Bạch Nguyệt Quang - Chương 61 : Chơi với hoa

Cập nhật lúc: 2025-03-31 07:16:04
Lượt xem: 1

Đối diện với ánh mắt đầy hy vọng của Cố Mẫn Mẫn, Vân Mộ Kiều lắc đầu.

"Muốn cởi nút thắt vẫn phải do người trong cuộc làm, chuyện này, phải tìm Úc Noãn Noãn."

Cố Mẫn Mẫn dựa vào vai Vân Mộ Kiều, khẽ khóc nức nở: "Nhưng cô ta sẽ giúp đỡ mình chứ?"

Vân Mộ Kiều nghiêm túc nắm chặt tay, nói: "Cô ta muốn xứng đáng với Lục Cẩn, nhất định phải đạt được thành tích gì đó."

Cố gia sẽ đóng vai trò bao bọc Úc Noãn Noãn thành cô con gái thật sự, nhưng họ sẽ không để cô ta trở thành con gái thật của Cố gia.

Úc Noãn Noãn sẽ không cam tâm trở thành con rối của Cố gia, hào quang của nhân vật chính cũng sẽ không khiến cô ta sống một cách tầm thường.

Thay vì để cô ta tận dụng hào quang đó để kết giao với những ông lớn khác, có một tương lai rực rỡ, tốt hơn hết là lợi dụng hợp đồng giữa cô ta và Kiều Mộc, nắm cô ta trong tay, và giải quyết chuyện của Lý Hành Giản.

Nhưng chuyện này không thể vội vàng, phải để Úc Noãn Noãn thấy rõ bộ mặt xấu xí của Cố gia , rồi mới có thể thương lượng với cô ta.

Sau khi an ủi Cố Mẫn Mẫn, Vân Mộ Kiều yên tâm xử lý một vài chuyện của Xuân Phong.

Chương trình " Thử Trang Điểm Mùa Xuân" đã chuẩn bị gần xong, các nghệ sĩ của Kiều Mộc cũng tham gia và cũng đã được chọn người.

Vân Mộ Kiều quyết định cho Úc Noãn Noãn tham gia chương trình.

Dùng Hoắc Kiêu làm mồi nhử.

Sau khi mọi kế hoạch được chuẩn bị xong, Vân Mộ Kiều hẹn gặp Úc Noãn Noãn.

Trước khi gặp cô ta, cô phải gặp Tiền Oánh một lần.

Tiền Oánh đã gửi cho cô một bức ảnh vào ngày 18 tháng 6, tại đường Duyên Giang, mời cô đến gặp ở câu lạc bộ riêng Lạc Nhật, yêu cầu cô phải đến một mình.

Vân Mộ Kiều không hiểu ý của Tiền Oánh, liệu cô ta muốn đe dọa hay là tống tiền cô không?

Cô cũng không vội vã, nói với Trì Tiện là sẽ đến Câu lạc bộ Lạc Nhật, rồi một mình đi đến đó.

Khi cô vừa đến cửa, cô đã bị chặn lại.

"Cô gái này, xin vui lòng xuất trình thẻ hội viên."

Vân Mộ Kiều nghiêng đầu nhìn anh ta: "Không có thẻ hội viên thì không vào được à?"

"Đúng vậy, Câu lạc bộ Lạc Nhật là câu lạc bộ dành cho hội viên, không có thẻ hội viên thì không được phép vào." Người gác cổng mặc đồng phục, đeo nơ và găng tay trắng trả lời.

"Vậy tôi làm thẻ hội viên?"

"Làm thẻ cần có người quen giới thiệu."

"Tiền cũng không được à?"

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Không được."

Vân Mộ Kiều: "..." Đúng là không biết kinh doanh, có cơ hội kiến tiền mà không biết kiếm.

Cô lấy ra một thẻ bạc đen từ trong túi và đưa cho anh ta: "Đây, thẻ này có vào được không?"

Người gác cổng cầm thẻ của cô, quẹt vào một cái máy, dường như nhìn thấy điều gì đó rất đặc biệt, ngay lập tức thay đổi thái độ, cung kính mở cửa cho cô: "Kính chào quý hội viên, mời vào!"

Cô đã nói với Trì Tiện là sẽ đến câu lạc bộ Lạc Nhật, nên anh đã lục tìm trong đống thẻ hỗn độn để đưa cho cô một thẻ, bảo là có thể dùng.

Không ngờ đó lại là thẻ ra vào câu lạc bộ.

Vân Mộ Kiều bước vào Câu lạc bộ Lạc Nhật, ngay lập tức có người đến chào đón, thái độ rất nhiệt tình nhưng không khiến người khác cảm thấy thấp kém.

"Chào cô, tôi là Leo, người phục vụ riêng của cô hôm nay, có bất cứ yêu cầu gì cô có thể nói với tôi, tôi sẽ sắp xếp mọi thứ cho cô."

"Phòng riêng của cô là phòng 808,  phòng hàng ngày đều có người quét dọn sạch sẽ, cô cứ yên tâm sử dụng."

"Không cần đâu, tôi tìm Tiền Oánh, làm phiền anh dẫn đường."

Vân Mộ Kiều lén lút quan sát Leo.

Anh ta cao hơn 1m8, vai rộng eo vừa vặn, chân dài, vượt trội hơn nhiều ngôi sao nam mà Kiều Mộc ký hợp đồng. Trong Câu lạc bộ Lạc Nhật, anh ta chỉ làm người phục vụ, quả thật là phí hoài tài năng quá mà.

Không biết những phục vụ viên ở đây sẽ đẹp trai đến mức nào.

Leo không để ý đến ánh mắt đánh giá của Vân Mộ Kiều, anh ta chỉ tập trung phục vụ cô: "Cô Tiền ở phòng 312, mời cô theo tôi."

Vân Mộ Kiều không nói tên mình, Leo cũng không hỏi, dường như đây là chuyện bình thường.

Vân Mộ Kiều đột nhiên tò mò: "Tôi có thể yêu cầu bất cứ thứ gì sao?"

Leo mỉm cười với hàm răng trắng muốt: "Tất nhiên."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-61-choi-voi-hoa.html.]

Vân Mộ Kiều nháy mắt, tiến lại gần và thì thầm hỏi: "Có thể sắp xếp 17, 18 người mẫu nam không?"

Leo mỉm cười: "Được."

Vân Mộ Kiều: "Có thể sắp xếp 17, 18 nam sinh trung học không?"

Leo tiếp tục mỉm cười: "Không vấn đề gì."

Vân Mộ Kiều: "Vậy 17, 18 nữ sinh trung học có được không?"

Leo giữ nụ cười: "Chỉ cần cô có nhu cầu, câu lạc bộ Lạc Nhật sẽ sắp xếp cho cô."

Rồi anh ta hỏi: "Quý cô, cô chắc chắn hôm nay cần nhiều người như vậy không?"

Vân Mộ Kiều lạnh lùng từ chối: "Không cần đâu." Nếu để Trì Tiện biết chuyện này, anh chắc chắn sẽ làm cho cả thành phố Tân Hải phải khóc mất.

Cô suy nghĩ một lát, rồi lại thấy có thể thực hiện được.

Cô vẫy vẫy tay với Leo và thì thầm hỏi: "Anh có biết tổng giám đốc của tập đoàn Úy Lam, Lục Cẩn không? Các anh ở đây có phục vụ cao cấp của Lục Cẩn không?"

Leo cười hiểu ý: "Quý cô hôm nay muốn có Cẩm Dương làm bạn phải không? Tôi sẽ sắp xếp cho cô."

"Nhưng tôi khuyên cô nên để Cẩm Dương đến phòng 808 chờ cô thì tốt hơn."

"Phòng 312, Tiền Oánh rất quý trọng Cẩm Dương, nhưng Cẩm Dương cũng có khách khác, không phải lúc nào cũng phục vụ Cô Tiền. Nếu cô ấy biết hôm nay Cẩm Dương là của quý cô đây, có lẽ sẽ không vui đâu."

Vân Mộ Kiều: "..." Tiền Oánh chơi với Lục Cẩn giống như đang chơi với chính mình. Tiền Oánh có thể nắm trong tay cả vai chính và thế thân.

"Không cần đâu," Vân Mộ Kiều vội vàng từ chối nghiêm túc, "Hãy để Cẩm Dương đến phòng 312 gặp Tiền Oánh, tối nay thời gian của anh ta sẽ dành cho cô ấy, coi như là món quà tôi tặng Cô Tiền."

Leo ánh mắt thoáng qua sự ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng phục hồi lại, trả lời: "Vâng."

Khi Vân Mộ Kiều bước vào phòng 312, vẻ ngạc nhiên trên mặt Tiền Oánh còn rõ ràng hơn cả lớp phấn cô ta đang trang điểm.

"Cô làm sao vào được đây?"

Vân Mộ Kiều lắc lắc thẻ bạc đen trong tay.

Cô đã hiểu rõ, Tiền Oánh cố tình hẹn cô gặp ở đây là muốn cô phải xấu hổ ở dưới lầu.

Thật tiếc, có Trì Tiện ở đây, cô không những không xấu hổ, mà còn có quyền lực hơn cả Tiền Oánh.

Tiền Oánh nhìn chăm chăm vào thẻ trong tay Vân Mộ Kiều, ghen tị đến mức muốn chết.

"Cô đúng là một con yêu tinh, ngay cả Trì thiếu cũng bị cô mê hoặc."

Vân Mộ Kiều mỉm cười: "Cảm ơn lời khen của cô, tôi thực sự xinh đẹp hơn cô nhiều."

Tiền Oánh càng tức giận hơn: "Cô chỉ có khuôn mặt đó là có thể nhìn, còn tâm hồn thì bẩn thỉu ai cũng biết!"

Vân Mộ Kiều ngồi xuống chiếc ghế đơn đối diện Tiền Oánh, từ tốn nói: "Nói sai rồi, tôi không chỉ có khuôn mặt đẹp, mà còn có dáng người đẹp. Không giống như cô, khuôn mặt thì bẩn thỉu, không biết tại sao Lục Cẩn ngay cả một ánh mắt cũng không dành cho cô."

"Con tiện nhân này, cô dám mắng tôi?" Tiền Oánh kích động lao đến, giơ tay định tát Vân Mộ Kiều.

Vân Mộ Kiều lập tức nắm lấy cổ tay cô ta, cười tủm tỉm nhìn cô ta: "Cô Tiền, cô tự trọng một chút đi, nếu Trì Tiện thấy tôi bị thương, anh ấy sẽ phát điên đó."

Nói xong, cô mạnh tay đẩy Tiền Oánh xuống ghế sofa.

Tiền Oánh choáng váng một lúc, mới lấy lại được giọng: "Cô đừng nghĩ có Trì Tiện bảo vệ, thì cô  muốn làm gì là làm. Tôi có bằng chứng video cô đá Lục Cẩn xuống sông, nếu cô chọc giận tôi, tôi sẽ báo cảnh sát tội g.i.ế.c người chưa cấu thành của cô!"

Vân Mộ Kiều thản nhiên nói: "Cô muốn thì cứ đi, xem là cảnh sát sẽ đến bắt tôi trước, hay là Lục Cẩn sẽ đến nói chuyện với cô trước."

Tiền Oánh nhíu mày: "Ý cô là gì? Tại sao cô không sợ?"

Vân Mộ Kiều vuốt ngón tay trỏ trái, trên đó là viên kim cương 10 carat, nói: "Tối hôm đó cô không xem hết vở kịch ở bờ sông à? Cô không biết sau đó là cảnh sát và đội cứu hộ đến cứu họ lên bờ sao?"

"Đêm đó cảnh sát hỏi lý do vì sao Lục Cẩn và mọi người bị rơi xuống nước, cô đoán xem, tại sao Lục Cẩn không trực tiếp nói ra?"

Tiền Oánh bị ánh mắt của Vân Mộ Kiều nhìn vào làm cho sợ hãi, co rúm cổ lại: "Chắc chắn là cô, Lục Cẩn thích cô, anh ấy không nỡ để cô chịu trách nhiệm, mới giúp cô giấu giếm sự thật!"

Vân Mộ Kiều cười lớn hai tiếng: "Nếu là vì tôi, anh ta chắc chắn sẽ nói ra sự thật, rồi làm anh hùng cứu thế và giao dịch với tôi, chứ không phải làm một người tốt vô ích."

Tiền Oánh bị nghẹn không nói nên lời, cô ta ghen tị với Vân Mộ Kiều, nhưng cũng nhận ra những điều Vân Mộ Kiều nói là sự thật.

Cô ta không biết nói gì nữa, còn Vân Mộ Kiều thì vẫn còn vài câu muốn nói thêm.

"Thực ra tôi thấy, cô không cần phải coi tôi là kẻ thù. Dù Lục Cẩn có tự tin mù quáng, tin rằng tôi sẽ thích anh ta, nhưng cô nên thấy rõ, với một người như Trì Tiện, anh ấy tài giỏi hơn Lục Cẩn rất nhiều, anh ấy ngày nào cũng quấn quýt lấy tôi, tôi làm sao có thể thích Lục Cẩn được?"

"Cô đừng gây phiền phức cho tôi nữa, hãy suy nghĩ kỹ ai mới là kẻ thù thật sự của cô đi. Khi xác định được mục tiêu, cô mới có thể đạt được hiệu quả gấp đôi mà không mất công sức."

Tiền Oánh cắn môi, hoài nghi hỏi: "Cô đang nói về Úc Noãn Noãn, con khốn nạn đó?"

Vân Mộ Kiều phủ nhận: "Tôi không nói gì cả, chỉ là tôi lo cô đi sai đường, nên nhắc nhở cô thôi."

Loading...