộ phận. Điều tra mới biết, xác không đầu là người mẹ, xác còn đầu là của cô con gái.

Bên cạnh xác cô con gái có một đứa bé năm tuổi nằm ngất xĩu bên cạnh. Nhà này sống chỉ có ba người, mẹ, con gái và cháu ngoại. Cô con gái làm mẹ đơn thân từ lúc mang bầu, hàng xóm cho biết nhiều năm nay bọn họ sống rất tốt, không hề có bất cứ kẻ thù nào. 

Toà nhà không cho kẻ lạ mặt vào, camera khắp nơi cũng không ghi lại được gì. Bởi vậy, vụ g.i.ế.c người tàn khốc như thế chỉ có thể giải thích là do ma quỷ làm. Cuối cùng vẫn là một hình ảnh gợi trí tò mò của mọi người. Đó chính là một cái bóng màu đen đứng bên cạnh xác của cô con gái, trên tay nó đang cầm cái đầu.

Từ hình ảnh này có thể nhìn thấy sự ngạo nghễ của cái bóng đen ma quái đó. Bên dưới dẫn link một nhóm, phí vào nhóm lần này là...năm trăm nghìn. Trương Dĩ Quân rung tay, bởi vì gia đình kia chính là gia đình của Y Ly. Bà ngoại và mẹ của nó vốn dĩ đã c.h.ế.t vào ba trăm trước, bà ngoại nó còn bị lấy mất cái đầu. Còn đứa trẻ nằm bên cạnh cô gái chính là Y Ly. 

Có vẻ như những lần trước thông tin bên trong nhóm kín chất lượng, cho nên lần này cho dù lên giá ầm ầm nhưng vẫn có rất nhiều người vào nhóm. Chỉ mới qua chưa đầy 5 phút, trong nhóm đã xuất hiện tới hơn mười nghìn người. Trương Dĩ Quân không biết nói gì, anh đang suy nghĩ xem có nên ấn vào xem không. Nhưng cuối cùng anh lại không vào, vì sợ đau lòng thay cho Y Ly tội nghiệp.

Dù sao pháp luật cũng là pháp luật, Ngô Hoài Sinh bận rộn cả ngày hôm sau. Anh đưa theo Y Ly đi gặp Vũ Trường Giang, trước là nhờ anh ta xử lí giúp việc giữ quyền giám hộ đối với Y Ly. Thứ hai nữa là muốn để hắn xem xương Linh Hồ của Y Ly và trao đổi một số chuyện khác.

Chuyện thứ nhất rất đơn giản, chỉ cần hắn phất tay một cái là được. Nhưng vấn đề của Y Ly mới khiến cả đám điên đầu. Ngô Hoài Sinh vẻ mặt bình thản ngồi ngã người ra ghế, Vũ Trường Giang nói: “Tôi cần phải kiểm tra xem con bé có phải bẩm sinh đã có xương Linh Hồ hay không. Hay là lúc đó bọn chúng đồ sát bà và mẹ nó mới đưa xương Linh Hồ qua cho nó.”

“Mi nghĩ vào lúc đó, ai có khả năng mang theo xương Linh Hồ ra ngoài nhân gian? Và ai có khả năng đẩy xương Linh Hồ vào cơ thể của Y Ly chứ. Tôi nghĩ, ngoài chúa Quỷ thì chỉ còn một mình mi làm được điều đó mà thôi.”

Ngô Hoài Sinh không đặt nặng trách nhiệm, đương nhiên phân tích rất khả quan. Vũ Trường Giang ngẫm lại, cảm thấy rất có lí. Lúc đó hắn vốn không tìm được chúa Quỷ, vậy khả năng những chuyện này xảy ra ở thời điểm trước đó nữa.

Hắn chần chừ một chút rồi nói: “Ngô Hoài Sinh, tôi nói anh chuyện này. Theo suy đoán của tôi, có thể là thế lực nào đó đã đưa xương Linh Hồ ra ngoài lúc Y Ly chuẩn bị chào đời, sau đó sắp xếp đưa nó vào cơ thể của Y Ly. Năm năm sau, vừa hay Tô Huyền Sương bị bệnh lạ bắt buộc vào vào núi Trường Dương tìm ngọc. Trùng hợp lúc đó đã có người khích bác anh đi cùng. Trong nhóm người đi theo các người, có người của chúng. Bởi vì kẻ đó không đủ sức vào Quỷ thành lấy Âm Dương ấn, cho nên mới mượn sức lực của anh và Tô Huyền Sương để đưa kẻ đó vào. Tất cả chúng ta đều đang bị chúng lợi dụng, dẫn chúng ta từng bước đi vào trong kế hoạch của bọn chúng.”

“Đúng ý của tôi đó. Vũ Trường Giang, mi nghi ngờ kẻ đó mang Âm Dương ấn đến đây để kích hoạt Âm Dương giới có đúng không?”

Ngô Hoài Sinh nhìn sang Y Ly vẫn đang chăm chú đọc một quyển sách. Rõ ràng là càng ngày càng có nhiều người vô tội bị kéo vào, làm công cụ cho bọn chúng lợi dụng. Vũ Trường Giang tuy rằng đã mang lớp da của con trai cục trưởng, nhưng phong thái của hắn không thể lẫn vào đâu được. Đôi mắt hắn ánh lên một tia sát khí, hắn nói: “Bất kể là ai, kẻ dám lợi dụng Vũ Trường Giang tôi đều sẽ phải trả giá đắt.”

Ngô Hoài Sinh khá lo lắng cho Trương Dĩ Quân, sau khi xong việc anh đã chuẩn bị cũng Y Ly rời đi. Trước khi đi, anh còn nói một câu với Vũ Trường Giang: “Dịch dung thành người khác không tốt. Tốt nhất nên kết thúc thân phận này đi, cho ông ta biết con trai của ông ta đã c.h.ế.t rồi!”

“Ai bảo con trai ông ta vô tích sự để bị g.i.ế.c chết. Tôi giúp ông ta có con trai thêm vài năm đã là phúc rồi. Càng huống hồ, tôi bây giờ chính là đang giúp ông ta cứu lấy cái thành phố này. Thân phận con người này ư, quá hạ đẳng, nó vốn không xứng đáng với thân phận của ta.”

“Còn một chuyện nữa, chị gái của Thất Nguyệt có phải do mi cứu không?”

“Tôi chỉ làm thế để trả ơn Linh Miêu mẹ thôi. Yên tâm đi, tôi luôn để cô ta làm theo ý mình, tôi không hề điều khiển cô ta. Còn nữa, một khi cô ta làm đủ việc thiện, có khả năng tu được thành người. Vậy nên hãy để cô ta ở bên cạnh Trương Dĩ Quân nhiều hơn!”

Ngô Hoài Sinh đã đưa theo Y Ly ra cửa, Vũ Trường Giang nở một nụ cười tà mị, vẫy vẫy tay với bóng lưng của bọn họ.

Loading...