Bạch Nguyệt Quang - Chương 91 : Buộc cô ta quỳ xuống xin lỗi!
Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:17:14
Lượt xem: 88
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KjPjAvqLj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sai lầm giống nhau, Vân Mộ Kiều sẽ không phạm phải hai lần.
Nếu cô phạm phải, chỉ có thể nói rằng cô đang câu cá.
Khi Trì Tiện và Chu Dực Bá, Trì Dị cùng những người khác đến sân thượng, họ vừa lúc nhìn thấy Lục Cẩn co giật rồi buông Vân Mộ Kiều ra, ngã quỵ xuống đất.
Vân Mộ Kiều cầm cây dùi cui điện tự vệ, mặt đầy sợ hãi, khi cô ngẩng đầu tìm Trì Tiện nước mắt cũng vừa vặn rơi xuống.
Cô không chỉ run rẩy mà ngay cả giọng nói cũng lắp bắp: “Anh Trì…”
Vẻ mặt đáng thương của cô khiến người khác phải xao động.
Rất khó để nghi ngờ cô không phải là nạn nhân.
Trì Tiện đánh rơi đĩa trong tay.
Anh bước đi vững vàng, thần thái điềm tĩnh.
Nhưng khi anh nhận lấy cây dùi cui điện từ tay Vân Mộ Kiều , những ngón tay run rẩy đã phản bội tâm trạng thật sự của anh.
Anh hoảng sợ ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành.
Không biết anh đang dỗ Vân Mộ Kiều hay đang dỗ chính bản thân mình, chỉ có anh mới rõ trong lòng.
Khi Vân Mộ Kiều bình tĩnh lại, Trì Tiện mới ôm lấy vai cô, bước qua Lục Cẩn đang nằm trên đất, dẫn cô rời đi.
Khi Vân Mộ Kiều chuẩn bị bước đi, cô mới phát hiện Lục Cẩn đã ngất đi mà vẫn nắm chặt mắt cá chân cô.
Không suy nghĩ nhiều, cô lập tức đá mạnh vào n.g.ự.c anh ta, hất tay anh ta ra.
Sau khi đá xong, Vân Mộ Kiều mới nhớ ra xung quanh có rất nhiều người đang xem, vội vàng la lên: “Á! Dê xồm!!”
Những người đứng xem như Chu Dực Phong, Cố Mẫn Mẫn… đều cố gắng nhớ lại những chuyện buồn nhất trong đời để kiềm chế bản thân, không để bị diễn xuất quá lố của Vân Mộ Kiều làm bật cười.
Cú đá của Vân Mộ Kiều vào Lục Cẩn, họ cảm thấy như nghe thấy tiếng xương sườn Lục Cẩn bị gãy.
Trì Tiện không quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của Lục Cẩn.
Anh vội vàng ôm chặt Vân Mộ Kiều , vỗ nhẹ vào lưng cô: “Đừng sợ, đừng sợ, là lỗi của anh, anh không nên rời khỏi em.”
Vân Mộ Kiều nức nở trong lòng anh, như một con thỏ con bị dọa sợ.
Trì Tiện ôm Vân Mộ Kiều như ôm một đứa trẻ, một tay đỡ cô lên, tay còn lại che chở lưng cô, dẫn cô rời khỏi nơi này.
Những người xung quanh tự giác nhường đường cho họ, mắt dõi theo khi họ rời đi.
Mặt Vân Mộ Kiều vùi vào vai Trì Tiện, như thể cô vẫn còn rất sợ hãi.
Chỉ có cô mới biết, cô đang vui mừng đến nhường nào vì kế hoạch đã thành công.
Lục Cẩn không phải là người đi khắp nơi nói cô là "bạch nguyệt quang" của anh ta sao? Còn chạy đến bên Xuân Phong làm ầm ĩ, làm hỏng danh tiếng của cô và Xuân Phong.
Cô nhất định phải nhân lúc anh ta đang bệnh mà trả đũa một phen.
Mọi chuyện sau bữa tiệc sinh nhật đã có Trì Ninh, Cố Mẫn Mẫn và những người khác giúp đỡ xử lý.
Lục Cẩn được đưa đến bệnh viện điều trị, có Lục Du đi cùng, không cần Vân Mộ Kiều phải lo lắng.
Lần gặp lại Lục Cẩn là trong phòng của bệnh viện.
Lục Cẩn bị gãy hai xương sườn, Thiệu Ứng Trầm đã gửi tin nhắn cho Vân Mộ Kiều .
Anh ta yêu cầu Vân Mộ Kiều lập tức đến trước giường bệnh của Lục Cẩn, quỳ xuống xin lỗi anh ta và Úc Noãn Noãn.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Còn phải công khai tuyên bố rằng chính cô theo đuổi anh ta không thành, tức giận mà bày mưu hãm hại.
Nếu không, anh ta sẽ báo cảnh sát, Xuân Phong và Kiều Mộc cũng đừng mong được yên ổn.
Nhìn tin nhắn từ Thiệu Ứng Trầm, Vân Mộ Kiều suýt nữa cười thành tiếng.
Cô thật sự cảm ơn bộ óc yêu đương của hai nhân vật chính, vì nó mà hạ thấp trí tuệ.
Nếu không, cô không biết phải chờ đợi bao lâu, chịu bao nhiêu thiệt thòi và đi bao nhiêu đường vòng, mới biết được Lục Cẩn không còn đơn giản là Lục Cẩn nữa.
Vân Mộ Kiều không vội vã đến gặp.
Cô liên lạc với Chu Dực Bá trước, hẹn anh ta cùng đến bệnh viện thăm Lục Cẩn.
Chu Dực Bá có vẻ khá khó hiểu: “Tại sao phải đi cùng tôi? Cô lại có âm mưu gì?”
Anh ta gần như không tin tưởng Vân Mộ Kiều .
Vân Mộ Kiều cười nhẹ nhàng: “Lục Cẩn nói là tôi vu cáo anh ta, yêu cầu tôi quỳ xin lỗi và công khai tuyên bố, nếu không sẽ làm hại Xuân Phong và Kiều Mộc.
"Tôi không sai, không muốn nhận lỗi, nhưng cũng không muốn Xuân Phong và Kiều Mộc gặp chuyện, chỉ có thể nhờ người giúp đỡ chứng minh sự trong sạch.”
"Tối qua có rất nhiều người làm chứng, nhưng nếu tìm người khác, Lục Cẩn chắc chắn sẽ không tin, cho rằng họ đã bị tôi và Trì Tiện mua chuộc.”
"Chỉ có cảnh sát Chu, công minh chính trực, lại là bạn thân của Úc Noãn Noãn, sẽ không thiên vị tôi.
"Những lời của anh, có lẽ sẽ có chút tin cậy trong mắt Lục Cẩn."
Nghe Vân Mộ Kiều nhắc đến Úc Noãn Noãn, Chu Dực Bá do dự một lúc rồi gật đầu đồng ý.
Kể từ khi Lục Cẩn đính hôn với Úc Noãn Noãn, Chu Dực Bá đã không còn liên lạc với cô ta nữa.
Mấy tháng qua, anh ta cũng không cảm thấy quá nhớ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-91-buoc-co-ta-quy-xuong-xin-loi.html.]
Nhưng mấy ngày trước, khi Trần Dục Minh đang xem video tại văn phòng, trong lúc mắng Trần Dục Minh, anh ta liếc nhanh vào màn hình và thấy Úc Noãn Noãn đang tương tác với Hoắc Kiêu, cười rạng rỡ và dịu dàng.
Tim anh ta như bị chạm vào dây đàn, lại loạn nhịp.
Anh ta nghĩ rằng Lục Cẩn bị thương, có lẽ Úc Noãn Noãn sẽ ở bên cạnh chăm sóc.
Anh ta muốn gặp Úc Noãn Noãn.
Vân Mộ Kiều và Chu Dực Bá gặp nhau ở bãi đậu xe bệnh viện.
Lên lầu, Thiệu Ứng Trầm đang đợi họ ngoài phòng bệnh.
Thiệu Ứng Trầm trông tiều tụy hơn nhiều, hốc mắt lõm xuống.
Dù sao từ khi bị Phương Tiêm Nguyệt bắt gặp ngoại tình, anh ta đã phải bảo vệ Úc Noãn Noãn, từ đó bị Cố gia nhắm đến.
Tiền bạc và quyền lực đè nặng lên anh ta, khiến anh ta không thể ngẩng đầu lên được.
Có người đến văn phòng luật sư gây sự, làm lộ ra những việc bẩn thỉu mà anh ta đã làm trước đây để thắng kiện.
Mặc dù không có bằng chứng cụ thể, nhưng anh ta vẫn bị mời đến đồn cảnh sát vài lần để uống trà.
Danh tiếng của anh ta vì thế mà rơi xuống đáy vực trong ngành luật.
Khiến văn phòng luật sư nghe phong thanh, chọn cách bảo vệ mình, nhanh chóng đá anh ta ra khỏi nhóm đối tác.
Nếu không có Lục Cẩn kịp thời ra tay, kéo anh ta vào bộ phận pháp lý Úy Lam, có lẽ giấy phép luật sư của anh ta đã bị thu hồi rồi.
Nhưng vào Úy Lam rồi, cuộc sống của anh ta vẫn không dễ dàng.
Anh ta bị tẩy chay và áp bức khắp nơi.
Thậm chí không bằng một thực tập sinh mới vào.
Anh ta tưởng rằng cuộc đời mình sắp kết thúc thì sáng nay, Lục Cẩn đột nhiên liên lạc với anh ta, yêu cầu anh ta phụ trách về chuyện Vân Mộ Kiều đá anh ta bị thương.
Trong lời nói của Thiệu Ứng Trầm, tràn đầy sự tin tưởng.
Đây là một cơ hội hiếm có để lật ngược tình thế, anh ta vô cùng coi trọng nó.
Chỉ là anh ta không ngờ, lại sẽ gặp Úc Noãn Noãn, người vừa quay xong chương trình, đang vội vã đến thăm Lục Cẩn tại bệnh viện.
Hơn nữa, Lục Cẩn hoàn toàn như biến thành một người khác, ân cần hỏi han Úc Noãn Noãn.
Anh ta không giống như đang đối diện với một con chim hoàng yến, mà giống như đang nhìn người mình yêu thương nhất.
Thiệu Ứng Trầm cảm thấy áy náy khi đối mặt với Úc Noãn Noãn, thấy họ ân ái thì ghen tị, bèn quyết định ra hành lang đợi Vân Mộ Kiều .
Khi nhìn thấy Chu Dực Bá đi cùng Vân Mộ Kiều , Thiệu Ứng Trầm mỉm cười và chào hỏi: “Cảnh sát Chu sao lại có thời gian đến đây vậy?”
Chu Dực Bá không biểu cảm, chỉ gật đầu chào anh ta: “Có chút việc nên đến giải quyết.”
Vân Mộ Kiều liếc mắt một cái.
Cả hai người này nói chuyện mà như không nói gì, thật là tốn thời gian.
“Vào thôi, Lục tổng không phải đang chờ tôi quỳ xuống xin lỗi sao?” Vân Mộ Kiều vén tóc, xoay người và bước vào phòng bệnh cùng Trì Tiện.
Trong phòng bệnh, Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn đang nắm tay nhìn nhau, nước mắt dâng ngào, không nói nên lời.
Bị Vân Mộ Kiều đột ngột xông vào cắt ngang, sắc mặt Lục Cẩn không cần tưởng tượng cũng biết thế nào rồi.
“Vân Mộ Kiều , đây chính là cách cô giáo dục bản thân sao? Vào phòng mà không biết gõ cửa à!” Lục Cẩn mắng một cách kiên quyết.
Vân Mộ Kiều không thèm nhìn anh ta, cứ như thể đang ở nhà mình, đi thẳng đến ghế sofa đối diện giường bệnh ngồi xuống.
Trì Tiện thì đứng bên cạnh cô, như một vệ sĩ bảo vệ cô.
Khi ngồi xong, Vân Mộ Kiều mới ngẩng đầu nhìn Lục Cẩn, cười nhạt và nói: “Không phải Lục tổng bảo tôi lập tức đến sao? Tôi sợ gõ cửa làm mất thời gian, lại khiến Lục tổn tức giận, bắt tôi phải quỳ thêm vài lần.”
Lục Cẩn bị nghẹn lại một chút, nhưng người đã vào rồi, tiếp tục bàn về vấn đề này cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Anh ta nhẹ nhàng vỗ tay lên tay Úc Noãn Noãn đang cúi đầu không dám nhìn Vân Mộ Kiều , để cô ta yên tâm.
Rồi lại tiếp tục nói với Vân Mộ Kiều : “Đã đến rồi, thì quỳ xuống xin lỗi đi.”
Vân Mộ Kiều không những không quỳ, mà còn vắt chéo chân, tựa lưng vào ghế, thong thả mỉm cười hỏi: “Lục tổng, tôi đã làm sai điều gì mà phải quỳ xin lỗi?”
“Cô tham lam phù phiếm, mê mẩn quyền thế, vì muốn chiếm đoạt tiền của tôi, dùng đủ mọi thủ đoạn.”
“Sau khi chia tay tôi, cô vẫn không cam lòng, bày mưu hãm hại, cố tình biến mình thành nạn nhân để giành lấy sự thương hại của mọi người, ép tôi phải nhượng bộ.”
“Cô còn ghen tị, làm hại Noãn Noãn, tìm cách gây trở ngại trong công việc của cô ấy, khiến cô ấy sảy thai.”
“Cô có trái tim rắn độc, làm đủ chuyện xấu, chẳng phải cô nên xin lỗi sao?”
Lục Cẩn càng nói càng giận, không để ý đến ánh mắt lạ lùng của những người xung quanh.
Trong cơn tức giận, anh ta tiện tay cầm lấy cốc nước bên cạnh và ném về phía Vân Mộ Kiều .
Trì Tiện không cần suy nghĩ đã đứng chắn trước Vân Mộ Kiều , bảo vệ cô.
Chốc nước trúng ngay lưng Trì Tiện, phát ra một tiếng vang “bụp”.
Sau đó rơi xuống đất, vỡ thành từng mảnh.