Chu Tri Mạn trợn tròn mắt: "Anh Vương, em chỉ là sinh viên thôi, điều kiện gia đình còn , bắt em trả 20 vạn, em tìm ở đây?"
Anh Vương khinh miệt: "Không cùng trường với cô nàng đầu bảng xếp hạng ? Sao , chẳng lẽ thể nịnh nọt cô để tiếp tục moi tiền ? Nếu là , một phú bà trẻ như để ý, trâu ngựa cũng bằng lòng, thật đang sĩ diện cái gì!"
Sắc mặt Chu Tri Mạn tối sầm .
Dạo gần đây, ít những lời tương tự từ những xung quanh.
Chẳng lẽ thật sự thỏa hiệp với Tiêu Ninh ?
Chu Tri Mạn đắn đo suy nghĩ.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Bên phía Triệu Tuyết Miên, những ngày cũng hề dễ dàng.
Bị đuổi khỏi bộ phận thực hành là chuyện nhỏ.
việc cô mạo danh , khắp nơi xúi giục khác lăng mạ , cuối cùng khiến phẫn nộ.
Nhiều đây cô lợi dụng, đồng loạt lên án cô tường trường.
Khi cô trong trường, cũng chỉ trỏ cô .
Thậm chí khi cô lấy cơm, cũng cố tình đổ khay cơm của cô .
Triệu Tuyết Miên sống trong sợ hãi, như băng mỏng.
Vào một buổi sáng nọ, khi sách của cô ai đó cố tình hắt nước , cảm xúc trong cô cuối cùng cũng vỡ òa.
Trong lớp học im ắng, Triệu Tuyết Miên đột ngột dậy, tiến về phía và hét lớn: "Tiêu Ninh, đồ tiện nhân độc ác, tại mày cứ chịu buông tha cho tao?!"
ngơ ngác cô , mặt hiện rõ một dấu chấm hỏi.
Đôi mắt cô đỏ ngầu, giận dữ mắng nhiếc: “Nếu vì mày, tao thể họ đối xử như , chỉ là mạo danh mày một chút thôi mà, mày gì thiệt hại, tại hung hăng như ?!”
: “ gì mà hung hăng?”
Cô kéo tay áo lên, lộ cánh tay đỏ chót của : “Mày xem tay tao , bỏng đỏ , nếu do mày, họ dám nhắm tao?”
“Đáng lắm.”
Triệu Tuyết Miên vẫn tiếp tục mắng .
xung quanh đều đang xì xào bàn tán.
Ánh mắt của họ hướng về cô , một ai tỏ thiện cảm.
Cô đuối lý.
Thế là cô đành giả vờ đáng thương: "Tớ thật sự , Tiêu Ninh , chúng cũng là bạn học một thời, tha cho tớ nhé?"
"Ừ." gật đầu.
Mắt Triệu Tuyết Miên sáng lên: "Thật á? Vậy bây giờ đến tường trường..."
Cô còn dứt lời, cắt ngang: "Chỉ cần bây giờ cậu quỳ xuống, hét lớn ba tiếng ' sai ', sẽ tha thứ."
Sắc mặt Triệu Tuyết Miên tối sầm : "Cậu đùa đấy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ban-cung-phong-gia-mao-toi/chuong-9.html.]
"Không ?" nhấc cuốn sách lên, "Vậy thì cút ."
Bị sỉ nhục như thế, cô tất nhiên thể ở thêm nữa.
Ngay khi cô định rời thì bất ngờ ai đó đẩy mạnh từ phía .
Cô ngã bàn, đau đến mức mặt mày tái mét.
Triệu Tuyết Miên đang định mắng xối xả thì một giọng nam lạnh lùng vang lên: “Triệu Tuyết Miên, đừng là cô bắt nạt Tiêu Ninh đấy nhé? Cô hiện giờ là do bảo kê, ai cho phép cô mắng cô ?”
đầu , chút biểu cảm.
Chu Tri Mạn đang mặt , vẻ mặt đầy tự tin.
im lặng một lúc.
Chu Tri Mạn nhanh chóng đẩy Triệu Tuyết Miên , tiến đến mặt .
lười nhác ngước mắt lên: "Lại đến gì nữa? Chưa thấy những lời của đủ khó ?"
Lần , biểu cảm và giọng điệu của Chu Tri Mạn dễ coi hơn nhiều.
Thậm chí thể là đang nịnh nọt.
Anh : "Tiêu Ninh, về suy nghĩ kỹ , đây là , quá tự cao tự đại, xin em. Em thể cho cơ hội mời em một bữa ăn để chuộc ?"
ồ lên một tiếng: "Ăn ở ? khá kén ăn đấy."
Biểu cảm của Chu Tri Mạn đanh .
Kén ăn?
Bình thường ăn ở căn tin cũng thấy cô kén chọn gì !
Hơn nữa, chỉ cho vui miệng, gì còn mấy đồng, tiền sinh hoạt tháng còn kiếm , lấy tiền mời ăn?
lời thì cũng như bát nước đổ .
Chu Tri Mạn chỉ còn cách nghiến răng, tên một khách sạn bốn .
chằm chằm một lúc lâu.
Ngay khi đang thấp thỏm lo âu, khẽ gật đầu: "Được, sáu giờ tối sẽ đến."
Chu Tri Mạn , lập tức nở nụ chiến thắng!
Anh nghĩ, ngay mà, cô gái thích , chắc chắn sẽ nỡ gì !
Chỉ cần đối xử một chút, thể cưa đổ ?
Chỉ là tối nay chắc chắn tốn mấy nghìn để đãi khách .
, chỉ cần cưa đổ cô , để cô tiếp tục donate cho thì còn lo gì tiền tiêu nữa?
Chu Tri Mạn thầm tính toán, vô cùng đắc ý .